Ánh nến lay động, chiếu đôi mắt sâu thẳm của , rốt cuộc cũng lóe lên một tia sáng.
Dữu Vãn Âm rùng vì cảm giác lạnh lẽo.
Bàn tay nắm tay nàng bỗng chặt , lực đạo mạnh mẽ, khiến nàng đầu tiên cảm thấy đau đớn.
Hạ Hầu Đạm ngẩng đầu nàng, mặt cố nở nụ nhẹ nhàng nhưng thấy bóng dáng, ngay cả vẻ ôn nhu mờ mịt thường khi đối diện nàng cũng nhạt .
Giống như con bọ cạp độc nâng đuôi chuẩn tấn công, Lang Vương lộ răng nanh (*LV là sói đầu đàn), một quân chủ đa mưu túc trí cuối cùng cũng đối mặt với nàng bằng một vẻ mặt vô cảm chút biểu tình. Giữa họ hiện tại còn bất kỳ lớp mặt nạ nào, chỉ còn sự thẳng thắn và chân thành, dù cho những vết thương chồng chất.
Hắn một lời, nhưng ánh mắt giải thích tất cả: Đây là một phần trong kế hoạch của . Từng bước cẩn trọng, tính toán kỹ lưỡng, đây là kế hoạch tinh xảo và tàn nhẫn nhất của .
Dữu Vãn Âm lẽ nên cảm thấy cả choáng váng khoẻ, nhưng như chờ đợi khoảnh khắc cả một thế kỷ, lòng nàng trở nên thanh thản. Nàng giãy giụa, ngược , nâng tay tự do của lên, nhẹ nhàng chạm bờ môi của .
Kẻ quân vương tàn nhẫn nhắm mắt , khẽ hôn lên lòng bàn tay nàng.
Mê Truyện Dịch
"Ta nàng yêu "
Lâm Huyền Anh trải qua một đêm đầy gian nan.
Ban đầu, lo lắng hai bọn họ gặp mặt sẽ cãi , nên canh giữ ngoài doanh trướng, ở một góc tường lắng . Đến khi bên trong bắt đầu phát những âm thanh thích hợp, đờ một lát, hùng hổ bỏ .
Đi vài bước trở , vẻ mệnh lệnh cho các tín tăng cường thủ vệ xung quanh.
Hạ Hầu Đạm chiếm mất lều trại của , khiến chỗ để ở, cuối cùng đành nén giận chui lều trại của thủ hạ, khuya khoắt kéo mấy tướng sĩ dậy mở cuộc họp, cùng bàn luận suốt đêm.
Sáng sớm, khi đại quân tỉnh dậy, Lâm Huyền Anh bước về chủ tướng lều trại. Từ ngoài rèm vải, ho khan một tiếng rõ to, giọng mỉa mai hỏi: “Bệ hạ và nương nương đêm qua ngủ ngon giấc ?”
Bên trong chút động tĩnh, một lát , Dữu Vãn Âm chỉnh tề quần áo, bước với vẻ mặt mệt mỏi, buồn ngủ : “Làm phiền .”
Lâm Huyền Anh thầm nghĩ: Trông ngươi còn như , kẻ bệnh chẳng lăn lộn nửa cái mạng ?
Kết quả Hạ Hầu Đạm theo bước , vẻ mặt khoan khoái, thậm chí còn chút huyết sắc khôi phục. So với dáng vẻ nửa sống nửa c.h.ế.t tối qua, lúc trông như hồi phục .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-vuong-truy-sung-hoang-hau-song-lai/chuong-93-hoang-hau-song-lai.html.]
Lâm Huyền Anh: “……”
Hắn cũng họ vượt qua đêm qua như thế nào.
Lâm Huyền Anh tiều tụy : “Kế tiếp nên tính toán thế nào, phiền nhị vị cho chỉ thị.”
Trước khi trời sáng, khi đại quân xuất phát, s.ú.n.g ống và hỏa dược vận chuyển lên xe, kèm theo hai hộ vệ chớp mắt canh giữ.
Hạ Hầu Đạm quyết định tiếp tục ẩn nhẫn theo kế hoạch của Dữu Vãn Âm, chỉ mật hội với vài tâm phúc và tướng lĩnh cận của Lâm Huyền Anh. Hắn cần mau chóng dưỡng thương, để khi hiện vung tay hô một tiếng, mới thể khích lệ sĩ khí và định nhân tâm.
Dữu Vãn Âm đương nhiên cùng .
Ám vệ ở phía điều khiển ngựa, chiếc xe lộc cộc . Bên trong xe bố trí cẩn thận, cho hai thoải mái.
Hạ Hầu Đạm ngoài qua cửa sổ xe, thấy đoàn quân tiến lên trong im lặng, thấp giọng : “Thật , nếu nàng ở phái Dương sẽ an hơn. Đợi đến khi đô thành bình yên ...”
“Đừng mơ.” Dữu Vãn Âm dứt khoát từ chối, “Ta sẽ để thực hiện điều đó thứ hai.”
Hạ Hầu Đạm nàng, giọng như thở dài như : “Vãn Âm... nàng chu du thế giới ?”
“Thế giới vẫn ở đó, trễ chút cũng .” Dữu Vãn Âm nhẹ nhàng , “Sau chúng sinh một đứa con, nuôi dạy nó trưởng thành đến khi thể tự đảm đương việc, chúng cùng nghỉ hưu và du ngoạn khắp nơi.”
Hạ Hầu Đạm dừng một chút, khẽ : “Được.”
Hai đều giữ vẻ mặt nghiêm túc, mặc dù họ đều rõ ràng trong lòng rằng đây chỉ là ảo vọng xa vời, như hoa trong gương, trăng trong nước.
—— Hạ Hầu Đạm mỗi cố gắng chịu đựng độc phát tác, hy vọng của ngày càng mong manh.
Cũng vì lý do , mới tranh thủ thời gian khi đầu óc còn tỉnh táo để thu xếp việc, chuẩn cho tương lai.
Dữu Vãn Âm rời lúc , đồng nghĩa với việc nàng dùng hành động để đồng ý một lời hứa nặng nề hơn: Nàng sẽ tiếp nhận gánh nặng từ tay .
Ngay từ khi nàng đến, Hạ Hầu Đạm dồn hết tâm huyết, sức lực, hao tổn tuổi trẻ của , coi chính bản như ngọn đèn dầu đang cháy đến tận cùng. Nếu nàng để ngọn lửa tắt lụi, đồng nghĩa với việc phủ nhận ý nghĩa tồn tại của .