“Kia chắc là cháu Tô Anh nhỉ.” Người đàn ông trung niên vác cái bụng bia tới, Lâm Tô Anh với vẻ mặt mà ông tự cho là hiền từ.
Có lẽ chính vì cái vẻ giả tạo mà Lâm Tô Anh cảm thấy càng thêm yêu quý em trai Lâm Tô Viêm của .
“Đó là chú Lưu và họ Lưu bên nhà đó.” Bố Lâm sắc mặt vui, khẽ .
Nhà họ Lưu. Lâm Tô Anh lục trí nhớ của , quả thực một gia đình như . Nói đến cũng chút duyên nợ, mối duyên nợ bắt nguồn từ thời ông ngoại cô còn tại thế. Khi đó, nhà họ Phó của ông ngoại vẫn sa sút, mối giao hảo thiết với nhà họ Lưu. Vì , từ khi Lâm Tô Anh còn chào đời, cô định sẵn một hôn ước từ trong bụng với con trai nhà họ Lưu. Chỉ là nhà họ Phó suy tàn, nhà họ Lưu cũng biệt tăm biệt tích.
“Ồ, chào hai bác cháu, mời .” Lâm Tô Anh liếc hai họ một cái là ngay hôm nay họ đến đây chẳng ý gì, vì cô cũng tiếp chuyện nhiều.
“Anh Lâm , hôm nay đến đây cũng thẳng luôn. Tình hình nhà thế nào cũng , chúng bàn đến gia thế nữa, dù thì sông khúc, lúc, ngày phất lên. Tuy cho rằng sẽ kỳ tích xảy , nhưng chuyện sức khỏe thì khác. Nhà họ Lưu chúng chỉ một thằng con trai là Văn Kiệt. Nếu cháu Tô Anh nhà khỏe mạnh thì gì, đằng cháu nó bệnh tim, chuyện đó sẽ ảnh hưởng đến việc con cái . Nhà họ Lưu chúng tuyệt tự tuyệt tôn. Thôi thì cho cả hai đứa, hôm nay đặc biệt đến đây để xin từ hôn. Sau đôi bên dựng vợ gả chồng còn liên quan gì đến nữa, ý thế nào?”
“Lưu Đạt , thấy cần mấy lời khách sáo đó . Anh lo lắng chuyện gì cả, nhưng hôn sự vốn là do ông cụ định.” Ba Lâm tỏ vẻ tán thành cách của Lưu Đạt.
“Tuy là do ông cụ đề nghị, nhưng nghĩa là lớn thì thể sai. Bọn trẻ là con cháu, thấy bậc cha chú sai mà dám sửa thì ,” Lưu Đạt . “Yên tâm , chuyện hủy hôn là chúng . Dù thì... điều kiện sống của nhà bây giờ cũng chỉ đến , còn tương lai thì, ha hả.” Trên mặt Lưu Đạt lộ rõ vẻ khinh thường, dù thẳng nhưng ai cũng hiểu ý tứ đằng câu của ông . “Hơn nữa, chỉ cần các đồng ý hủy hôn, chúng sẽ bồi thường mười vạn tệ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-10.html.]
“Không cần.” Lâm Tô Anh lên tiếng. “Chúng cần tiền. Muốn hủy hôn cũng , cứ trả sính lễ năm đó của hai bên là xong.” Thật , Lâm Tô Anh chẳng cảm giác gì với gã Lưu Văn Kiệt , hủy hôn đối với cô là chuyện .
“Cháu gái hiểu chuyện đấy.” Lưu Đạt liền vui vẻ vỗ tay một cái. “Văn Kiệt, mau lấy lễ vật đây.”
“Vâng.” Lưu Văn Kiệt đáp lời, liếc Lâm Tô Anh, ánh mắt lóe lên tia khó chịu. Vốn dĩ đến hủy hôn là để xem nhà họ Lâm bẽ mặt, ai ngờ Lâm Tô Anh chẳng hề để tâm, điều khiến vô cùng bực bội.
Lưu Văn Kiệt với vẻ ngoài nho nhã lịch thiệp nở một nụ hài lòng, gật đầu với Lâm Tô Anh lấy từ trong cặp tài liệu một chiếc hộp gỗ. “Đây là sính lễ năm đó ông cụ nhà tặng, một cái đỉnh đồng giả cổ. Nghe chẳng đáng giá bao nhiêu nhưng cũng chút giá trị kỷ niệm, coi như vật về với chủ cũ.”
Lâm Tô Anh nhận lấy, tiện tay mở xem gật đầu: “ đợi một lát.” Nói xong, cô cầm chiếc hộp phòng , ném ngăn kéo lấy một miếng ngọc bội, đó đưa cho Lưu Văn Kiệt. “Đây là đồ của nhà họ Lưu các .”
Thấy mục đích đạt , hai cha con Lưu Đạt cũng ở thêm, thậm chí thèm chào một tiếng vội vã rời .
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Đợi họ , Lâm Tô Viêm mới lộ vẻ tức tối: “Thật quá đáng!”