Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Đêm Về Nhớ Em - Phần 6

Cập nhật lúc: 2025-07-03 11:05:56
Lượt xem: 88

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

17.

Sau đó, Tạ Sở Hành bắt đầu theo đuổi tôi một cách rầm rộ. 

Dưới sự chỉ dẫn từ nhiều phía, anh dần học cách vận hành công ty, cuối cùng còn đưa công ty lên sàn chứng khoán thành công. Thì ra hôm đó khi phóng viên phỏng vấn, anh nói “không tính” là vì không muốn để truyền thông biết, gây ảnh hưởng đến cuộc sống của tôi.

Vào ngày 14 tháng tiếp theo, anh đến nhà tôi, đưa cho tôi một bó hoa hồng thật to.

Tôi nhìn anh mà bật cười.

“Giám đốc Tạ, chúng ta đã qua Lễ Tình nhân trắng, Lễ Tình nhân đen, Lễ Tình nhân hoa hồng rồi, vậy tháng này là Lễ Tình nhân gì nữa đây?”

Tạ Sở Hành đỏ mặt, quay mặt đi.

“Là Lễ Tình nhân nụ hôn... nhưng chúng ta vẫn chưa phải người yêu, nên là lễ gì cũng không quan trọng.”

“Anh chỉ muốn em biết là anh thích em, em không thích anh cũng không sao cả.”

Tôi nâng ly, cụng nhẹ ly rượu với anh, rồi uống một ngụm.

Trong ánh mắt sửng sốt của anh, tôi cúi xuống hôn lên môi anh. Hương rượu quyện trong hơi thở, môi lưỡi quấn lấy nhau như muốn nuốt trọn không khí.

“Tạ Sở Hành.”

“Ừm?”

Ánh mắt anh lúc này có phần m.ô.n.g lung, như phủ một lớp sương mờ long lanh.

“Mấy chuyên gia của anh đúng là vô dụng thật đấy, chỉ dạy anh cách theo đuổi người ta, lại không dạy cách tỏ tình à?”

“À?”

18.

Tạ Sở Hành uống chút rượu liền kêu nóng, tôi đành gọi điện cho quản gia nhà họ Tạ.

Ông ấy ấp a ấp úng: “Thiếu gia... à, không uống được rượu, nhưng uống rồi thì cũng không sao, chỉ là... ơ, sao tín hiệu kém thế nhỉ?”

Âm thanh cúp máy lạnh lùng vang lên bên tai, tôi liếc nhìn Tạ Sở Hành đang nằm trên sofa.

Toàn thân anh đỏ bừng, lăn qua lăn lại, lẩm bẩm: “Nóng quá...”

Sofa quá nhỏ, anh lật người vài lần suýt nữa rơi xuống đất.

Tôi suy nghĩ một chút, vẫn quyết định dìu anh vào phòng ngủ. Lúc đỡ anh dậy, tôi mới phát hiện người anh nóng hầm hập, cúc áo sơ mi gần như bị anh cởi hết. Cả quần cũng bị kéo tuột xuống một chút, đến cả cơ bụng cũng lộ rõ ràng.

Tôi vội quay mặt đi, chỉ mong anh mau mau lên giường ngủ. Không ngờ lúc anh nằm xuống, tiện tay kéo tôi xuống theo.

Vòng tay Tạ Sở Hành như một lò hấp ấm áp, ôm đến nỗi mặt tôi đỏ bừng.

Tôi tưởng anh muốn làm gì, không ngờ anh chỉ ôm lấy tôi, ngơ ngác nhìn tôi. Ánh mắt anh quá đỗi ngây thơ khiến tôi nảy sinh ý trêu chọc, đưa tay gãi gãi cằm anh: “Cún con ngoan?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dem-ve-nho-em/phan-6.html.]

Tạ Sở Hành lập tức ôm chặt tôi hơn, môi nhẹ nhàng cọ vào cổ áo tôi, sau đó cắn nhẹ vào vai tôi như trả đũa, rồi lại l.i.ế.m liếm chỗ vừa cắn.

“Ừm, vậy thì... gâu?”

