“Cậu còn nhớ ? Á Lệ Sa, chuyện  đây   lén  các thầy cô   là học sinh tồi.” Ngộ-chan bắt đầu cố gắng triệu hồi  những ký ức  c.h.ế.t của cô!
Mặc dù bình thường cô   nhớ, nhưng đ.á.n.h giá của giáo viên, cái mác "học sinh tồi" khiến cô đau lòng, nên cô nhanh chóng  những ký ức đó tấn công trở !
Ngũ Điều Ngộ tiếp tục : “Sở dĩ các thầy cô  nghĩ  là học sinh tồi,   là do  nhà    quá nhiều lời   lưng ! Chính họ luôn bàn tán về , liên tục bàn tán, khiến những lời  xa đó lan truyền ngày càng rộng, cho đến khi lan đến Chú thuật Cao chuyên, lọt  tai các thầy cô!”
Ngộ-chan  chọn lọc giúp cô, bỏ qua phần  khi lan đến Chú thuật Cao chuyên, những lời  còn lan truyền trong Ngự Tam Gia.
Đặc biệt là Ngũ Điều gia, kẻ thù truyền kiếp, hai gia tộc  đội trời chung  từ  đến nay luôn chuyên tâm thu thập thông tin của đối phương. Họ cố gắng dùng chiến tranh thông tin để hủy diệt !
—Mặc dù chiến tranh thông tin căn bản  thể hủy diệt bất cứ ai. Bởi vì danh tiếng của tất cả  , với tư cách là thế gia chú thuật sư phong kiến, đều tệ hại như  cả.
Cô kinh ngạc  về phía Ngộ-chan!
“Ngộ! Cậu cũng thật thông minh!”
Sau khi  Ngộ-chan thông minh phân tích, cô lập tức như  khai sáng! Hóa  cái danh "học sinh tồi" vô căn cứ của cô  là do những   trong gia đình cô  lung tung mà lan truyền !!
Thật là quá đáng! Quá đáng hết sức!!
Mặc dù hành vi của cô  giống một con  chuột nhắt, và cô thường xuyên lặng lẽ bò trườn, nhưng phong cách  việc của cô  cực kỳ chính trực, quang minh và thẳng thắn! Cô  bao giờ   ai  lưng cả!
Cô lớn tiếng chỉ trích tất cả những   trong gia đình : “Dù      khác, thì cũng nên  thẳng mặt một cách quang minh chính đại!”
Bởi vì    lưng  khác  thể giải quyết  bất cứ vấn đề gì, nếu    sai, đó là vu khống! Nếu   thực sự  , thì càng  để    thấy mới  thể sửa đổi!
Ví dụ như cô  Ngộ-chan là kẻ lừa đảo,  Kiệt-chan  âm hiểm...
Ngộ-chan/Kiệt-chan: “Được ,   Á Lệ Sa, chuyện   cần   nữa .”
Hai  bạn nam yêu cầu cô nhanh chóng quên những điều đó ! Họ  rằng, giữa bạn bè với   khoan dung và  thiện, cô nên nhớ những điều  của bạn học, chứ   những điều !
Tác giả  lời  : Những  bạn học  yêu của cô  trở thành bộ não phụ trợ của cô! Đây cũng chính là sự ràng buộc giữa các !
--- Chương 25 ---
Tin ! Dưới sự giúp đỡ của các bạn học, cô  bất ngờ tìm  nguồn gốc danh tiếng  của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/deu-la-do-gia-toc-thien-vien-hai-ban/chuong-54.html.]
Và  sự giúp đỡ của cô, Thiền Viện gia cuối cùng cũng  cải thiện  thói quen thích    lưng  khác!
Chất lượng của Thiền Viện gia lập tức  cải thiện đáng kể!!
Vậy rốt cuộc cô đến tìm Thiền Viện Trực Tái là vì chuyện gì nhỉ?
Cô    quên mất .
May mắn , các bạn học của cô vẫn còn nhớ, đây chính là lợi ích của việc cô mang theo ba cái bộ não phụ trợ bên ngoài!
Những nội dung cô  thể hiểu, họ  thể giúp cô hiểu. Những chuyện cô  thể nhớ, họ  thể giúp cô ghi nhớ.
Cô sắp trở  trường để tiếp tục học cấp ba,  khi , cô chợt nhớ đến  em họ đáng thương Thiền Viện Trực Tái,  xấp xỉ tuổi cô nhưng     học.
Cô  với các bạn học rằng, Trực Tái-chan là con trai của bác cả cô, chỉ nhỏ hơn cô vài tháng.  vì Thiền Viện gia  duy trì phong trào   học trong nhiều năm, nên Trực Tái-chan  bao giờ   ngoài  học, là một  vị thành niên  đáng thương,  từng  tiếp nhận giáo d.ụ.c nghĩa vụ.
Khi cô rời nhà  học cấp ba,   còn rưng rưng nước mắt  cô sắp  ngoài tìm kiếm học thức vì quá lưu luyến và quá ngưỡng mộ cô.
Sau khi cô dùng tài hùng biện xuất sắc của , thuyết phục  cha ruột của  —Thiền Viện Trực Bì Nhân, để ông  đồng ý năm nay cũng gửi   đến Chú thuật Cao chuyên  học, Trực Tái-chan còn xúc động đến mức ngất !
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Và   cô về nghỉ,  nửa tháng  mà     xuất hiện  mặt cô một  nào.
Điều  nhất định là vì   quá khao khát  học! Nhất định là vì   quá thèm  kiến thức, nên căn bản  dám gặp cô,  đang học tại Chú thuật Cao chuyên.
“Anh  nhất định là quá tự ti , thật đáng thương quá  mất huhuhu. Anh  ngốc quá, thật đấy. Anh  chỉ  bản   từng  sách, nhưng   giúp   giành  cơ hội  học , dù  đây    học thì  chứ? Sau    học là   mà!”
Cô ,    thể chỉ   bản  trong quá khứ, mà nên  nhiều hơn  bản  hiện tại và tương lai!
Đây là những lời danh ngôn mà giáo viên luôn treo  miệng. Giáo viên , việc bản  trong quá khứ  học  kiến thức  quan trọng, chỉ cần chịu khó nỗ lực, bản  hiện tại và tương lai vẫn  cơ hội học hỏi kiến thức!
Mặc dù cô thường xuyên  nhớ  nhiều thứ, nhưng danh ngôn của giáo viên thì cô thuộc  lòng!
Cô  trích dẫn danh ngôn của giáo viên,  xúc động kể về lời hứa và sự ràng buộc giữa cô và  em họ Trực Tái-chan, khiến các bạn học của cô lộ  vẻ mặt vô cùng phức tạp.
Điều  nhất định là do các bạn học của cô cũng cảm động vì điều đó, dù  thì, là học sinh cấp ba như họ, còn rõ hơn ai hết việc   học là một điều hạnh phúc đến nhường nào!
  lúc , Ngũ Điều Ngộ  đột nhiên giơ tay.