Ở Bình An Kinh nơi   đều chậm rãi thong thả, ở nơi nhỏ bé mà chỉ cần  đầy một ngày là  thể  bộ khắp nơi ,  chỉ cần  bằng hai chân cũng   thể vượt qua một trăm phần trăm   !
Cậu cần gì  dùng đến loại chiêu thức đó cơ chứ.
Các quần thần đang cùng  bàn bạc  thế nào để thuận lợi chinh phạt “Chú Nguyền Vương”, bỗng nhiên  một trận sóng Chú lực kinh khủng tựa như thiên phạt chấn động, nhao nhao lùi ,  đó trơ mắt   khí ở giữa đại điện trở nên méo mó, một khe nứt màu đen xuất hiện từ hư , càng lúc càng lớn—
Bốn  các  cứ như ,  ánh mắt của  , chậm rãi bước  từ vết nứt,  sự tăng thêm  khí do Chú lực mạnh mẽ của  tạo nên, đường đường chính chính đăng tràng đầy áp lực!
Cậu  hình tượng  hảo của  , ngay cả một sợi tóc cũng  hề rối, càng thêm kiêu hãnh với khả năng  phương tiện giao thông  hảo của . Trình độ , còn ai  thể đạt ?
Chỉ tiếc là Kiệt-chan  thể cùng các  tận hưởng sự chỉnh tề của màn  mắt  hảo . Mặc dù bên cạnh    Ngộ-chan, nhưng một phần trái tim   sớm  Kiệt-chan cướp , phần đó sẽ  buồn  vui…
“Quái, Quái Vật Lời Nguyền! Là Chú Nguyền Vương!!”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Tiếng kêu kinh hãi nhất thời vang lên khắp điện, triều đình trở nên ồn ào như phiên chợ.
Sự ồn ào   lây sang , những cảnh   ồn ào ríu rít trong các bữa tiệc vô nghĩa bất chợt ùa về trong tâm trí.
Cậu khó khăn lắm mới nhớ  rằng tim  vẫn còn một phần thuộc về Kiệt-chan, chẳng lẽ  thể cho  yên  tận hưởng mùi vị của Kiệt-chan thêm chút nữa ?
Cậu khẽ cau mày, lộ  vẻ  vui.
Tiếng kêu kinh hãi lập tức càng dữ dội hơn: “Chú Nguyền Vương sắp nổi giận ! Chú Nguyền Vương sắp nổi giận !!”
Mặc dù là thông qua thuật thức của  mà đến Bình An Kinh, nhưng theo kế hoạch ban đầu, Túc Na-chan vốn dĩ cũng  đến Bình An Kinh, nên  vô cùng thản nhiên tận hưởng thành quả của .
Lưỡng Diện Túc Na  ngẩng cằm, thản nhiên đón nhận sự kinh hãi và kính sợ của các Chú thuật sư dành cho —Danh hiệu Chú Nguyền Vương, ngay cả những quý tộc Kinh Đô  từng giao thủ với , cũng  phác họa  hình ảnh đáng sợ đó qua lời đồn.
Quỷ thần bốn mắt bốn tay, vị vương tính khí thất thường, sức mạnh vô song…
Mặc dù   cần cho phép điều gì, cũng  cần thừa nhận điều gì, nhưng tự  Chú thuật sư tạo thế cho , khiến  nổi danh khắp nơi,   khiếp sợ.
, ánh mắt của  , hình như đặt  đúng chỗ thì ?
Hơn nữa, nội dung đám   đang kêu gào ồn ào, dường như cũng  tương ứng với hành động của Túc Na-chan lúc ?
Chẳng lẽ ánh mắt của đám   đều  vấn đề,    vẻ mặt của  rốt cuộc là gì ?
Túc Na-chan,  tạm thời  hề lộ  biểu cảm nổi giận, cuối cùng cũng đặt ánh mắt lên đám triều thần mà  coi thường.
Ánh mắt của Túc Na-chan lập tức trở nên sắc bén, bởi vì  phát hiện, mặc dù   để mắt tới đám  đó, nhưng đám  đó, hình như cũng  hề để mắt tới ?
Túc Na-chan chợt cảm thấy  gì đó  đúng,  thuận theo ánh mắt của   tìm kiếm, thuận theo ngón tay của   mà  qua, cuối cùng cũng thấy trung tâm của sự bàn tán, vị Chú Nguyền Vương trong lời  của họ—
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/deu-la-do-gia-toc-thien-vien-hai-ban/chuong-167.html.]
Là   .
Mọi  chỉ   : “Là Chú Nguyền Vương!! Chú Nguyền Vương giáng lâm!!”
Túc Na-chan: “…”
Chú Nguyền Vương Lưỡng Diện Túc Na: “…?”
Hả? Lừa  ? Ta   Chú Nguyền Vương ?
Chuyện   đúng!
Tại     gọi Chú Nguyền Vương  chỉ   chứ!!
Đồng tử Túc Na-chan chấn động kinh hoàng!
Hắn     vị trí Chú Nguyền Vương     đổi từ khi nào chứ?!
Chuyện  rõ ràng là  bình thường! Theo lẽ thường mà ,  là Chú Nguyền Vương, là quỷ thần hai mặt, là Lưỡng Diện Túc Na, là tồn tại khiến Chú thuật sư và quý tộc Bình An Kinh kính sợ vô cùng.
Khi  còn   Kinh, Kinh Đô  vô   phái Chú thuật sư đến thảo phạt , vị “Chú Nguyền Vương” . Hắn  đ.á.n.h bại hết đợt  đến đợt khác, cày kinh nghiệm nhiều  như  mới   danh hiệu thành tựu ,  đột nhiên   tặng cho  khác mà ngay cả  cũng  ?
Ai  bày trò với ! Hắn  đụng  chiếc Đường Hòa Tử của ai!!
Tàn dư phong kiến các  thắng !
Túc Na-chan sắp  khó tin mà hỏi  vài câu “Tại , tại ” !
Hắn  nỗ lực nhiều năm như ,   chiến đấu với Chú thuật sư bên ngoài suốt mười năm,  lượng Chú nguyền  g.i.ế.c c.h.ế.t cộng    thể quấn quanh Bình An Kinh ba vòng , thành quả nỗ lực bao nhiêu năm đó đổi lấy danh hiệu “Chú Nguyền Vương” khiến    danh  sợ hãi chẳng lẽ là chuyện quá đáng lắm ?!
Tại   đột nhiên  mất  danh hiệu chứ!
Túc Na-chan sắp  chịu nổi !
Hắn  quan tâm cái danh hiệu Chú Nguyền Vương ,   là một sự công bằng! Hắn  một lời giải thích!
Hắn  vẻ  bận tâm đến đ.á.n.h giá của  khác,  vẻ  để bất kỳ danh hiệu nào đặt lên đầu   tâm trí, nhưng danh hiệu “Chú Nguyền Vương”  quả thực  vẻ oai phong và khí thế hơn!
Danh tiếng mà   chiến đấu bấy lâu mới  ,   thể đột nhiên   đổi mà    chứ! Chuyện  còn  thông qua sự đồng ý của , hơn nữa còn là ngay  mặt  nữa!
“Này!”
Túc Na-chan  hợp lý bảo vệ danh hiệu hợp pháp của ,   đoạt  danh hiệu   lấy  một cách khó hiểu ,   đám Chú thuật sư mù mắt   rõ ai mới là Chú Nguyền Vương!