Cậu,    giáo dục,   thêm sự bổ sung của học thức. Cậu,  tràn đầy trí tuệ,  tìm  giải pháp tối ưu.
Vì ,   biến cả gia tộc Thiền Viện thành những "chú chó"  cần suy nghĩ, chỉ cần phục tùng . Cứ như , cả gia tộc Thiền Viện đều  bao phủ trong  khí hạnh phúc!
Đây chính là hành động vĩ đại của !
Thiền Viện Trực Tái  rạp  chân  "gâu gâu gâu" mà kêu lớn, dường như là để phụ họa cho lý niệm vĩ đại thần thánh của .
Không,  chính là Thần.
Thiền Viện Trực Tái  dọa tỉnh.
Hắn gấp gáp đạp chân  giường, nhưng   thể  dậy.
Không chỉ ,  còn cảm thấy cơ thể  vô cùng nặng nề, đến mức  thể nhúc nhích  giường.
Thiền Viện Trực Tái càng sợ hãi hơn!
Hắn  sợ  bóng đè, mà là sợ rằng  thực sự là một con ch.ó bò  mặt đất, nên mới   dậy !
Cậu giơ tay bật đèn trong phòng.
Thiền Viện Trực Tái  ánh sáng đột ngột  chói mắt,  hé mắt  một khe hẹp, liền  thấy ,  dường như đang phát  ánh hào quang khắp cơ thể.
Hắn lẩm bẩm: "Thần..."
Lời tác giả: Trực Tái-chan: Á Lệ Sa! Cô là Thần của !!
--- Chương 113 ---
Hắn   giường, dường như  thể  còn thuộc về , tâm hồn cũng  còn thuộc về .
Vì , về thể xác  là ch.ó của , còn về tinh thần,  là Thần của .
Bóng dáng Thần minh Á Lệ Sa vĩ đại đang tỏa  ánh hào quang, chiếm trọn tầm mắt của Thiền Viện Trực Tái với tính xâm lược mạnh mẽ.
Hắn  , và chỉ  thể  .
Thiền Viện Trực Tái mơ màng  lên ,  đang ở  cao, hệt như một tội nhân hèn mọn đang ngước  tượng Đức Mẹ  trong nhà thờ. Hắn  phân biệt  đây là thực tế  giấc mơ.
Hắn  phân biệt ,  thực sự  phân biệt !
Tại  Thiền Viện Trực Tái  cảm thấy   thể động đậy? Nguyên nhân thực   đơn giản.
Vì  đang    .
Hơn nữa,   gọi tên  nửa ngày trời khi     mà  vẫn  tỉnh, khiến   khỏi cảm thán, chất lượng giấc ngủ của Trực Tái-chan thực sự còn ưu tú hơn cả !
Cậu,  lo lắng cho  mà  ngủ ,  tạo nên sự tương phản rõ rệt với Trực Tái-chan đang ngủ ngon lành  chút gánh nặng tâm lý.
Cậu suýt chút nữa  phạm  trọng tội mất  sự cân bằng tâm lý vì chuyện .
Vì , rõ ràng, Trực Tái-chan mơ thấy  liên tục bò  mặt đất và   dậy , thực  là vì   đè lên.
"Cuối cùng  cũng tỉnh !"
Thấy  cuối cùng cũng mở mắt,  vui vẻ đưa mặt  sát đến  mặt Trực Tái-chan, dọa    tự chủ  mà bắt đầu run rẩy.
Trực Tái-chan   áp sát mặt, đau khổ, đau khổ, đau khổ.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/deu-la-do-gia-toc-thien-vien-hai-ban/chuong-244.html.]
Nụ   môi    trùng khớp với hình ảnh     đe dọa  trong giấc mơ lúc nãy.
Trực Tái-chan sợ đến mức tối sầm mắt, suýt chút nữa  ngất .
Cậu,  đang vô cùng căng thẳng lúc ,    thể để Trực Tái-chan ngủ ngon lành thư giãn  mặt  như  chứ?
Cần  rằng, chính vì  mà  mới  ngủ . Nếu   gì đó để giải quyết chuyện ,  hiền lành đây  thể an lòng .
Thế là  nhanh chóng dùng một tay bóp chặt hai bên má Thiền Viện Trực Tái, và sắp sửa nhét ngón tay  miệng —
Mắt Thiền Viện Trực Tái mở to còn tròn hơn cả Ngộ-chan lúc nhỏ!
Trực Tái-chan: "…?!"
Trực Tái lúc    còn  thể ngủ ! Anh  sợ đến mức còn tỉnh táo hơn cả cô!!
Một  ký ức ngày xưa cô bắt   quỳ xuống  mặt để "liếm một chút" bắt đầu điên cuồng tấn công đại não của Thiền Viện Trực Tái, khiến   lộ  vẻ mặt vô cùng kinh hãi  mặt cô!
Chuyện   đúng ? Hoàn   đúng chút nào!
Bộ não của Thiền Viện Trực Tái  cuồng cực nhanh, cả trong thực tế lẫn trong mơ đều xoay mòng mòng, độ quá tải   là sánh ngang với Ngộ-chan!
 dù Trực Tái  vắt kiệt óc cũng  thể nghĩ  rốt cuộc    sai chuyện gì.
Lần  cô bảo   l.i.ế.m là vì bắt chước, nhưng        tấm gương  nào cho cô xem !
Chẳng lẽ là cô đột nhiên cũng mơ thấy những giấc mơ kỳ lạ nên  phân biệt  mộng và thực, mà ngay trong đêm  chạy đến để "áp chế"   !
Trực Tái  đổ mồ hôi đầm đìa!
"Đợi, đợi !"
Thiền Viện Trực Tái càng nghĩ càng sợ,   hoảng loạn vung tay vung chân, cố gắng giãy giụa khỏi tay cô.
 lực giãy giụa của Trực Tái đối với cô mà , còn  bằng con bạch tuộc mới vớt lên từ biển Hokkaido hôm .
Vô lực quá , Trực Tái.
Trực Tái vô lực cố gắng đưa  một vài lời biện bạch mạnh mẽ với cô,   gào lên rằng    thực sự   sai điều gì cả!
"Tại    trừng phạt   nữa?!"
Trực Tái sắp  đến nơi !
"Cậu đang  gì , Trực Tái."
Cô,   thể dễ dàng đè Trực Tái chỉ bằng một tay,  rằng     lung tung, bởi vì rõ ràng cô đang quan tâm đến  .
Cô,   yêu thương  chị em họ hàng, vì ban ngày  đ.ấ.m Trực Tái một quyền mà cứ canh cánh trong lòng đến mức  ngủ . Trực Tái còn  thể tìm    chị nào  hơn, lương thiện hơn, dịu dàng hơn cô trong Thiền Viện gia ?
Tất nhiên là  thể !
Vậy nên rõ ràng, Trực Tái chắc chắn là vì  từng  bất kỳ     chị nào yêu thương như , nên mới trở nên kinh sợ đến thế.
Cũng giống như việc   lớn đến chừng   mà vẫn  dám ngủ một ...
Cô  hiểu .
Mặc dù bình thường trông  tươi sáng và cởi mở, nhưng Trực Tái, thực chất là một kẻ nhát gan, đến mức khi  khác đối xử  với  cũng cảm thấy sợ hãi và lùi bước.
Cô cảm thán.