Là tin nhắn từ một lạ.
“Chị dâu, em là Chu Na, em chị ly hôn, cần thiết ? Em chỉ sang chơi Giáng Sinh thôi, chị chào đón em đến ? Đều là một nhà, ầm lên thế ý nghĩa gì ?”
một lúc, trả lời, trực tiếp xóa.
Một lát , thêm một tin nữa.
Là của Chu Phong.
“Lâm Khê, cô điều thế? Đàn ông thì , bảo ngoài ở hai ngày thì , mất miếng thịt nào , mau mang con về, đừng để .”
tiếp tục xóa.
Tin nhắn thứ ba là của bố Chu Phong.
“Lâm Khê, nhà họ Chu đối xử với cô tệ, cô ầm như rốt cuộc là với ai? Mau về xin , chuyện coi như xong.”
xóa tin .
chụp màn hình, gửi cho Trương Vân.
“Chứng cứ.” ghi thêm.
Buổi chiều, Trương Vân gửi cho bản dự thảo thỏa thuận ly hôn.
“Hôm nay sẽ gửi cho .” Trương Vân , “Chờ phản hồi, nhưng theo tình hình kể, lẽ sẽ dễ ký.”
“Vậy thì kiện.” .
“Được.”
Ngày hôm khi thỏa thuận gửi , Chu Phong đổi khác gọi tới.
Lần máy.
“Lâm Khê! Em ý gì?” Giọng nén giận, “Em thật sự ly hôn? Chỉ vì chuyện nhỏ thế ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dem-giang-sinh/6.html.]
“Anh thấy là chuyện nhỏ, thấy là giới hạn.” , “Thỏa thuận nhận chứ? Xem , vấn đề thì ký.”
“ cho em , ký!”
Anh gần như gào lên, “Con còn nhỏ như , ly hôn cái gì? Em con bố ?”
“Con bé sẽ bố.”
bình thản , “Chỉ là sống cùng , còn việc ký , ký cũng , thì gặp ở tòa, đến lúc đó, mỗi khoản tiền chuyển cho em gái, mỗi khoản ‘hiếu kính’ cho bố , đều sẽ thành chứng cứ, chuyện bắt vợ và con hai tháng sinh rời nhà ở khách sạn cũng sẽ thành chứng cứ, nghĩ cho kỹ .”
Đầu dây bên là tiếng thở nặng nề.
“Lâm Khê,” giọng bỗng dịu xuống, “vợ , sai , thật sự sai , em về , chúng chuyện đàng hoàng ? Anh bảo Chu Na khách sạn ở, em với con về, ?”
“Không .” , “Chu Phong, từ khoảnh khắc đề nghị để con dọn ngoài, chúng thể nữa .”
“Anh chỉ là… chỉ nghĩ đó là em gái…”
“Đó là em gái , em gái .”
cắt lời , “Cũng dì của con , Chu Phong, bao năm nay luôn ‘chịu ấm ức một chút’, đến mức quên mất, cũng quyền chịu ấm ức.”
“Nhà bỏ bảy mươi vạn, tiền vay trả phần lớn, tiền cho em gái đủ thuê mấy bảo mẫu cao cấp, mà bắt và con giữa mùa đông rời khỏi nhà, ở khách sạn rẻ tiền, chỉ để em gái và bạn trai ở cho thoải mái.”
“Chu Phong, cho , trong lòng , rốt cuộc là cái gì? Con gái rốt cuộc là cái gì?”
Đầu dây bên im lặng.
Rất lâu , : “Vậy… em cũng đến mức ly hôn…”
“Đến mức.” , “Rất đến mức, ký , như cho tất cả .”
“ ký.” Anh cứng rắn, “Lâm Khê, đừng ép , nếu em thật sự ly hôn, con em đừng hòng mang !”
.