Đêm Giáng Sinh - 8

Cập nhật lúc: 2025-12-27 00:35:31
Lượt xem: 489

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L5EIsp3Qa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Lâm Khê, nếu… là nếu, điều tra hình sự, thì sẽ càng lợi cho trong việc tranh quyền nuôi con và chia tài sản.”

gì.

nghĩ kỹ.” Trương Vân , “Dù cũng là cha của đứa bé.”

“ Tớ .” đáp.

Tối hôm đó, nhận tin nhắn từ một lạ.

Là Chu Phong.

“Lâm Khê, chúng chuyện , chỉ hai chúng , mang theo luật sư. Vì con.”

 

suy nghĩ vài giây, trả lời: “Được, địa điểm do chọn.”

chọn quán cà phê tầng trung tâm ở cữ.

Chiều hôm , Chu Phong đến.

Anh gầy , mắt thâm quầng, râu ria mọc lởm chởm.

Thấy , sững .

mặc đồ mặc nhà của trung tâm, rộng rãi, nhưng sắc mặt hồng hào hơn lúc còn ở nhà.

Trên mặt chút thịt, ánh mắt cũng sáng hơn.

“Em…” Anh mấp máy môi, “Trông em khá hơn đấy.”

“Ừ.” xuống đối diện, “Anh gì?”

“Lâm Khê,” đan hai tay đặt lên bàn, “chúng thật sự đến bước ?”

“Nếu thì ?” ngoài cửa sổ, “Để tiếp tục tới trung tâm loạn? Để bố tiếp tục gọi điện c.h.ử.i ? Hay định cứ ký giấy, kéo dài đến khi mệt quá mà rút đơn?”

 

“Anh …” Anh cúi đầu, “Anh chỉ là… ly hôn.”

.” .

Anh ngẩng đầu lên, mắt đỏ hoe.

“Anh thật sự sai .” Giọng nghèn nghẹn, “Hôm đó hồ đồ, nên mấy lời đó, nên để em và con . Chỉ là… Chu Na là em gái , cảm thấy nợ nó…”

“Anh nợ cô ?” bật , “Anh nợ cô cái gì? Nợ cái máy ảnh ba vạn năm? Nợ mỗi tháng hai ngàn tiền sinh hoạt? Hay nợ một cái Giáng Sinh, nên đuổi vợ con cút khỏi nhà?”

“Không …” Anh lắc đầu, “Hồi nhỏ nhà nghèo, bố thiên vị , cái gì cũng dành cho . Chu Na chịu nhiều thiệt thòi, nên bây giờ bù đắp cho nó…”

“Vậy nên dùng tiền của để bù đắp cho nó?” hỏi, “Dùng tiền mua sữa của con chúng , dùng tiền trả nợ nhà, dùng cả tôn nghiêm của trong tháng ở cữ, để bù đắp cho nó?”

Chu Phong câm lặng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dem-giang-sinh/8.html.]

 

“Chu Phong,” thẳng mắt , “những năm , bù đắp cho em gái , bù đắp cho bố , bù đắp cho tất cả những cảm thấy mắc nợ, còn thì ? Bố thì ? Anh từng bù đắp cho chúng ?”

“Anh…”

“Mẹ ốm, chuyển năm ngàn một , bố nhập viện, đưa năm trăm tệ, còn đang khó khăn.”

“Em gái gì, mua ngay, một chiếc ghế cho con b.ú, bảo ráng chịu.”

 

“Bố tới, đặt nhà hàng nhất, bố tới, ăn ở nhà cho sạch.”

“Chu Phong,” khẽ, “trong lòng một cuốn sổ tính toán, nhưng trong cuốn sổ đó chỉ nhà , và gia đình , từng xuất hiện trong đó.”

“Lâm Khê,” ngẩng đầu lên, nước mắt rơi xuống, “ thật sự sai , sửa, sửa, ? Anh đưa tiền cho họ nữa, giao hết thẻ lương cho em, …”

“Muộn .” .

“Chưa muộn!” Anh nắm lấy tay , “Chúng còn trẻ, con còn nhỏ, chúng …”

rút tay về.

“Muộn , Chu Phong.” lặp , “Muộn từ khoảnh khắc bảo và con cút khỏi nhà, muộn từ khi đến bây giờ vẫn sai ở .”

đến hôm nay mới nghĩ đến ly hôn.”

rời , là vì tích đủ thất vọng.”

 

Anh lâu.

Rồi cúi đầu xuống, bờ vai sụp hẳn.

“Vậy còn con thì ?” Anh hỏi bằng giọng khàn đặc, “Em thật sự để con bố ?”

“Con sẽ bố.” , “Có thể là , cũng thể là khác.”

“Còn căn nhà?”

“Nhà thuộc về , tiền đặt cọc bỏ bảy mươi vạn, tiền vay trả phần lớn. thể bồi thường cho mười vạn góp, cùng phần trả theo giá thị trường, nhưng những khoản chuyển cho em gái và bố đều là chuyển dịch tài sản chung của vợ chồng, bắt buộc trả, và khi phân chia, chia ít.”

Sắc mặt Chu Phong cuối cùng cũng đổi.

Hóa đến lúc mới thật sự .

Hóa mặt , vẫn luôn là quyền.

 

“Em điều tra ?”

“Giờ mới phát hiện , nếu thì ?” , “Chờ tự với rằng chuyển ba vạn năm cho em gái , lúc con gái sắp chào đời?”

Loading...