“Chu Phong,” , “ ? Câu đó là câu buồn nhất từng .”
“Khi mang thai, bận công việc, tự khám thai, khi sinh con, sợ m.á.u, ngoài phòng sinh chơi game, ở cữ, chê con ồn, dọn sang phòng việc ngủ, bây giờ con?”
“Anh tư cách gì đòi con?”
“Chỉ dựa việc đóng góp một tinh trùng ?”
Đầu dây bên là tiếng thở gấp nặng nề.
“Lâm Khê, em đừng hối hận!”
“Điều duy nhất hối hận,” khẽ, “là rõ từ bảy năm .”
cúp máy.
5
Chu Phong ký đơn ly hôn.
Anh đổi chiến lược.
Ngày thứ ba, điện thoại bắt đầu nhận những cuộc gọi lạ.
Có im lặng , mắng c.h.ử.i thậm tệ, rằng: “Hai con bà định ép con trai chỗ c.h.ế.t ?”
Ngày thứ tư, Trương Vân báo : Chu Phong thuê luật sư.
Ngày thứ năm, luật sư bên liên hệ với cô , “ chuyện”.
“Tán gẫu gì cơ?” hỏi.
“Nói chuyện ‘hòa giải’.” Trương Vân lạnh qua điện thoại, “Nói là dù gì cũng là vợ chồng, đừng đưa tòa gì. Họ sẵn sàng nhượng bộ một chút về tài sản, nhưng quyền nuôi con thì tranh.”
“Nhượng bộ? Nhượng cái gì?”
“Nhà thể cho , nhưng bồi thường 1 triệu tiền mặt. Quyền nuôi con thuộc về , thể đến thăm bất cứ lúc nào. Anh cần chu cấp nuôi con, vì con mang họ Chu, là nhà họ Chu.”
im lặng hai giây.
“Nói với ,” đáp, “gặp ở tòa.”
“Được,” Trương Vân , “ chỉ đợi câu thôi.”
Hôm đơn kiện nộp, cha Chu Phong tìm đến trung tâm ở cữ.
Họ phòng cụ thể, liền ầm lên ở sảnh.
Hai ông bà già gào la hét, rằng “con dâu ép con trai đường c.h.ế.t”, “ cướp cháu của nhà họ Chu”.
Bảo vệ trung tâm lập tức can thiệp, quản lý cũng đành báo công an.
Khi công an đến, đang cho con b.ú lầu.
Từ màn hình giám sát, thấy Chu Phong bệt đất , cha chỉ tay mắng bảo vệ, còn Chu Phong một bên, mặt đen như chì.
Cảnh sát đang hòa giải, Chu Phong níu lấy tay một cảnh sát, gào :
“Cảnh sát ơi, xem, con cực khổ nuôi gia đình, mà cô mới sinh con xong đòi ly hôn, đòi giành nhà, giành con, đời chuyện gì bất công hơn ?”
Cảnh sát hỏi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dem-giang-sinh/7.html.]
“Bà con trai bà bắt vợ và đứa con mới hai tháng tuổi khách sạn ở ?”
Mẹ Chu Phong sững , vội :
“Đó là tình huống đặc biệt mà! Em gái nó về chơi, nhà đủ chỗ…”
“Nhà ba phòng, đủ?” cảnh sát hỏi tiếp.
“Thì vợ nó cũng đang ở đó mà…” cha Chu Phong xen .
“Thế nên đuổi sản phụ và trẻ sơ sinh ngoài ?”
Hai ông bà câm bặt.
Chu Phong bước :
“Cảnh sát , đây là việc gia đình chúng , chúng tự giải quyết , phiền .”
“Việc gia đình?” cảnh sát thẳng , “Anh để vợ mới sinh hai tháng, bế con giữa mùa đông khách sạn ở, thế mà gọi là việc gia đình? Gọi là ngược đãi, hiểu ?”
Mặt Chu Phong trắng bệch.
“ ngược đãi…”
“Có , tòa sẽ quyết định.”
Cảnh sát sang quản lý trung tâm:
“Nếu họ còn ầm, cứ gọi, chúng sẽ xử lý.”
Rồi Chu Phong, nghiêm nghị:
“Anh . Vợ sinh con cho , mà đuổi cô khỏi nhà khi đang ở cữ? Mẹ dạy chồng, cha thế nào ?”
Chu Phong cúi đầu, gì.
Sau khi cảnh sát rời , cha vẫn lầm bầm c.h.ử.i rủa, nhưng nhỏ tiếng hơn nhiều.
rời khỏi màn hình giám sát, phòng.
Mẹ đang bế con, mắt đỏ hoe.
“Tây Tây, là… con về quê ?” Bà khẽ , “Bọn họ cứ đến loạn thế …”
“Không về.” đáp, “Vì chúng ? Người cần rời khỏi đây là họ.”
“ mà…”
“Mẹ,” nắm lấy tay bà, “tin con , con xử lý .”
Buổi chiều, Trương Vân đến, mang theo một xấp hồ sơ.
“Tòa thụ lý hồ sơ.” Cô , “Lịch xét xử dự kiến là tháng . Trong thời gian , họ thể sẽ giở đủ trò, chuẩn tâm lý.”
“Ừ, .”
“Còn nữa,” Trương Vân hạ giọng, “ điều tra một chuyện. Chu Phong thể đang dính líu đến vấn đề tài chính.”
“Chuyện gì cơ?”
“Công ty vấn đề trong sổ sách.”
Trương Vân , “Năm ngoái lên trưởng phòng, chút quyền trong tay. Bạn ở công ty đó, gần đây kiểm toán đang điều tra, và liên quan tới .”
sững .
“Nghiêm trọng ?”
“Chưa rõ, nhưng nếu vấn đề, sẽ rắc rối lớn.”
Trương Vân :