Trực Tái-chan  cố chấp,   thừa nhận rằng  thấp kém hơn ,   thể chấp nhận sự thẳng thắn .
Cậu  gào thét trong lòng:  hận cô, Á Lệ Sa!  hận tất cả  !
Còn tại     gào lên thành lời?
Đương nhiên là vì    hình thành phản xạ cơ bắp . Anh  sợ  theo điều kiện phản xạ, Mai Khai Tứ Độ (Lần thứ tư)  giáng một cú đ.ấ.m  mặt   nữa!
Răng vĩnh viễn của Trực Tái chan   chịu đựng quá đủ sự tàn phá , cứ để chúng  nghỉ ngơi một chút !
Điều mà Thiền Viện Trực Tái càng   chấp nhận hơn nữa, chính là việc   nhập học    khác chơi một vố.
Rõ ràng là An Ca Cơ và Minh Minh đang cố ý chỉnh đốn   — bởi vì sự ngông cuồng thái quá và sự kiêu ngạo coi thường  khác của   khiến hai  họ cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Anh   dám lườm , nhưng  cực kỳ dám lườm những  khác.
Thế là Thiền Viện Trực Tái nghiến răng ken két, lườm nguýt Minh Minh.
Trên khuôn mặt Minh Minh, nở một nụ  kiểu "Giờ  mới nhận  ".
Minh Minh, một Chú thuật sư cấp Một, mỉm  chào hỏi các . Cô dang rộng vòng tay  hiệu  ôm : "Ôi chao, lâu lắm   gặp Á Lệ Sa, cùng  ăn trưa nhé?"
Minh Minh cao ráo, nụ  Minh Minh  độ cong  hảo, ở một vài khoảnh khắc, quả thực toát lên cái bóng thanh lịch và tri thức của một  giáo viên!
Cậu  thích những  phụ nữ nở nụ  như thế !
Trực Tái chan,  em họ vị thành niên cứ thút thít  ngừng , lập tức   ném   đầu. Cậu vui vẻ lao  vòng tay Minh Minh học tỷ, hạnh phúc nép  trong lòng cô.
Minh Minh học tỷ ôm , vuốt ve đầu  và : "Ngoan, ngoan lắm."
Cậu cảm nhận  vị ngọt ngào.
Xin  Kiệt chan. Mặc dù Kiệt chan cũng  thanh lịch và  khí chất tri thức, nhưng  cho cùng,   vẫn là một  đàn ông!
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Ngay cả khi  từng  công bằng nghĩ rằng, dù   là đàn ông cũng  , nhưng khi Minh Minh học tỷ của trường bên cạnh xuất hiện  mặt ,  vẫn cảm thấy Minh Minh học tỷ tri thức và thanh lịch hơn —
Càng khiến  cảm nhận  cái "vị" của giáo viên.
Cậu rúc  lòng Minh Minh học tỷ,  thế hết   đến  khác, cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Minh Minh học tỷ : "Khó khăn lắm mới gặp  một , Á Lệ Sa hãy ở  với chị lâu hơn một chút nhé, chỉ  hai chúng  thôi, tiện đường chúng   thể  dạo ở những nơi khác."
Cô  rằng cô  nhận một vài nhiệm vụ  , theo cô, địa điểm của những nhiệm vụ đó  phù hợp để hai   dạo riêng.
"Sau khi  dạo xong, chị  thể mời Á Lệ Sa ăn tối ."
Trên mặt Minh Minh học tỷ lộ  nụ  của một cô gái  tính,   lãng phí bất cứ tài nguyên nào và  giỏi lợi dụng  khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/deu-la-do-gia-toc-thien-vien-hai-ban/chuong-105.html.]
An Ca Cơ: "..."
An Ca Cơ  Minh Minh với ánh mắt lên án vì tội dụ dỗ học  vị thành niên!
Hơn nữa, chỉ  dùng hai bữa ăn để khiến một Chú thuật sư đặc cấp xoay vòng vòng, liệu  quá mơ mộng hão huyền  ?
Phải  rằng, mỗi  Minh Minh nhận nhiệm vụ, cô đều  đòi một khoản tiền lớn từ Tổng Giám Hội mới chịu thôi —   cũng  ngoại lệ.
Mặc dù An Ca Cơ cũng  lòng thiên vị, nhưng đôi khi, lương tâm của cô cũng trỗi dậy đấu tranh, khiến cô  khỏi ngắt quãng lên án Minh Minh vài câu kiểu " quá ".
Chỉ là lời lên án  đau  ngứa của Ca Cơ học tỷ đối với Minh Minh học tỷ mà  thì chẳng khác nào gió thoảng qua tai,  hề lay động.
Cô  vẫn mỉm  ôm ,  mật vòng tay qua   và hỏi: "Á Lệ Sa thấy thế nào? Đi với chị nhé."
Á Lệ Sa cảm thấy quá tuyệt vời!
Ánh mắt  sáng rực đáng kinh ngạc!
Minh Minh học tỷ  chuyện  dịu dàng,  chỉ luôn khen ngợi  một cách hào phóng, mà còn  mật gọi tên  và vuốt ve đầu .
Ngay khi   học tỷ sẽ mời  ăn trưa, mời   dạo, và  khi  dạo còn mời  ăn tối...
Cậu    thể di chuyển nổi!
Cậu    đắm chìm trong nụ  và sự hào phóng của cô học tỷ tóc trắng xinh !
Đối mặt với lời mời của học tỷ,  hưng phấn gật đầu lia lịa: "Vâng,  ạ!!"
"Không  !" Ngộ chan chạy tới, nhấc bổng   khỏi vòng tay Minh Minh học tỷ.
Cứ thế,  chuyển từ vòng tay học tỷ sang vòng tay bạn cùng lớp.
Mặc dù vòng tay của   đều  ấm áp, nhưng vòng tay Minh Minh học tỷ và vòng tay Ngộ chan rõ ràng vẫn khác .
Vả , tuy  cũng  thích Ngộ chan, nhưng   thể gặp Ngộ chan –  bạn cùng lớp  – mỗi ngày, còn Minh Minh học tỷ thì một học kỳ cũng  gặp  hai !
Vì ,  quyết định c.ắ.n răng gác  Ngộ chan  yêu, và  sống cuộc sống hạnh phúc với Minh Minh học tỷ  yêu !
Cậu hét lớn về phía Ngộ chan: "Ngộ chan, đừng phá hỏng thế giới riêng của  và Minh Minh học tỷ!"
Trên mặt Ngộ chan, hiện rõ vẻ đau lòng tột độ!
Anh  nghiêm khắc chỉ trích  vô cùng sâu sắc, bao gồm nhưng  giới hạn ở: việc yêu thương   một cách  công bằng, thích học tỷ mà ghét bạn cùng lớp, và   bỏ rơi bạn bè để ăn một !
Ngộ chan lớn tiếng nhắc nhở : "Á Lệ Sa, mới hôm qua  còn hứa với  là   sẽ  ăn một  nữa!!"
Ý đặc biệt chỉ việc  hôm đó tưởng Khôi Nguyên chan sẽ tranh giành đồ ăn với , nên  tự  ăn hết bữa trưa mà  đợi Ngộ chan và những  khác đến. Và hôm nay,   còn  bỏ rơi bạn bè để  ăn riêng với học tỷ, quả thực là tội chồng thêm tội!
Cậu buồn bã.