Điều   thể trách cô, chỉ  thể trách trình độ sản xuất quá lạc hậu của Bình An Kinh    theo kịp nhu cầu ăn uống của cô.
Họ hàng chỉ ăn hai bữa một ngày, tương phản rõ rệt với cô,  ít nhất  ăn bốn bữa một ngày.
Những  họ hàng ba hôm  nhịn ăn, thậm chí còn  ăn thịt,  còn  lẩm bẩm, tương phản rõ rệt với cô,  chỉ ăn cơm trắng với rau dại nhạt nhẽo đến mức tối sầm mặt mũi.
Mãi cho đến khi  cần ăn chay nữa, họ hàng  lải nhải rằng thịt thú   ăn, chỉ  thể ăn thịt gia cầm và cá.
Cô thường chống cằm, lặng lẽ  những món ăn  họ hàng gọi là "ngon lành, thịnh soạn" và chìm  sự bàng hoàng kéo dài.
 , cô  từng ăn thứ gì  nguyên liệu nghèo nàn và mùi vị tệ đến thế.
Điều  khiến cô,  yêu thích ăn uống và  hề kén chọn, cũng  nghẹn lời.
Nếu Ngộ-chan ở đây,   chắc chắn sẽ  với cô: "Á Lệ Sa! Giờ   hiểu tại  phe thuần ái hảo ngọt bọn   bài xích dị đoan tạp thực !"
Hóa  con  thực sự  thể đồng cảm, ví dụ như cô hiện giờ đang cảm nhận  cảm xúc của Ngộ-chan lúc đó. Chắc hẳn món canh đậu phụ cá trê trong mắt   ngày đó, cũng giống như những món ăn "ngon lành, thịnh soạn" của gia tộc Thiền Viện trong mắt cô bây giờ.
Dù  thì đó cũng là những thứ khó mà nuốt trôi!
Những ngày đói  c.h.ế.t nhưng cũng  bao giờ no , khiến mắt cô cứ tối sầm hết   đến  khác.
Cô vô cùng nhớ căn tin Cao chuyên với những bữa ăn đầy ắp, cô nhớ món canh lớn trong căng tin đến cực điểm!
Cô  gặp  bạn hiện tại của  – Hạ Mậu Quyên Tác – trong  cảnh  tra tấn cả về thể xác lẫn tinh thần như .
Mặc dù     tên  cho cô xem, nhưng quá nhiều nét, cứ như là phiên bản promax của những chữ mà cô thường thấy trong sách.
Cô thà gọi  bạn  khí chất mềm mại, yếu ớt  là Quyên Quyên.
Sự xuất hiện của Quyên Quyên  kịp thời xoa dịu sự cô đơn và trống trải nảy sinh do cô mất  những   yêu.
Sự mãn nguyện về tinh thần thậm chí đôi khi  thể xoa dịu một chút nỗi đau thể xác—
Bao gồm cả những món như bánh Đường, cá hương nướng, hồng khô... mà Quyên Quyên mang đến thăm cô, những thứ mà căn bếp lớn của gia tộc Thiền Viện    thể tìm thấy.
Mặc dù so với những món tráng miệng, cơm suất lớn,  đại tiệc cua mà cô từng thưởng thức cùng những   yêu, những thứ Quyên Quyên mang đến chẳng là gì, nhưng đặt ở gia tộc Thiền Viện  trở thành sa mạc ẩm thực , chúng  trở nên vô cùng quý giá.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Mỗi khi  thấy quà mà  bạn  Quyên Quyên mang đến thăm, mắt cô  sáng lên rực rỡ, tình yêu cô dành cho   cứ thế ngày càng sâu đậm, ngày càng chân thật.
Cô thực sự yêu Quyên Quyên và những món ăn   mang đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/deu-la-do-gia-toc-thien-vien-hai-ban/chuong-135.html.]
Gia tộc Thiền Viện tuy  ngược đãi cô, nhưng cũng chẳng khác gì ngược đãi cô.
Trong cuộc sống mà cô  vô   đột kích căn bếp lớn của gia tộc Thiền Viện nhưng  tìm  bao nhiêu món ngon, và mỗi khi khó khăn lắm mới ăn  chút thịt nấu dở tệ  khiến họ hàng cô đồng loạt trợn mắt kinh hoàng, chỉ  Quyên Quyên  thể trở thành niềm an ủi duy nhất của cô.
Ánh mắt cô    tràn ngập tình yêu, tràn ngập sự quyến luyến  thể cắt bỏ.
Trong thế giới trống rỗng và nhàm chán , chỉ  tình yêu của Quyên Quyên mới  thể khiến cô cảm nhận  chút ấm áp và niềm vui.
Cô cảm động ăn ngấu nghiến.
Và  những lúc như ,   luôn mỉm , dịu dàng  cô.
Là một thiếu niên sẵn lòng chia sẻ, cô đương nhiên  thể để bạn  trơ mắt   ăn một , nên cô cũng  nhiệt tình và  bụng bóc hồng cho  .
Khi quả hồng  bóc  đưa đến  mặt,    nhận ngay, mà lấy khăn tay  lót tay, để tránh nước hồng  ướt ngón tay quý giá của .
Cách ăn uống tao nhã của Quyên Quyên và việc cô ăn ngấu nghiến tạo thành một sự tương phản rõ rệt.
 bạn bè thực sự là những  dù đối phương  gì cũng thấy đáng yêu, dù đối phương  luộm thuộm   bộ  tịch thế nào cũng chỉ  cưng chiều.
Vì , cô thấy Quyên Quyên  đáng yêu, và cô nghĩ chắc Quyên Quyên cũng thấy cô như .
Khi cô  gặm sạch chỗ hồng   mang đến và cuối cùng miễn cưỡng thấy  no, quả hồng cô bóc cho Quyên Quyên trong tay  ,  lót bằng khăn tay, vẫn chỉ  c.ắ.n một vết xước ngoài da.
"Anh  ăn ?" cô thúc giục   ăn nhanh.
Thấy cô chăm chú  chằm chằm  quả hồng trong tay , Quyên Tác  nở nụ  bất lực,      thích đồ ngọt, và  lệnh cho thị nữ gọt bỏ chỗ    cắn.
 cô thấy  cần phiền phức đến thế, cô trực tiếp giật lấy và giải quyết gọn gàng trong vài giây.
Quyên Quyên ăn từ tốn và cô ăn như hổ đói  tạo thành một sự tương phản nữa.
Quyên Quyên-chan tao nhã gấp chiếc khăn tay ,  lấy  một chiếc khăn tay khác. Anh  mang theo   bao nhiêu chiếc khăn tay,  giống Tiêu Tử-chan   giống Kiệt-chan.
Anh  nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, thong thả lau từng ngón tay cho cô, mỗi cử chỉ đều vô cùng đúng gu thẩm mỹ chung của Bình An Kinh.
Giả sử cô là một  theo "gu" truyền thống của Bình An Kinh, chắc chắn cô cũng sẽ mê mẩn Quyên Quyên tao nhã và xinh  .
Chỉ tiếc là cô  những  "gu"   truyền thống, mà bản  cô từ đầu đến cuối đều  hề truyền thống.
Bởi vì cô là một  phụ nữ của thời đại mới  trải qua chín năm giáo d.ụ.c nghĩa vụ, chứ   một cô gái nhỏ khuôn phép của gia tộc Thiền Viện phong kiến!