Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Đế Vương Truy Sủng: Hoàng Hậu Sống Lại - Chương 82: Hoàng Hậu Sống Lại

Cập nhật lúc: 2025-07-13 07:24:37
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô thầm nghĩ chốc nữa hỏi Hạ Hầu Đạm thử, chợt A Bạch hỏi: “Ngươi cùng ?”

Dữu Vãn Âm: “…Gì cơ?”

“Ta hỏi ngươi cùng .” A Bạch giảm bớt cái vẻ tăng động, thốt từng chữ, đến vô cùng nghiêm túc.

Trong gian bếp lụp xụp mờ tối, cặp mắt y sáng tựa trời: “Lần đầu tiên thấy ngươi, ngươi là chim sơn ca thuộc về bầu trời, ngươi đáng kìm hãm bốn bức tường nơi cung điện . Một nghĩ từng kế từng kế tính cách hoạt bát, tự do ương ngạnh đến mức nào? Kiểu chỉ rời khỏi nơi đây, giang hồ muôn dặm trường, nơi nào mà thể bay cao?”

Dữu Vãn Âm đột nhiên nghiêng đầu cổng một chút, thều thào: “Ngươi đang ở hả? Ngươi đang ở trong hoàng cung, định rủ phụ nữ của Hoàng đế chạy trốn đó?”

“Không chạy trốn. Chỉ cần ngươi gật đầu, ắt cách thuyết phục bệ hạ.”

Dữu Vãn Âm quả thực kinh ngạc đến ngây : “Ngươi còn thuyết phục ngài ?”

“Ta lí do buộc chấp nhận.”

Dữu Vãn Âm: “…”

Bị khùng hả trời.

Cho dù thấy vô lí, cô vẫn cảm động: “Dù thế nào chăng nữa, cảm ơn ngươi những lời .”

A Bạch ý cự tuyệt trong đó, lập tức ỉu xìu: “Đừng vội trả lời mà, năn nỉ đó.”

Dữu Vãn Âm nửa nửa mếu: “A Bạch , một thiếu hiệp oai hùng như ngươi, sẽ gặp giai nhân bầu bạn thôi.”

A Bạch ủ rũ: “Là ?”

“Không …”

“Nếu như ở bên cạnh , thì ngươi ngoài ?”

Dữu Vãn Âm hé môi, nhưng chẳng gì cả.

Cô nhớ tới những gì bản khi mới tới đây, chỉ để thoát tất cả mộng .

A Bạch siết chặt vai cô: “Vãn Âm , đường tới đô thành, ngắm mặt trời khuất dạng những rặng núi, ngắm muôn hoa khoe sắc thắm. Hãy tự ngẫm xem, ngươi rốt cuộc điều gì ở cuộc đời ?”

Mê Truyện Dịch

Y dứt lời bèn bưng hai mâm dưa hấu lên bàn, thẳng ngoài.

Dữu Vãn Âm bỏ , sững sờ một chốc.

Bao đại mạc cô yên, qua bích đà linh , bao tam thu quế tử, thập lý hà hoa , kiếp cô chỉ rúc trong công ty việc và bỏ lỡ thế giới ngoài , kiếp vẫn chẳng duyên chiêm ngưỡng.

Dữu Vãn Âm hít sâu một , rửa sạch tay, nghĩ bụng trở thật nhanh, ngờ khi bước viện thấy hai bóng lưng đang kề vai .

A Bạch kéo Hạ Hầu Đạm trong sân, ngửa đầu chỉ thứ gì đó: “Nhìn thấy ?”

Hạ Hầu Đạm *****̃ng ngửa đầu: “Ánh trăng bên trái hả?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-vuong-truy-sung-hoang-hau-song-lai/chuong-82-hoang-hau-song-lai.html.]

A Bạch: “Sắp nối thành một đường .”

Dữu Vãn Âm vô thức ngẩng đầu theo, chỉ thấy khắp trời đầy , lộn xộn và đường cong nào cả.

A Bạch: “Suy nghĩ kĩ về lá thư của sư phụ . Ông già đó còn nhờ chuyển lời một câu: Có lẽ việc cả hai gặp là điều may mắn.”

Hạ Hầu Đạm khẩy: “Điêu thôi.”

A Bạch cả giận: “Ta bao giờ lôi sư phụ để đùa giỡn.”

Hạ Hầu Đạm: “Muốn húp Vãn Âm thì cứ thẳng.”

Dữu Vãn Âm: “…”

Cô chẳng giờ nên lui về bếp đây.

A Bạch là dân tập võ, thính lực vô cùng, thấy thở nhỏ nhẹ lưng nhưng vẫn giả vờ phát hiện: “Ngay cả khi vì ngươi, thì ngươi *****̃ng suy nghĩ vì nàng ?”

Hạ Hầu Đạm im lặng.

A Bạch bắt đầu nêu ví dụ: “Cái ghế thiên tử quý hóa quá cơ, nó thể bảo vệ nàng tránh khỏi sự đe dọa ?”

Hạ Hầu Đạm: “Được chứ .”

A Bạch: “?”

A Bạch tiếp: “Ngươi thể trung trinh với một nàng giữa muôn vàn cám dỗ ?”

Hạ Hầu Đạm: “Dễ như bỡn.”

A Bạch: “?”

Dữu Vãn Âm nín thở lưng họ, dám nhúc nhích tí nào. Trái tim cô đập rộn ràng, cô thậm chí còn nghi ngờ nó lấn át tiếng ve kêu.

A Bạch vốn cho Dữu Vãn Âm thấy rõ bộ mặt thật đáng ghét của cái tên , nào ngờ trả lời như thế, bèn giận tím mặt: “Ngay cả khi tất cả những thứ thì nàng cũng chỉ là chim trong lồ ng, vĩnh viễn dạo chơi chốn nhân gian, tiêu sái hoan hỉ!”

“A Bạch, nhân gian chỉ mỗi việc rong chơi, nàng khát vọng của riêng nàng.”

A Bạch giật .

Hạ Hầu Đạm vẫn chắp tay về phía bầu trời đêm: “Ngươi chỉ xem nàng là tiểu tước, cần thả tự do, nhưng nào thấy nàng trang nhã cao quý, sáng ngời như trăng, có thể thắp sáng muôn dặm trời xanh.”

A Bạch: “…”

A Bạch kiệt quệ bảo: “Thôi về phòng.”

ngươi đúng, nàng sẽ khó vui vẻ khi ở đây.” Hạ Hầu Đạm , “Nếu một ngày nàng thực hiện khát vọng, rời , nếu lúc đó ở đây thì ngươi hãy dẫn nàng chạy.”

A Bạch nước mắt: “Thôi ông im giùm cái.”

Loading...