Điều  còn kinh khủng hơn gấp nghìn, gấp vạn  so với việc trở thành một Chú thuật sư vô danh, bình thường,   tài năng gì ở Thiền Viện gia!
Bố  em  suy sụp!
Cặp vợ chồng    vô hình,   bất cứ ai trong Thiền Viện gia coi trọng suốt hai mươi mấy năm ,  từng một  rơi  nỗi tuyệt vọng khủng khiếp, bi thảm.
Cuộc đời họ suýt chút nữa   còn chút ánh sáng,  còn chút huy hoàng nào nữa!
Năm đó, em năm tuổi,  chẩn đoán là "Thiên Dữ Chú Phược" cấp thấp   Chú lực, khiến bố  em lập tức tối sầm mặt mũi, ngất xỉu ngay tại chỗ.
Năm đó,   họ  lóc gào thét cả ngày lẫn đêm còn nhiều hơn tổng   họ  trong năm năm  cộng !
Mỗi   thấy em, nước mắt họ  tuôn rơi như mưa, vì cô con gái "Thiên Dữ Chú Phược" đáng thương , họ    đau lòng,   thút thít bao nhiêu .
Tất cả là do Thiền Viện gia, nơi trọng vọng  mạnh khinh thường kẻ yếu, nơi  coi phi Chú thuật sư là ,   hại họ!
Mặc dù  thời gian em  gọi bằng cái tên   ngắn (dù  thì cũng chỉ mới bắt đầu từ năm năm tuổi), nhưng vì biệt danh    vẻ khí thế một cách khó hiểu –  lẽ là vì nó mang theo chữ "Thiên" gì đó chăng, tóm  lúc đó em chỉ cảm thấy nó  một chút khí thế một cách khó hiểu!
Bởi vì em  hiểu "Thiên Dữ Chú Phược" là gì, em cũng  hiểu phong cách trọng vọng  mạnh khinh thường kẻ yếu của Thiền Viện gia, em càng  hiểu gì là "Chú thuật", gì  là "Thuật thức".
Đối với những điều  hiểu, em luôn mang một sự kính sợ vô cớ, đây đại khái chính là sự kính trọng bản năng của em đối với tri thức!
Và em của năm năm tuổi vẫn là một cô bé tự do vui vẻ, cả ngày chỉ  ăn, ngủ và bò trườn khắp nơi. Em sống một cuộc sống thả rông vô cùng tự do ở Thiền Viện gia, mỗi ngày trôi qua đều vô cùng vô lo vô nghĩ.
Bởi vì  thời điểm đó, em vẫn  tiếp xúc với "tri thức" vĩ đại, điều em khao khát nhất,  theo đuổi nhất.
Em,   từng  giáo d.ụ.c nghĩa vụ, vẫn là một con chuột rừng (vì nhà chính Thiền Viện gia ở  núi) mang đặc tính sinh thái tự nhiên.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Cho nên, em năm tuổi    thể cảm nhận  sự tuyệt vọng và bi ai của bố , ngược  còn thấy  tự hào khi   khác gọi  như .
Lúc đó, em còn   em họ đích tử cao quý, thích   bằng lỗ mũi – Trực Tái-chan –  ô nhiễm, nên em cũng  đồng hóa thành một cô bé thích chống tay lên hông và   bằng lỗ mũi.
Cứ thế, em thỉnh thoảng bò trườn khắp nơi, gào rú loạn xạ. Lại thỉnh thoảng  dậy chống tay lên hông, ngẩng mặt lên trời   khác.
Hành vi như  của em  từng khiến họ hàng của em    yên, như  xương mắc trong cổ họng!
Bởi vì họ cho rằng, dù em là "Thiên Dữ Chú Phược"   Chú lực, dù em là "Thiên Dữ Chú Phược"   coi là , thì ít nhất cử chỉ, hành vi của em cũng  giống con  chứ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/deu-la-do-gia-toc-thien-vien-hai-ban/chuong-72.html.]
Em  thể thật sự  khác gì một con chuột !
Trong mắt họ hàng, cái dáng vẻ em cứ bò trườn  mặt đất quá mất mặt!
Nếu  khách ngoài đến thăm  thấy, lan truyền  ngoài thì Thiền Viện gia cũng quá mất mặt!
Rõ ràng  "Thiên Dữ Chú Phược"  em –  họ Thiền Viện Thân Nhĩ – ngoài việc   Chú lực , những mặt khác     bình thường mà!
Sao đến lượt em  thành  thế ?
Họ hàng của em trăm mối  thể giải, nhưng hành vi cử chỉ của em thật sự khiến họ  thể chịu nổi, vì thế  kéo theo nhiều lời chỉ trích hơn, khiến bố  em  rơi những dòng nước mắt càng hung mãnh hơn.
Cặp vợ chồng  mất hết thể diện , mỗi ngày đều  ôm   lóc, ôm   lóc, ôm   lóc, còn đúng giờ, còn  quy luật hơn cả việc ăn uống!
Thiền Viện Thân Nhĩ,   tin Thiền Viện gia xuất hiện "Thiên Dữ Chú Phược" thứ hai giống , nên nổi hứng chạy đến xem em, cứ thế  em bò trườn khắp nơi, bò trườn khắp nơi.
Thiền Viện Thân Nhĩ: "..."
Kiểu bò trườn  mặt đất như chuột của em  khiến   họ thuộc tầng lớp thấp nhất rơi  sự im lặng  lâu.
Mặc dù ở nơi như Thiền Viện gia, các    coi là , mặc dù ở nơi trọng vọng  mạnh khinh thường kẻ yếu như Thiền Viện gia, các  luôn  coi là chuột cấp thấp.
! Đó chỉ là một cách diễn đạt khoa trương,   nghĩa là các  nhất định   chuột!
Thiền Viện Thân Nhĩ,     gọi là "đồng loại" của em,  rơi  trầm tư.
Em,  đang bò  mặt đất, dường như bỗng cảm nhận  điều gì đó, em  dậy,   về phía Thiền Viện Thân Nhĩ đang  ở góc phòng.
Thiền Viện Thân Nhĩ,   bao giờ   khác phát hiện vì   bất kỳ Chú lực nào, cứ thế  thẳng  em.
Khoảnh khắc đó,   dường như cảm nhận  một mối liên hệ nào đó giữa những  đồng loại (  tự  đa tình cho là ), Thiền Viện Thân Nhĩ cuối cùng  nảy sinh một cảm xúc khó tả về việc hai  là "đồng loại" – "Thiên Dữ Chú Phược".
Đây là một cảm giác   khác so với     nổi hứng chạy đến nhà Ngũ Điều để lén  thiên tài vĩ đại "Lục Nhãn" Thần tử của Ngũ Điều gia!
Mặc dù  đó, Ngũ Điều Ngộ cũng phát hiện     đằng , nhưng là một "Thiên Dữ Chú Phược"   Chú lực,   Thiền Viện gia coi là ,    thể   bình tĩnh đối mặt với "Thiên tài Chú thuật vĩ đại" trong lời đồn của    chứ?
Ngay cả chuột cấp thấp cũng  lòng tự tôn của riêng !
Ngay cả "Thiên Dữ Chú Phược"   Chú lực cũng  thể nảy sinh cảm xúc đồng bệnh tương lân khi gặp đồng loại!