Trong trướng hai ai để ý đến .
Lâm Huyền Anh tủi , lặng lẽ rời .
Giọng Dữu Vãn Âm càng thêm lạnh lẽo: “Chàng thật sự nghĩ rằng lúc , sẽ phất tay áo bỏ ?”
Hạ Hầu Đạm cuối cùng cũng cử động, chậm rãi đầu nàng, ánh mắt thoáng hiện sự yếu ớt: “Từ… từng nữ nhân nào dám đánh trẫm.”
Dữu Vãn Âm: “?”
Dữu Vãn Âm giận sôi máu, vung tay lên.
Hạ Hầu Đạm đầu co rụt , vẫn bám riết tha mà : “Nàng thành công thu hút sự chú ý của trẫm.”
Lửa giận của Dữu Vãn Âm đang bốc lên ngùn ngụt, bỗng như kim đ.â.m , nửa ngày nên biểu hiện thế nào.
Hạ Hầu Đạm nở một nụ thoáng hiện trong mắt, duỗi tay kéo tay áo nàng mà nũng nịu: “Nàng bớt giận.”
Dữu Vãn Âm ném tay .
Hạ Hầu Đạm: “.”
Dữu Vãn Âm nắm lấy cổ áo lông chồn của , kéo mạnh xuống, tiếp tục tháo tung y phục của .
Hạ Hầu Đạm né tránh: “Lâu ngày mới gặp mà nàng nhiệt tình như ……”
Dữu Vãn Âm phản ứng lời chọc ghẹo của , dứt khoát kéo vạt áo xuống, lộ da thịt phía . Ngay lập tức nàng hiểu rõ nguồn gốc của mùi m.á.u tươi nhàn nhạt .
Trên Hạ Hầu Đạm vết thương do vũ khí gây , chỉ những khối vết bầm tím và vết cào xước trải khắp . Da tróc thịt bong, m.á.u khô hợp với m.á.u khô, cùng những vết thương lành hẳn còn thấm m.á.u loãng.
Dữu Vãn Âm nắm lấy cổ tay , vén tay áo lên, thấy những dấu răng loang lổ vết m.á.u như nàng dự đoán.
Mắt nàng giống như bỏng rát, nghiêng đầu, cắn răng hỏi: "Chàng phát bệnh đường ?"
Hạ Hầu Đạm: "ừm."
Cũng chính vì lý do , thể kịp thời đến Phái Dương theo như ước định.
Mê Truyện Dịch
Khi đó, chân Bội Sơn, trong lúc động đất tạo nên hỗn loạn, Bắc Chu, mặc dù thương nặng, cõng Hạ Hầu Đạm cùng một nhóm ám vệ phá vòng vây mà thoát .
Sau khi thoát khỏi truy binh, Bắc Chu đột ngột dừng bước giữa đường, giao Hạ Hầu Đạm cho ám vệ, thật sâu một cái lặng lẽ rời khỏi đội, về hướng khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-vuong-truy-sung-hoang-hau-song-lai/chuong-92-hoang-hau-song-lai.html.]
Hắn để một lời nào, vì Hạ Hầu Đạm cũng liệu Bắc Chu lo ngại việc chậm tốc độ của rõ phận thật sự của và quyết định con đường riêng.
Sau đó, nhờ sự bảo vệ liều c.h.ế.t của các ám vệ, họ nhiều thoát khỏi nguy hiểm. Khi sắp đến Phái Dương, Hạ Hầu Đạm đột nhiên phát bệnh.
Lần phát tác mạnh mẽ, sâu sắc hơn những . Hạ Hầu Đạm chỉ chịu đựng trong thời gian một nén nhang, mất thần trí. Sau đó, trong cơn đau đớn và điên cuồng, gì cũng nhớ rõ.
Ban đầu, ám vệ dám trói , nhưng khi thể ngăn tự thương tổn và lo ngại gây động tĩnh lớn khiến truy binh phát hiện, họ buộc trói và giấu .
Khi Hạ Hầu Đạm tỉnh hai ngày hai đêm hôn mê, Lâm Huyền Anh dẫn quân xuất phát, rời khỏi Phái Dương.
Hạ Hầu Đạm phái liên lạc với Lâm Huyền Anh, xác nhận Dữu Vãn Âm vẫn an . bản quá yếu, bây giờ vội bộc lộ phận Hữu Quân thể d.a.o động lòng quân. Vì , chờ đến đêm mới tâm phúc của Lâm Huyền Anh đưa quân doanh.
"Ta vốn định trộm nàng một cái... Ah." Hạ Hầu Đạm dừng , hít một khí lạnh: "Nhẹ tay chút."
Dữu Vãn Âm đang bôi thuốc cho , theo bản năng đầu ngón tay run lên: "Đau lắm ?"
Hỏi xong mới chợt nhận - kẻ đau đầu như xé nứt mười mấy năm, sẽ vì một chút vết thương nhỏ mà kêu đau ?
Hạ Hầu Đạm cố tình cắn môi, dõng dạc : “Có chút đau, nếu nàng thổi một chút.”
Dữu Vãn Âm thể nhịn nữa, im lặng vài giây thẳng hỏi : "Chàng cố ý ?"
"Hả?"
"Cố ý chọc tức giận, cố ý tự phát hiện thương thế của ?"
Hạ Hầu Đạm: "..."
Hạ Hầu Đạm: “ .”
Dữu Vãn Âm mắt rũ xuống, cẩn thận bôi thuốc cho , đó mang quần áo đến bên lò lửa hong ấm, nhẹ nhàng giúp mặc . Nàng thấp giọng hỏi: “Thực A Bạch tìm cũng là do cố ý sắp đặt, để nghi ngờ đến trong trướng doanh tìm , đúng ?”
Hạ Hầu Đạm cúi đầu: “ .”
Trong lòng Dữu Vãn Âm bỗng nhiên dâng lên một trận chua xót: “Chàng là gì chứ? Chàng trăm phương nghìn kế giấu lâu như , chạy trốn một , còn để thư từ thẳng thắn hết thảy cho ... Cuối cùng xuất hiện mặt, hỏi rời ... Rốt cuộc là gì?”
Hạ Hầu Đạm đáp.
Ở khoảnh khắc nàng dậy, Hạ Hầu Đạm năm ngón tay nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay của nàng.