Thị vệ: “Mời nương nương về giùm cho, hiện tại bệ hạ gặp ai ạ.”
Dữu Vãn Âm vốn còn đang trù trừ đối diện Hạ Hầu Đạm, bỗng hoảng hốt: “Bệ hạ ?”
Thị vệ ăn dè dặt.
Đèn lồ ng của Dữu Vãn Âm dập tắt từ lâu, chiếc ô giấy ngăn cơn mưa giội tới từ muôn hướng, cơ thể ướt sũng, cô rụt run lẩy bẩy: “Liệu ngươi thể nhắn giúp , cho Bắc… Bắc ma ma…”
“Dữu Quý phi?”
Dữu Vãn Âm ngoái đầu. Bắc Chu bận đồ ma ma đương định điện, trong tay bưng một bát cháo ngọt.
Cô liền vội vàng kéo chú, lí nhí: “Bắc thúc , để con thăm ngài .”
Mê Truyện Dịch
Bắc Chu chằm chằm cô, ước chừng là nhớ tiếng rống “Xiên thằng cha đó” ngày thuyền của cô, sắc mặt dịu xuống: “Theo .”
Hạ Hầu Đạm rúc trong chăn, oặt thành một hình tròn. Bắc Chu kêu hai tiếng, vén chăn lên để lộ đầu : “Vãn Âm đ ến rồi.”
Dữu Vãn Âm giật .
Hạ Hầu Đạm tóc tai ngổn ngang, sắc mặt trắng bệch. Hắn cố hết sức liếc Dữu Vãn Âm cất giọng khê đặc: “Cảm ơn thúc, để cháo ở đấy .”
Bắc Chu thức thời rời .
Dữu Vãn Âm xuống mép giường, cẩn thận hỏi: “ đút nhé?”
Hạ Hầu Đạm một động tác giống đang gật đầu, tiếp theo cắn răng gồng , gân xanh gồ lên trán, cứ như chút cử động cũng mang tới cơn đau khó tả .
Dữu Vãn Âm chân tay luống cuống đỡ lấy , dám dùng sức. Qua một hồi lâu, Hạ Hầu Đạm tự chống dậy. Dữu Vãn Âm vội kéo hai cái gối mềm lót lưng giúp .
Cô đưa tay toan bưng bát cháo lên, Hạ Hầu Đạm ngăn cản.
Hạ Hầu Đạm hít thở thật sâu, khẽ cất tiếng: “Nói chuyện .”
“Không vội, giờ lo nghỉ ngơi cho …”
“Cô đoán đúng đấy.” Hắn ngắt lời, “ ông tổng gì hết.”
Hạ Hầu Đạm: “Trước khi xuyên, là một diễn viên vô danh, đóng vai quần chúng nhiều năm vẫn tiến triển gì.”
Dữu Vãn Âm kinh ngạc .
Vậy là thể giải thích vì đóng vai bạo quân khớp y như thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-vuong-truy-sung-hoang-hau-song-lai/chuong-61-hoang-hau-song-lai.html.]
“ nhiêu đó liệu đáng để gạt ?”
“ cố ý gạt cô. Lúc đó chính cô đoán là tổng tài, mới tiện đà nhận luôn.”
“Vì ?”
Hạ Hầu Đạm nhoẻn môi , đôi môi bợt bạt: “Số luôn gặp điều đen đủi, nên khi xuyên tới đây, chỉ nghĩ rằng lẽ sẽ c.h.ế.t ở cái chốn kinh khủng . cô xuất hiện – tựa cứu tinh rơi xuống từ trời cao, tay cầm kịch bản, nhất định giành chiến thắng, cô đến hùng hổ lập kế hoạch lật ngược tình thế… Nhìn thấy cô, mới vẫn còn hi vọng.”
Hắn nhắm mắt , hầu kết di chuyển đầy khó khăn: “ sợ vụt mất cô, sợ cô sẽ bỏ nếu phát hiện là một kẻ thất bại và kém cỏi. Cô mà thì toang mất.”
Dữu Vãn Âm khó xử lặng thinh giây lát: “…Khác với tưởng tượng của quá.”
“Gì?”
“ còn nghĩ rằng, sẽ giấu một bí mật khủng khiếp nào đó.”
Hạ Hầu Đạm lấy ngạc nhiên, nở nụ hiền: “Xem kĩ năng diễn xuất tệ lậu vẫn tí tác dụng nhỉ.”
Hắn thở dài, thản nhiên cô: “ bây giờ cô rồi, chẳng phần thắng . Tên Đoan vương dù là trang giấy thì thủ đoạn cũng hơn gấp trăm . Nên vẫn sẽ giữ nguyên lời hứa: Nếu cô chọn rời , thấu hiểu, sẽ ngăn cản cô.”
Hắn nghiêng gối, ánh mắt như một chú chó bự vô hại.
Đây là đang xài chiêu lùi một bước để tiến hai bước phỏng? Dữu Vãn Âm nhủ thầm, áy náy đúng ?
chẳng hiểu tại , lòng cô hề mâu thuẫn, thậm chí còn nhẹ nhõm hơn .
“Ngay cả khi giả bộ đáng thương, *****̃ng sẽ bỏ .” Cô vỗ vỗ cánh tay Hạ Hầu Đạm, “Mau khỏe mà, bước tiếp theo trong kế hoạch của chúng cần kĩ năng diễn xuất của đấy.”
Hạ Hầu Đạm im lặng cô. Cô ở chỗ đó, tròng mắt bắt đầu chậm chạp đảo quanh, nom như một con thú nhỏ ủ mưu săn.
Dữu Vãn Âm suy nghĩ chốc lát, bất ngờ ngứa mũi, ạch chiu một phát.
Hạ Hầu Đạm chạm gấu áo cô: “Ướt cả ?”
“Không …”
Hạ Hầu Đạm giật chuông lắc gọi cung nhân đến: “Dẫn quý phi tắm rửa.”
Dữu Vãn Âm ngâm nước nóng, nỗi nghi ngại trong lòng dần xua tan, lâu lắm cô bình tĩnh và thoải mái như thế .
Cô lau khô tóc, định chào Hạ Hầu Đạm một tiếng về, Hạ Hầu Đạm ung dung : “Mưa đấy thấy ? Mất công lắm, cứ ngủ đây .”
Dữu Vãn Âm thoáng do dự, hớn hở xuống cạnh . Trong chăn ấm áp, dông tố ngoài cửa sổ khiến con thêm buồn ngủ.