Ngộ-chan,   phủ nhận ước mơ của , lúc   hét lên với : "Không! Cậu là   ước mơ! Quyết tâm của    , Á Lệ Sa!!"
Cậu đau buồn khôn xiết: " rõ ràng, chính là  xem thường ước mơ của , xem thường quyết tâm của ..."
"Không !" Ngộ-chan nắm lấy vai ,    như .
Ngộ-chan ,   bao giờ xem thường ước mơ của , cũng  bao giờ  ý định phủ nhận quyết tâm của .
Người xưa , tình yêu của cha  dành cho con cái là vì tương lai lâu dài của chúng. Mặc dù Ngộ-chan   cha  , nhưng tình yêu  dành cho  cũng  khác gì tình .
Vì hy vọng   một tương lai tươi sáng, hy vọng  trở thành một  hạnh phúc, nên , với tư cách là bộ não gắn ngoài của , mới   mặt cha  , những   hề suy nghĩ cho tương lai , để giúp  thực hiện một  suy nghĩ.
Dù  thì với cái đầu óc mềm yếu của cha  , họ chỉ  thể nghĩ đến việc đẩy     cho các  họ,  vợ cho các  họ...
Đầu óc họ thậm chí  thể đột phá giới hạn phong kiến của gia tộc Thiền Viện, ví dụ như để  họ    cho —  rằng, khả năng , ngay cả đầu óc của Trực Tái-chan cũng  thể nghĩ  đấy!
Bộ não mới tuy  nhất thiết  chấp nhận  điều mới mẻ, nhưng nó chắc chắn  thể nghĩ  nhiều điều mới mẻ.
Dù  thì Trực Tái-chan thậm chí còn  thể nghĩ  một  nội dung tình cảm tiểu chúng,  khuyến nghị    21 tuổi nên xem, trong đó    hành hạ.
Tuy miệng  luôn  cái  sai, cái  sai, nhưng đầu óc   thành thật vô cùng!
Không thể  , đây là điều mà ngay cả bộ não của Ngộ-chan và Kiệt-chan cộng  cũng  thể nghĩ !
Kiệt-chan,  từ quê lên Tokyo học Cao chuyên, tuy  hiểu những mánh khóe phức tạp trong các gia tộc lớn của giới chú thuật, nhưng   thể hiểu  những cảm xúc chân thành giữa  .
Vì ,  càng hiểu rõ rằng, tình yêu đích thực là sự bao dung, là sự thấu hiểu, là một linh hồn  cứu rỗi một linh hồn khác!
Thánh mẫu Kiệt-chan từ bi, Phật Đà Kiệt-chan siêu thoát tràn đầy ham  cứu rỗi thế nhân (đặc biệt là ), lúc    càng  cứu rỗi linh hồn  hơn bất cứ ai khác.
Kiệt-chan : "Á Lệ Sa,  quên  ? Cậu là một  kiên cường,  là một  dũng cảm,  là một  độc lập,  chủ kiến."
Kiệt-chan  dành cho  những lời khen ngợi cực kỳ mãnh liệt,  nâng niu khuôn mặt , dùng sức kéo mặt   khỏi vòng tay Tiêu Tử-chan.
Cậu một  nữa  cưỡng chế yêu,   buộc  xem xét   đàn ông  và  đàn ông tồi đang ở  mặt.
Kiệt-chan  khen ngợi  đương nhiên là  đàn ông ,  ai là  đàn ông tồi?
Kiệt-chan vội vàng thúc giục Ngộ-chan: "Cậu  nhanh lên! Ngộ,   gì đó nhanh !"
Ngộ-chan đương nhiên cũng   là  đàn ông tồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/deu-la-do-gia-toc-thien-vien-hai-ban/chuong-215.html.]
Mặc dù cùng xuất  từ Ngự Tam Gia của giới chú thuật, nhưng Ngộ-chan  tâm lý cực kỳ khỏe mạnh, những gì  nghĩ  chỉ là những nội dung  lành mạnh.
Ví dụ, Ngộ-chan  trí nhớ  ,  luôn nhớ   lẩm bẩm những câu như "Thầy giáo, thầy giáo",  cũng nhớ  từng    trở thành một  phụ nữ  học thức như thầy giáo.
Vì  Ngộ-chan  ngộ —ước mơ thực sự của  tuyệt đối  thể tùy tiện như !
Ước mơ thực sự của , hẳn  là trở thành một giáo viên vinh quang!
Hơn nữa, Ngộ-chan  suy nghĩ kỹ càng,  cho rằng điều     thể thực hiện .
Bởi vì ai quy định giáo viên của Chú thuật Cao chuyên  học đại học mới  ? Ai  quy định giáo viên của Chú thuật Cao chuyên   chứng chỉ sư phạm mới  ? Ai còn quy định giáo viên của Chú thuật Cao chuyên  là  thông minh mới  ?
Không ai quy định! Không  bất kỳ quy định nào!
Việc thầy Dạ Nga  thi chứng chỉ sư phạm, chứng chỉ tư vấn tâm lý, là vì thầy thích thi nên mới thi nhiều, cũng giống như  thích  việc thì sẽ  việc   hết.
   thích thi thì    thể  thi.
Tuy    là  thích thi, mà là khả năng cao  thi đậu—nhưng Ngộ-chan sẽ  ác ý suy đoán  như .
Việc  nghiêm túc đối đãi với ước mơ của  ngay lập tức  khiến Ngộ-chan hối hận khôn nguôi.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Chỉ cần  ước mơ, con chuột nhà quê cũng  thể đến Paris, Pháp  đầu bếp thần sầu,  con chuột trong núi    thể đến Chú thuật Cao chuyên  giáo viên?
Giống như bạo chúa Nero  thiêu hủy thành Rome  xây dựng một thành phố mới vĩ đại hơn  đống đổ nát, Ngộ-chan,   phá hủy ước mơ dễ vỡ của , cũng  xây dựng cho  một ước mơ vĩ đại và vững chắc hơn.
Ngộ-chan thâm tình kể  vô  những điều nhỏ nhặt giữa hai , bởi vì   mặc dù   trí nhớ  kém, nhưng những ký ức  c.h.ế.t của  bất cứ lúc nào cũng  thể  triệu hồi để tấn công .
Đây chính là sự chuẩn  của Ngộ-chan.
Bởi vì    thực  là một   ước mơ, ước mơ thực sự của    là những thứ tùy tiện đó.
Ước mơ thực sự của  vĩ đại hơn, cao cả hơn, rực rỡ hơn.
Ngộ-chan  với : "Chẳng lẽ  quên  , Á Lệ Sa, ước mơ thực sự của ..."
Anh nắm chặt vai , thâm tình  chằm chằm  .
Mặc dù cách một chiếc kính râm,  vẫn cảm thấy như  thấy ánh mắt sâu thẳm của Ngộ-chan lúc .
Ngay lập tức,  như trúng một phát [Vô Lượng Không Xứ] của Ngộ-chan, trong đầu tràn ngập một lượng lớn thông tin rác rưởi vô dụng.
Cậu choáng váng, môi run rẩy, như thể một  ký ức đang  đ.á.n.h thức: "Ý  là..."