Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Đế Vương Truy Sủng: Hoàng Hậu Sống Lại - Chương 48: Hoàng Hậu Sống Lại

Cập nhật lúc: 2025-07-13 07:23:13
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chuyện đột nhiên xảy , tất cả đều sửng sốt.

Hạ Hầu Đạm phắt : “Ám vệ , mau cứu !”

Có vài học trò bơi giỏi nhảy khỏi thuyền đánh cá vội bơi về phía thuyền hoa, những còn vẫn đang phí công múc nước ngoài.

Chợt, mặt nước phẳng lặng bỗng dậy sóng, các học trò bơi nửa đường đột nhiên sặc nước giãy giụa, lưng thình lình xuất hiện bóng thích khách!

Dữu Vãn Âm hét to, chỉ thấy nước dần ngả sang màu đỏ sậm, Đỗ Sam thích khách c.ắ.t c.ổ từ phía .

Ám vệ của Hạ Hầu Đạm đồng loạt nhảy xuống nước chiến đấu với thích khách, cố gắng bảo vệ học trò.

Bắc Chu ở đầu thuyền, ánh mắt quét một vòng như điện, chỉ nơi nào đó bờ hồ, ngắn gọn: “Đằng đó.”

Vừa dứt lời, chú lao mà chỉ rút một vật khỏi tay áo và phóng thẳng, nó bay tới bờ hồ nhanh như chớp!

Một tiếng “keng” vang dội bờ, đỡ vật .

Đến bây giờ, Dữu Vãn Âm mới thấy rõ nơi mà chú chỉ, quả thực vài bóng đang , một kẻ trong đó những khác che ở phía .

Tuy rằng thấy rõ mặt, nhưng động não cũng thừa đấy là Hạ Hầu Bạc.

Tiếng “Vù vù” từ tay áo Bắc Chu b ắn ngớt, tấn công liên tục. Thị vệ của Hạ Hầu Bạc giơ kiếm ngăn cản, dần dần trầy trật kiệt sức, che chở Hạ Hầu Bạc tránh trái tránh , chẳng mấy chốc ngã xuống.

Thích khách nước phát giác , gọi mấy đến chặn Bắc Chu .

Ám vệ của Hạ Hầu Đạm lập tức chiếm thượng phong, che chở đám học trò kêu cha gọi bơi về phía thuyền hoa.

Dữu Vãn Âm ngó xung quanh, thuyền hai cái thùng gỗ dùng để cứu hộ, một bên nối liền với dây thừng, cô ném chúng cho cả bọn: “Bám !”

Lý Vân Tích khỏe mạnh cường tráng, cần ám vệ trợ giúp vẫn tự bơi nhanh, bám một chiếc thùng gỗ. Dữu Vãn Âm vội vàng kéo dây thừng.

Dây thừng lỏng lẻo đột nhiên xiết chặt!

Một tên thích khách thương trong cuộc hỗn chiến, đánh rơi vũ khí nên buộc nín thở lặn xuống nước chờ thời cơ hành động, giờ đây đột ngột ló đầu lên ghìm chặt Lý Vân Tích. Lý Vân Tích vùng vẫy thật mạnh, thích khách kẹp chặt buông, toan kéo xuống nước.

Miệng mũi Lý Vân Tích sặc nước, hô to: “Cứu —— khục khục khục …”

Dữu Vãn Âm dốc hết sức lực yếu ớt của để túm dây thừng: “Đừng buông tay!”

chịu nổi trọng lượng ở đầu bên , cơ thể kéo rê khắp mép thuyền. Bỗng một bàn tay vồ từ phía , tóm lấy dây thừng với cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-vuong-truy-sung-hoang-hau-song-lai/chuong-48-hoang-hau-song-lai.html.]

Hạ Hầu Đạm cắn răng thốt lên: “ *****̃ng kéo nổi.”

Dữu Vãn Âm: “Câm mồm, kéo mạnh !”

“Đoan vương đến rồi đấy, kết quả thí nghiệm của cô thế nào?”

“Không quan trọng nữa.”

Bất kể là vì gã nơi theo dấu vết tới đây, thì dù gã cũng đến.

Gã đến rồi, và gi ết c.h.ế.t tất cả học trò ngay mắt họ.

Vừa là sự khống chế, là sự đe dọa.

dọa họ c.h.ế.t khiếp, khiến họ dám phản kháng nữa. Với bản tính nhát gừng của Dữu Vãn Âm, lẽ hiện giờ nên sợ điếng .

Thế nhưng con giun xéo lắm cũng quằn.

Dữu Vãn Âm tức sùi bọt mép.

Cô luôn nghĩ rằng từ góc độ của Đoan vương, từ nhỏ chịu cảnh Thái hậu ngược đãi, Hạ Hầu Đạm bắt nạ, kéo dài tàn đến lúc xuất cung xây phủ, bất bình về triều chính mục nát nên quyết tâm giành lấy nó, hành vi đều đạo lí riêng.

mà, những giãy giụa nước, là cánh tay đắc lực trong tương lai, trụ cột của xã tắc, hi vọng cuối cùng giúp bình Đại Hạ.

Nếu như gã là trang giấy, đây chính là đang lạm sát.

Mê Truyện Dịch

Nếu như gã đến từ tầng cao hơn, rõ bọn họ là ai mà vẫn dễ dàng hạ lệnh xoá bỏ, thì chính là vì tương lai loạn thế kiêu hùng của , ban cái c.h.ế.t cho bách tính trong nạn hạn hán sớm hơn dự tính!

ác bằng nổi, thắng .” Dữu Vãn Âm rịt chặt sợi dây thừng sần sùi, lòng bàn tay bong tróc, “ là thần chăng nữa, cũng đầu hàng!”

Lòng bàn tay của Hạ Hầu Đạm tứa máu, cô cắn răng nhả rõ từ thì hỏi: “Cô gì cơ?”

Gân xanh của Dữu Vãn Âm gồ lên, ngước lên trời rống: “Xiên thằng cha đó!!!”

Tiếng gào gần như xé rách cuống họng, truyền thật xa mặt hồ quạnh vắng.

Dữu Vãn Âm trừng kẻ đang bờ. Cách xa như còn thấy nổi mặt mũi hai bên, nhưng khó hiểu lắm , cô hoài nghi đối phương đang nở nụ hứng thú.

Dữu Vãn Âm trót thì trét, đôi bàn tay đột nhiên bột phát một lực mạnh. Thích khách nước và Lý Vân Tích cũng kiệt sức vì giằng co quá lâu, ngờ rằng Dữu Vãn Âm bất ngờ phát rồ giật mạnh dây, Lý Vân Tích cứ thế trôi về phía thuyền hoa.

Loading...