Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Đế Vương Truy Sủng: Hoàng Hậu Sống Lại - Chương 72: Hoàng Hậu Sống Lại

Cập nhật lúc: 2025-07-13 07:24:12
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên vai Dữu Vãn Âm nhô thêm một cái đầu nữa. Hạ Hầu Đạm hỏi: “Trong truyện gốc kẻ như hả?”

“Quên sạch …”

“Hây!” Từng tiếng quát truyền tới, tiếp đó là tiếng vèo vèo xé toạc thinh .

Thị vệ vẫn tiếp tục tường thuật trực tiếp: “Điên vãi, thích khách ném ám khí kìa!”

Ngõ tối chật hẹp, tránh cũng thể tránh, chỉ thấy Bắc Chu thình lình đạp lên tường nhảy bật lên như đại bàng giương cánh, cuộn giữa trung lộn nhào một phát. Ám khí của thích khách rơi hàng loạt.

Bắc Chu nhào lộn xong thì vẫn chịu tiếp đất, hất tay áo với thích khách, âm thanh xé toạc thinh vang lên.

Hiển nhiên ám khí của chú nhiều, tiếng vùn vụt vang mãi bên tai, thanh âm thì nghiễm nhiên b.ắ.n thành cái sàng luôn .

Hạ Hầu Đạm: “Đừng g.i.ế.c —— ”

Thích khách *****̃ng đồng thời hét lớn: “Thôi thôi! Ta thích khách, ngươi nhận hả! Tha giùm cái!”

Nghe giọng thì vẻ là thanh niên.

Bắc Chu thản nhiên : “Nếu ngươi là thích khách thì giờ còn sống .”

Thị vệ dừng xe ngựa , che chở Hạ Hầu Đạm và Dữu Vãn Âm giúp họ đến gần đó, xem thử là ai tới.

Ám khí của Bắc Chu b.ắ.n trúng y, đó chỉ cắm ở vị trí xung quanh đầu và tứ chi của y, tạo thành một đường viền cơ thể .

Y đanh tại chỗ thể động đậy, đành chán nản : “Chịu thua, chịu thua.”

Bắc Chu: “Ngươi là phương nào?”

Thanh niên thoáng nghiêng đầu liếc Hạ Hầu Đạm, đáp: “Ta họ Bạch, ngươi hãy gọi là A Bạch.”

Cách gần, Dữu Vãn Âm ngược sáng thấy rõ dung mạo . Thân hình cao lớn, khăn đen che mặt, chỉ lộ con mắt. Đôi mắt lúc sang nom trong trẻo một cách lạ kì, cho dù ở nơi ngõ tối *****̃ng như ngọc lưu ly qua lửa. Cô nhớ, rằng đây là nét đặc trưng của nội công thâm hậu.

“Cấm nhúc nhích. Ngươi học công phu ?” Bắc Chu thả lỏng, vẫn nâng tay lên mặt y. Bàn tay như đ.ấ.m móc , giống chưởng giống trảo, cũng là mở đầu chiêu thức gì nữa. Đường viền hình bằng ám khí nãy đều găm sâu trong vách tường, bụi gạch đổ rào rào xuống đất.

A Bạch thẳng bất động, thình lình hỏi: “Ngươi là Bắc Chu hả?”

Bắc Chu sững sờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-vuong-truy-sung-hoang-hau-song-lai/chuong-72-hoang-hau-song-lai.html.]

A Bạch: “Hai quen , nhưng chắc ngươi nhớ Vô Danh Khách nhỉ? Ông là sư phụ .”

Mặc dù Vô Danh Khách tên, song lừng lẫy khắp chốn giang hồ, là một cao nhân tuyệt thế tiên phong đạo cốt. Trước Bắc Chu ngao du nhiều nơi nên hạnh ngộ gặp ông, từ chỉ điểm dăm ba chiêu cho chú đến kết thành bạn vong niên.

Một nào đó lúc uống rượu, Vô Danh Khách hỏi chú cớ cứ du đãng vô bổ. Tâm trạng Bắc Chu buồn bực, nhắc đến Từ Trinh Hoàng Hậu mất sớm trong cung: “Cố nhân qua đời, cũng lối nào dành cho nữa.”

Vô Danh Khách thò tay chấm rượu quẹt xuống chỗ , tính một quẻ mặt đất, cuối cùng khuyên chú rằng: “Về đô thành xem thử , lẽ sẽ gặp con của cố nhân đấy.”

A Bạch: “Dạo sư phụ quan sát hiện tượng thiên văn, chẳng nổi cơn điên gì mà cứ nằng nặc bắt xuất sư, đến đô thành theo ngươi.”

Y lấy một tờ giấy thư bẩn thỉu, dúm dó khỏi n.g.ự.c đưa cho Bắc Chu.

Bắc Chu qua một , mặt lộ vẻ nghi hoặc: “ là bút tích của ông . hiểu ông đang truyền đạt điều gì.”

A Bạch: “À, ổng bảo lá thư đưa cho ngươi, mà là cho Hoàng đế.”

Hạ Hầu Đạm âm thầm một bên mở miệng: “Đưa trẫm xem.”

A Bạch đột nhiên nghiêng đầu, reo lên: “Hoàng đế? Hoàng đế hàng thật giá thật nè!”

Hạ Hầu Đạm: “…”

Hạ Hầu Đạm liếc y, vẻ cảnh cáo.

A Bạch còn táo tợn hơn: “Xinh trai dữ.”

Hạ Hầu Đạm: “?”

Hạ Hầu Đạm bức thư, sắc mặt nghiêm túc, chuyền sang cho Dữu Vãn Âm.

Chỉ thấy tờ giấy thoăn thoắt hai hàng chữ: “Khi đế tinh(*) sáng trở cũng là lúc ngai vàng đổi. Hỏa tinh thủ tâm, lành dữ ập tới liên tục. Khi ngũ tinh cùng tụ một chỗ, cơn bĩ cực sẽ qua và tuần thái lai ắt đến.”

(*) Là chòm Tiểu Hùng, thời xưa ví vua một nước như đứa con của trời, và chỗ ở của họ là đế tinh vì vị trí của chòm bao giờ đổi.

Mê Truyện Dịch

Dữu Vãn Âm trông thấy bốn chữ đầu liền kinh ngạc.

Ngai vàng đổi? Đây tuyệt đối cách giải thích thông thường cho xem tướng thuật gì cả. Chỉ xuyên việt mới thấu tỏ, đây rõ ràng đang cho bạn : Ta ngươi đổi hồn.

Phiên dịch hết cả đoạn chính là: Ta biết ngươi đổi hồn , hơn nữa đổi Hoàng đếsẽ đổi vận mệnh quốc gia. mệnh ngươihung hiểm, chỉ một chút hi vọng sống, tìm đường sống trong chỗ chết, mới thể biến nguy thành an.

Loading...