Đêm khuya giờ sửu, Trương Tam lén cung nhân ngủ say chạy tới, một tới gốc cây .
Một tiểu cung nữ gầy yếu đang đốt đèn tàng cây, mặt tái mét về phía .
Trương Tam ngừng thở.
Cậu chạy chậm đến mặt nàng: “…Bạn đang giữ tờ giấy của hả?”
Tiểu cung nữ run tay vứt phăng đèn lồ ng, đột nhiên quỳ thụp xuống: “Xin điện hạ tha mạng, nô tì đó là đồ của điện hạ ạ!”
Trương Tam phản ứng của nàng, trái tim dần dần nguội .
Cậu vẫn từ bỏ ý định, thử thăm dò nàng: “Hello?”
Tiểu cung nữ mờ mịt mà sợ hãi.
Máu trong Trương Tam lạnh dần: “Nếu như bạn hiểu ý nghĩa bụi hoa đó, đào lên?”
“Nô tì… Nô tì đang hầu hạ trong thiên điện gần đó, thấy một bóng quanh quẩn phía xa xa, thấy hình dạng kì lạ của bụi hoa nên sinh lòng tò mò, bèn đào thử…”
Tiểu cung nữ cất giọng nghẹn ngào: “Kiểu chữ tờ giấy lạ, vô nghĩa quá, nên nô tì tưởng rằng… Tưởng rằng là thị vệ nào đó chữ… Nô tì đáng chết!”
Trương Tam phì .
“Đừng diễn, bạn sợ hại bạn ? Tin , chúng là đồng loại đó.”
Tiểu cung nữ khó hiểu.
“Ở… ở thế giới … chỉ mỗi bạn thôi.” Trương Tam đến gần nàng từng bước, nhưng nàng thụt lùi.
Trương Tam khựng.
“Không thật ?”
“Không … gì cơ?”
Trương Tam bất ngờ nở nụ trìu mến, vươn tay xoa nhẹ mặt nàng: “Không gì. Lần bạn bí mật của .”
Tiểu cung nữ thẹn thùng, dù hiểu chuyện gì.
Bàn tay Trương Tam từ từ dời xuống cần cổ nhỏ yếu của nàng.
Mê Truyện Dịch
Trước khi mặt trời mọc, đẩy nàng xuống hồ.
Đó là đầu tiên gi ết chết.
⁂
Dữu Vãn Âm tìm các cung nhân đáng tin hỏi thăm tin tức, một ai bụi hoa Ông Lão là do ai trồng.
“Họ , những năm qua ai động tới Vườn Thượng uyển cả.” Dữu Vãn Âm thất vọng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-vuong-truy-sung-hoang-hau-song-lai/chuong-67-hoang-hau-song-lai.html.]
Hạ Hầu Đạm nhún nhún vai: “Đấy thấy , bảo mà, là cô cả nghĩ thôi.”
“ từ cao xuống thì nó giống chữ SOS lắm…”
Hạ Hầu Đạm: “Có vấn đề mới nảy sinh nè, hoa đến mùa trổ bông thôi nên còn lâu lắm mới tàn. Ngày nào đó Tạ Vĩnh Nhi ngang qua, cũng nhầm Đôi Rồng Vờn Ngọc thành SOS như cô, cô đoán cô sẽ nghĩ thế nào?”
Dữu Vãn Âm bừng tỉnh, che miệng : “Cô cũng sẽ hoài nghi đồng loại xung quanh .”
“Tiếp theo, chừng ngày nào đó cô bỗng dưng khôn , sẽ hoài nghi hai tụi đấy.” Hạ Hầu Đạm dần đánh lạc hướng.
Dữu Vãn Âm lo âu: “Thế thì thể lưu bụi hoa đó , tìm lí do gì để nhổ nó đây?”
“Buồn , trẫm tân trang Vườn Thượng uyển thì cần gì lí do?”
Xế chiều hôm , khi xác nhận Tạ Vĩnh Nhi ngoài, Hạ Hầu Đạm sai sửa sang bụi hoa.
Hoa Ông Lão nhổ bật gốc tất cả, Hạ Hầu Đạm trong đình vọng xuống, ánh mắt vô cảm.
Hắn đầu, Dữu Vãn Âm ở bên cạnh ủ dột vô ngần.
Hạ Hầu Đạm bật : “Sao ?”
Dữu Vãn Âm ngượng ngùng: “Anh nghĩ ảo tưởng sức mạnh cũng , nhưng vẫn đang lo ngộ nhỡ đồng loại nào đó, trăm cay nghìn đắng trồng hoa cầu cứu, kết quả chẳng những đợi câu trả lời mà còn nhổ hết hoa… Hay chúng chôn lời nhắn ở chỗ đó nhỉ?”
Hạ Hầu Đạm: “…”
Hạ Hầu Đạm trìu mến cô: “Có nguy cơ Tạ Vĩnh Nhi phát hiện.”
“Thôi .” Dữu Vãn Âm từ bỏ.
Hộ bộ Thượng thư nhận bãi chiến trường do Thái hậu ném tới, gấp đến độ qua mấy đêm mọc mụn nước đầy mồm.
Vừa đưa lương bổng cho tam quân, xây lăng tẩm cho Thái hậu, còn cần hô biến ít tiền trong quốc khố để ứng phó tên Hoàng đế điên —— đồng thời còn thể tăng thuế.
Hộ bộ Thượng thư cảm giác những ngày an nhàn của sắp chấm dứt .
Y nổi điên với thuộc hạ trong phủ, nơi góc đường ngoài cửa của phủ , hai tiểu chủ sự mới nhậm chức cũng đang lén đốp chát .
Lý Vân Tích cả giận quát: “Nếu kế là do nghĩ thì dĩ nhiên do đề xuất chứ.”
Nhĩ Lam vẫn giả nam như , bình tĩnh hỏi: “Lý tính đề xuất kiểu gì? Định lấy cái khí khái trí thức của chửi ông xối xả ?”
Lý Vân Tích lạnh liếc hộp quà tinh xảo trong tay nàng: “Thế Nhĩ thuyết phục ngài Thượng thư kiểu gì? Đưa hối lộ danh nghĩa góp ý hả?”
Anh chướng mắt Nhĩ Lam.
Thư sinh ngoại hình xinh xắn thanh tú, trông ẻo lả thấy sợ, khi chuyện cứ từ tốn, tạo cảm giác như gió xuân ấm áp.
Lý Vân Tích vốn thẳng tính, thấy nhập quan trường quen tay quen chân, thể là như cá gặp nước, liền âm thầm khinh bỉ.
Nhĩ Lam lạnh nhạt đáp: “Chuyện do bệ hạ phó thác, sẽ từ thủ đoạn để thành nó. Lý chẳng lẽ quên, vị trí của hai lấy bằng cách nào ? Anh nghĩ bệ hạ sẽ quan tâm nếu đưa hộp quà trong ư?”