Hạ Hầu Đạm ung dung xuống cạnh bàn: “Xem vị hoàng của trẫm vẫn lơ là cảnh giác. May mà thúc giúp đỡ.”
Bắc Chu lấy một quyển sách bám đầy bụi đất khỏi ngực: “Rốt cuộc nó là cái gì? Bản đồ kho báu hả?”
Hạ Hầu Đạm: “Gần gần thế.”
Ba đốt đèn cầy, lật sách do Tư Nghiêu để .
Bìa in “Đại Hạ Phong Thổ Kỷ”, mặt trong đầy bút tích tay. Viết chằng chịt và ngoáy.
Hiển nhiên, ban đầu Tư Nghiêu những dòng , chẳng qua thể là dự phòng khi quên thôi, hoặc lẽ lưu nhược điểm của Đoan vương phòng việc xui xẻo, chung cho khác . Vì kiểu câu vô cùng tùy ý, còn dùng ít cách tắt.
Dữu Vãn Âm thật lâu mới phân biệt một hàng chữ: “Xúi giục… Triệu phó? Triệu phó là ai?”
Hạ Hầu Đạm suy nghĩ: “Hình như cấm quân một phó thống lĩnh họ Triệu, lát nữa xác nhận thử xem.”
Dữu Vãn Âm hiểu vấn đề. là trong truyện gốc Đoan vương lôi kéo phó thống lĩnh cấm quân, giúp lật đổ thống lĩnh, nhờ nắm giữ thế lực cấm quân trong tay. Cuối cùng con đường gã từ Cần vương đến đăng cơ mới thuận lợi như thế.
Dữu Vãn Âm nheo mắt thêm hai trang, đều là chút kế hoạch hành động, đại để giống truyện gốc mà cô từng . Chỉ là so với trí nhớ mơ hồ của cô, nó ghi rõ ràng hơn nhiều, những thứ tỉ mỉ đến từng ngày từng giờ.
Có một tờ mở đầu rằng “Giết Cổ – gián điệp từ nước Yên” —— Từ “Cổ” là để chỉ kẻ chống đối mà Đoan vương sắp mượn đao diệt trừ trong truyện gốc.
Tiếc gián điệp của nước Yên c.h.ế.t ở thanh lâu hôm qua.
Có thêm một tờ “Tháng hai, cử vi thí bất chi tài” —— tháng hai sang năm sẽ một đợt khoa cử, nhưng gian lận là trò phổ biến ở trường thi khoa cử giờ đây, nó biến thành một vũng nước đục từ lâu, thí sinh nghèo vĩnh viễn ngày nổi danh.
Đoan vương giỏi việc dụ dỗ, gã sẽ lén lút tiếp xúc vài nhân tài quét xuống, mở cửa cho họ, giúp họ chức quan nào đó bằng cách khác, để họ việc phụ vụ cho bản gã.
Thậm chí tiếp đó sẽ cả một danh sách những chức quan dễ nhét .
Dữu Vãn Âm phấn khích.
Do Bắc Chu ở đây nên cô tiện với Hạ Hầu Đạm những chi tiết , đành khẽ gật đầu với : Cái nè!
Hạ Hầu Đạm *****̃ng gật đầu: Duyệt.
Mê Truyện Dịch
Bắc Chu hiếu kì hỏi: “Đây là việc mà Đoan vương mưu đồ? Nó tạo phản hả?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-vuong-truy-sung-hoang-hau-song-lai/chuong-33-hoang-hau-song-lai.html.]
Hạ Hầu Đạm : “ thế. bây giờ chúng sách, chúng thể tiêu diệt từng bộ phận, để kế hoạch của thất bại.”
Bắc Chu mặt lộ vẻ lo lắng: “Đạm nhi , thế thì liệu quá sức với con ? Giờ thúc c.h.ặ.t đ.ầ.u nó chẳng bớt việc hả?”
Hạ Hầu Đạm: “…”
Hạ Hầu Đạm: “Cảm ơn thúc. Chỉ là phe Đoan vương cây lớn rễ sâu, Bắc thúc dù lợi hại hơn chăng nữa, cũng khó địch nổi hàng ngàn .”
Bắc Chu trầm tư, chừng như đang nghiêm túc ước định tỉ lệ một chọi hàng ngàn.
Hạ Hầu Đạm: “Ngay cả khi , thì Thái hậu sẽ độc quyền, bước tiếp theo chính là diệt trừ trẫm. Giết tới g.i.ế.c lui như thế, khác gì trị ngọn trị gốc.”
Bắc Chu: “Vậy trị tận gốc kiểu gì?”
Hạ Hầu Đạm trả lời.
Dữu Vãn Âm lật sách, bất ngờ hỏi: “Sao nước Yên phái thích khách? Hẳn họ , g.i.ế.c một hai tên vương công quý tộc của chúng cũng thấm tháp gì ?”
Bắc Chu: “Đất ở nước Yên khô hạn cằn cỗi, nạn đói liên tục mấy năm, sống yên nổi ngày nào. Họ càng khó sống thì càng hận chúng , sắp điên hết cả . Hơn nữa nội bộ nước Yên *****̃ng tranh giành quyền lực, phái vài tay thích khách, ước chừng là một đánh cược cầu danh vọng của họ thôi.”
Dữu Vãn Âm sực ngộ : “Bắc thúc , nước họ hạn hán, họ trồng cây gì nhỉ?”
Hạ Hầu Đạm: “?”
Hạ Hầu Đạm: “!”
Hai Bắc Chu với ánh mắt lấp lánh.
Bắc Chu gãi đầu: “Hình như là… yên thử? Không thứ gì lành, cứng dở, nước Hạ của chúng nó, mà thỉ chỉ để cho lợn ăn thôi.”
Dữu Vãn Âm đè nén nội tâm kích động, cô : “Thì là . Bắc thúc đêm nay khổ cực, mau nghỉ ngơi .”
Bắc Chu , cô nhảy cỡn lên: “Tìm cây chống hạn ! Tuy khó nuốt, nhưng từng hộ gia đình trồng một ít, lo gì qua năm hạn hán? Đến lúc đó ắt sẽ tạo phản, mà Đoan vương cũng thể cháy nhà mà hôi của, nhà nhà đều vui!”
Hạ Hầu Đạm trầm tư : “Xét theo nguyên tắc thì là thế, nhưng dân thường chỉ nhiêu đó tấc ruộng, cô định thuyết phục họ trồng cám lợn kiểu gì?”
Dữu Vãn Âm: “Hừm, triều đình mặt thu mua với giá cao ? Việc đó sẽ khích lệ họ trồng trọt, trong quốc khố còn tồn lương, bách tính *****̃ng lấy tiền, chờ năm hạn hán tới, thì mở kho cứu trợ thiên tai là .”