Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Đế Vương Truy Sủng: Hoàng Hậu Sống Lại - Chương 83: Hoàng Hậu Sống Lại

Cập nhật lúc: 2025-07-13 07:24:39
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dữu Vãn Âm ở trong viện từ đầu chí cuối, đợi đến khi gió đêm thổi cho nguội hai gò má, mới vờ như việc gì trở về phòng.

A Bạch hiện đang đ.ấ.m túi bụi với Bắc Chu để xả cơn tức.

Hạ Hầu Đạm ngó Dữu Vãn Âm: “Sao cô lâu thế?”

Dữu Vãn Âm dám mắt : “Ờ thì, giải quyết nỗi buồn tí.”

Đoan vương phái lính kín dò la tất cả khu kĩ viện ở trong thành, chờ liên tiếp mấy ngày, cuối cùng chiều hôm nay tình báo: Cao thủ che mặt to cao ở cạnh Hoàng đếđã xuất hiện ở Di Hồng viện. Không tới gái gú, mà là tới Bồng Lai Đài.

Tình báo ngược với mật thư của Dữu Vãn Âm.

Do đó bọn thích khách – tức thuộc hạ của Đoan vương nhanh chóng tụ tập, lẫn hàng ngũ váy áo xênh xang.

Cái gọi là Bồng Lai Đài chính là một vũ đài, gọi là vì nó luôn ở trong viện và sự khác biệt với các chốn ăn chơi khác, gắn màn lụa hồng, t.h.u.ố.c lá lượn lờ, thứ diễn đài cũng hí kịch đắn gì cho cam.

Một lũ háo sắc đang vỗ tay khen ngợi các cô gái múa uốn éo, một tú bà nốt ruồi dê lẫn trong đám , hùa thu tiền bo.

Lũ thích khách ngó khắp nơi, nhanh tìm một mục tiêu hình cao to.

Kẻ cầm đầu lặng lẽ hiệu, cả bọn thấy bèn tản , biến mất quỷ môn đạo.

Quỷ môn đạo chính là cửa thông với đài, ngăn cách bởi bình phong thêu chỉ vàng. Lũ thích khách trốn ở đây hành động theo kế hoạch, nhanh chóng trang phục biểu diễn.

Thích khách cầm đầu kén núp lưng tú bà, bộ kề vai sát cánh với bà , đó chợt rút d.a.o găm khỏi áo chặn cổ bà .

Tú bà dọa cho mặt trắng bệch, run giọng : “Ông , gì từ từ .”

Thủ lĩnh nhóm thích khách: “Sang chỗ khác chuyện.”

Hắn kéo tú bà đến góc tường vắng vẻ, bỏ d.a.o găm xuống, uy ***** xong thì dỗ dành, kín đáo đưa cho bà một túi tiền: “Màn tiếp theo, hãy để ở phe lên hát hí khúc, chớ kinh động quần chúng đài.”

Tú bà ước lượng túi tiền, khoa trương vỗ n.g.ự.c thùm thụp, căng thẳng khẳng định rằng: “Hầy, sợ chết, chút chuyện nhỏ ngài bảo một tiếng là , hà tất cầm d.a.o dọa …”

Thủ lĩnh nhóm thích khách nhịn nạt: “Bớt nhảm, mau.”

Tú bà vẫn còn lải nhải: “Chỉ là Di Hồng viện của chúng *****̃ng quy củ của Di Hồng viện, ẩu , vẫn những việc thỉnh ngài đây tha thứ cho…”

Thủ lĩnh nhóm thích khách là nhận việc g.i.ế.c , nào nhiều kiên nhẫn tú bà xàm ngôn, thấy uy ***** thì vung quyền định đ.ấ.m bụng bà .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-vuong-truy-sung-hoang-hau-song-lai/chuong-83-hoang-hau-song-lai.html.]

Quyền đến giữa trung, bỗng cách nào tiến thêm nửa tấc!

Mê Truyện Dịch

Tú bà nhấc tay chộp tay cổ tay của , tựa như đang cầm một cây kim, thậm chí còn lan hoa chỉ: “Khách quan hung dữ quá hà.”

(*) Ngón tay xếp thành hình hoa lan.

Minh họa)

Dữu Vãn Âm càng thêm bối rối: “Nói , ngươi thật sự xuất từ giang hồ? ngươi mới xuất sư, lên phó tướng quân?”

Lâm Huyền Anh khụ một tiếng, ánh mắt trở nên mơ hồ: “Cái thì…”

Trong khắc đó, Dữu Vãn Âm tự suy ngẫm: “À, bởi vì ngươi mới xuất sư.”

Giờ khắc , Dữu Vãn Âm nhớ nhiều sự việc.

A Bạch đầu tiên xuất hiện mặt nàng, đúng lúc Vưu tướng quân hồi triều báo cáo công tác.

A Bạch rõ về Yến quốc và Khương quốc như lòng bàn tay.

Lúc đó, A Bạch từng với nàng: “Ta nhiều thứ, còn từng g.i.ế.c qua…” nhưng Hạ Hầu Đạm cắt ngang.

A Bạch từng đề nghị đưa Uông Chiêu Hữu Quân và chính hộ tống sứ Yến quốc. Hạ Hầu Đạm từ chối, chỉ để vị trí cũ. Dù , cuối cùng Uông Chiêu vẫn chọn tuyến đường Tây Nam để rời .

A Bạch bồi họ diễn xong một vở kịch, đồng thời với lúc Vưu tướng quân rời khỏi đô thành cũng vội vàng biến mất, chỉ rằng bệ hạ bố trí cho nhiệm vụ khác. Khi nàng còn nghi hoặc tại Hạ Hầu Đạm tín nhiệm như .

Nàng cảm giác như bừng tỉnh: “Chúng mới gặp, kỳ thật ngươi và bệ hạ mới gặp, đúng ? Các ngươi quen bao lâu ?”

Lâm Huyền Anh gãi đầu: “Này liên quan đến một ẩn tình thể tiết lộ.”

"Nếu ngươi ám chỉ những gì bệ hạ , để một phong thư và hết cho ."

Lâm Huyền Anh kinh ngạc trợn to mắt: "Hắn thực sự cho ngươi? Hắn luôn tìm cách để giấu ngươi, chỉ sợ dọa ngươi chạy mất."

Nhắc đến Hạ Hầu Đạm, biểu cảm của cả hai đều chút trầm trọng.

Lâm Huyền Anh nheo mắt hồi tưởng: "Năm năm —hiện tại là sáu năm , sư phụ của , một ẩn sĩ vô danh, bói lên một quẻ thiên, tính rằng dị thế chi tử đến và sẽ đổi vận mệnh quốc gia. Ông vốn định tự rời núi phụ tá, nhưng quẻ đó phá vỡ thiên cơ, khiến ông nguyên khí đại thương, bế quan tĩnh dưỡng. Vì thế ông phái xuất sư, đến tìm bệ hạ."

Loading...