(Hoàn chính văn)

Sau khi yêu nhau, tôi vẫn luôn canh cánh chuyện Tạ Sở Hành từng có mười lăm người bạn gái cũ.

Dù anh nhiều lần khẳng định mình chưa từng vượt quá giới hạn với ai.

“Đó đều là do anh nhầm tưởng họ có mùi hoa quế thôi!” Tạ Sở Hành mặt mếu máo, nhưng vẫn bị tôi khóa ngoài cửa.

Đang trong cơn giận, Tang Bưu bỗng nhảy qua cửa sổ vào nhà. Con chó Golden nhà họ Tạ lập tức đứng bật dậy vẫy đuôi, trông rất vui vẻ.

Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333

Tôi vẫy tay gọi Tang Bưu, nó làm cao ngồi nguyên chỗ cũ, một lúc sau mới nhẹ nhàng nhảy lên kệ sách, hất rơi một quyển sổ xuống.

Nhặt lên xem thì phát hiện đó là nhật ký tình yêu của Tạ Sở Hành.

Tôi nghĩ nhìn lén chút chắc không sao đâu...

[Cô gái mùi hoa quế số 001: Cô ấy chủ động đến tìm tôi, nói muốn làm chim hoàng yến của tôi.]

[Ban đầu tôi định từ chối, nhưng trên người cô ấy có mùi hoa quế quen thuộc, nên tôi giữ lại. Tiếc là tôi không biết yêu đương, mỗi ngày chỉ biết nhắn tin hỏi cô ấy ăn chưa, trò chuyện nhiều nhất cũng là lúc chuyển tiền mỗi tháng.]

[Chim hoàng yến nuôi thế này có đúng không? Trong tiểu thuyết đâu có viết vậy? May mà cô ấy nhanh chóng tìm được người mình thích, không thì tôi cũng sắp cạn tiền rồi.]

[Cô gái mùi hoa quế số 007: Cô ấy dọn đến nhà tôi, ngày nào cũng giúp tôi cho mèo ăn, dắt chó đi dạo, còn biết nấu ăn. Tôi thấy hơi khó xử, quản gia Tạ nước mắt ròng ròng hỏi tôi có phải định bỏ ông ấy rồi không. Không còn cách nào, tôi đành tăng gấp đôi lương cho cô ấy, tiện thể tìm một công việc lương cao để đưa cô ấy đi.]

[Cô gái mùi hoa quế số 015: Tôi gặp cô ấy ở buổi hòa nhạc, mùi hoa quế rất rõ. Chúng tôi cùng chơi boardgame, cùng đi ăn đồ nướng, nhưng luôn vô tình gặp một anh chàng lạnh lùng. Cô ấy bảo đó là người yêu cũ. Mỗi lần gặp, anh ta đều tham gia chơi cùng, ăn cùng.

Chuyên gia tôi thuê bảo vậy là không ổn, khuyên tôi đưa cô ấy ra nước ngoài chơi, tôi thấy cũng được.]

[Không ngờ vừa xuống máy bay, cô ấy đã khóc bảo rằng tất cả chỉ là cố ý, muốn chọc tức người yêu cũ. Giờ thì cô ấy hiểu được lòng mình, thật ra vẫn yêu người cũ. Có lẽ... tôi mãi chẳng tìm được cô gái mùi hoa quế thật sự.]

Đọc xong cuốn nhật ký, tôi vừa muốn bật cười, vừa thấy chua xót.

Mở cửa ra, Tạ Sở Hành vẫn ngồi buồn bã ngoài cửa, thấy tôi liền sáng mắt lên. Nhưng khi thấy tôi cầm cuốn nhật ký trên tay, anh vội lao tới giành lại: “Ai tìm ra cái này vậy?! Không phải anh đã bảo quản gia hủy rồi sao?!”

Chưa kịp trả lời, phía sau vang lên tiếng “meo” khe khẽ.

Lông đen của Tang Bưu ánh lên sắc cầu vồng dưới ánh nắng, Tạ Sở Hành xúc động nhào đến, nhưng Tang Bưu nhanh chóng né đi, thân ảnh dần khuất trong khóm hoa.

“Tang Bưu, nhớ thường xuyên về thăm nhà đấy nhé!”

(Hết)

Loading...