Hạ Hầu Đạm: “Sao?”
Dữu Vãn Âm: “Ngày đó thuyền, chúng trò chuyện ròng rã hai canh giờ với các học trò. Hôm nay tại ngự thư phòng, thêm hai canh giờ, hơn nữa chủ đề còn là thuế má. Anh khua môi múa mép nhiều lắm, trông chi là uyên thâm, nhưng kiến thức về kinh tế của thì tệ ngang ngửa .”
Hạ Hầu Đạm: “…”
“Anh là tổng tài ở công ty nào ? Công ty chuyên về cái gì? Nó niêm yết khi nào? Giá trị thị trường của cổ phiếu khi xuyên là bao nhiêu?”
Hạ Hầu Đạm: “…”
Không thể hỏi tiếp nữa rồi, Dữu Vãn Âm nghĩ thầm. Anh sẽ g.i.ế.c mày đấy.
cô vẫn rõ âm thanh thốt khỏi miệng : “Rốt cuộc là ai?”
Trong năm giây dài dằng dặc, một ý nghĩ thoáng chớm lên trong Hạ Hầu Đạm: Hay cứ thật cho cô .
thể.
Cho dù Dữu Vãn Âm còn lựa chọn nào khác mới hợp tác với , cũng thể .
Thẳng thắn tất cả cũng đồng thời mang ý nghĩa sự mật và tín nhiệm yếu ớt, nhỏ nhoi của cô chẳng còn sót chút gì từ đây.
Giữa việc khiến cô hoài nghi và khiến cô mất hết hi vọng, chọn hoài nghi.
Cơn đau đầu dữ dội đến mức thể chịu đựng nổi nữa. Mắt Hạ Hầu Đạm như mờ dần , vẫn gồng nở một nụ vô : “ quên sạch .”
Dữu Vãn Âm xoay bỏ .
Hạ Hầu Đạm chỉ nhớ thấy tiếng cô mở cửa xa, thêm tiếng ám vệ dò hỏi ở ngoài cửa. Tiếp theo đó, chỉ còn bóng tối.
⁂
“Thưa Thái tử.”
Trương Tam thấy âm thanh thì cuống quýt cả lên, quy củ đáp: “Hoàng tổ mẫu.”
Cung nhân đuổi xa việc *****̃ng rối rít im chào bà.
Quý bà uy nghiêm đằng : “Đang gì ?”
“Dạ thưa Hoàng tổ mẫu, vài hôm là ngày của hoa, tôn nhi thấy cách bố trí trong Vườn Thượng uyển thì bỗng nảy một ý, trồng vài bông hoa cho Hoàng tổ mẫu ạ.”
Ngày nào Trương Tam cũng lén cổ nhân trò chuyện, giờ đây phát huy tự nhiên hơn chút ít: “Đợi đến ngày mừng thọ của Hoàng tổ mẫu, hoa sẽ nở rộ, quà mừng thọ cho Hoàng tổ mẫu.”
Biểu cảm của Thái hậu dịu đôi chút: “Ai gia thấy cách sắp xếp những mầm hoa như ẩn ý.”
Trương Tam ngoác miệng : “Hoàng tổ mẫu minh xét, đây là hình Đôi Rồng Vờn Ngọc, mang may mắn đến ạ.”
Mãi lâu , vẫn thấy câu trả lời.
Trương Tam chút sợ hãi ngẩng đầu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-vuong-truy-sung-hoang-hau-song-lai/chuong-59-hoang-hau-song-lai.html.]
Mặt Thái hậu lạnh lùng: “Mảnh đất Đại Hạ chỉ cần một con rồng thôi.”
Trương Tam: “…”
Biết đáp kiểu gì đây trời?!
Thái hậu dáng vẻ lúng túng của , thật lâu mới lộ một ánh mắt thương hại: “Mẫu hậu ngươi mất sớm và Hoàng đế tân hoan . Chẳng mấy sẽ sắc phong hoàng hậu mới thôi, đó liền sẽ Thái tử mới. Chốn hoàng cung bạt ngàn , chỉ ai gia là thương ngươi thôi.”
Trương Tam chỉ nghĩ đúng một điều rằng.
Hôm nay bắt buộc cho vị Thái hậu vui vẻ. Bởi những mầm hoa là hi vọng nhận duy nhất của và đồng loại.
Chợt nảy ý tưởng khác, bắt đầu lươn lẹo: “Hoàng tổ mẫu hiểu nhầm ạ, hai con rồng tôn nhi trồng, một con là Hoàng tổ mẫu, một con là tôn nhi mà.”
Mê Truyện Dịch
Thái hậu: “…”
Trương Tam hồi hộp chờ đợi.
Thái hậu mỉm : “Thế mới là cháu ngoan của ai gia chứ. Ngươi đừng lo, trong cung hoàng tử mới nào .”
⁂
Theo như lịch trình đu đưa hai bên của Hạ Hầu Đạm gần đây, thì tối nay đến phiên Tạ Vĩnh Nhi thị tẩm.
Tạ Vĩnh Nhi trang điểm lộng lẫy bước tẩm điện, chặn ngoài cửa lớn.
Thị vệ : “Bệ hạ ngủ ạ.”
Còn sớm lắm mà?
Tạ Vĩnh Nhi lấy lạ, nàng đoán đây là việc mà Dữu Vãn Âm tính , bèn cắn răng, lấy một thỏi bạc từ trong tay áo: “Anh trai …”
Thị vệ rút xoạt trường kiếm khỏi vỏ ba tấc.
Tạ Vĩnh Nhi giật nảy cả , vội vàng lui .
“Á nè nè, Tạ phi nương nương.” Đại thái giám An Hiền đẩy cửa ngoài, tủm tỉm , “Hôm nay khéo, bệ hạ đau đầu tâm phiền, chẳng chịu gặp ai , mời nương nương trở về .”
“Thưa An công công, Vĩnh Nhi cũng chút xoa bóp đấy ạ.” Tạ Vĩnh Nhi nịnh nọt, đương định vén tay áo lên nữa, chợt thấy An Hiền , chau mày lắc đầu.
Nàng khỏi khựng .
Trong tẩm điện.
Cuối cùng Bắc Chu nhịn hết nổi, thoa ít dầu thuốc lòng bàn tay, xoa nóng lên thò tay về phía đang giường.
Còn kịp chạm huyệt thái dương của , một một bàn tay lạnh ngắt kềm chặt cổ tay.
Đôi mắt nhắm nghiền mở , trong con ngươi đen đặc cuồn cuộn lệ khí, khi thấy rõ đối phương mới cố dằn cơn đau cất tiếng: “Bắc thúc đừng chạm trẫm.”
Bắc Chu đau lòng : “Con đau nông nỗi , để thúc xoa một tí sẽ đỡ hơn nhiều.”