Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Đế Vương Truy Sủng: Hoàng Hậu Sống Lại - Chương 31: Hoàng Hậu Sống Lại

Cập nhật lúc: 2025-07-13 07:22:31
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bắc Chu: “Nam nhi là duy nhất đời hiểu . Chỉ em chê , nhận chị em .”

Hạ Hầu Đạm: “…”

Dữu Vãn Âm: “…”

Mê Truyện Dịch

Bắc Chu: “Thương em tuổi còn trẻ xua tay rời , để con lẻ loi một .” Chú Hạ Hầu Đạm với ánh mắt trìu mến, “Nam nhi , thúc chính là của con.”

Hạ Hầu Đạm: “…”

Hạ Hầu Đạm: “Cảm ơn thúc.”

Một đoàn hồi cung, Bắc Chu kinh ngạc: “Để ở Điện Quý phi ư?”

Hạ Hầu Đạm: “ , cạnh trẫm e rằng sẽ tai mắt, cung nhân ở chỗ quý phi thì ít, tiện bàn chuyện hơn.”

Bắc Chu theo bọn họ, quan sát ám vệ nghìn nghịt bố trí xung quanh Điện Quý phi suốt dọc đường, bèn : “Không ngờ lời đồn nhảm phố cũng lúc đúng.”

Dữu Vãn Âm: “Hở?”

Bắc Chu kĩ cô: “Đạm nhi đúng là mê cô quý phi đắm đuối nhỉ.”

Dữu Vãn Âm: “…” Nhầm to ông chú , chỉ cần kí ức của thôi.

Mà khoan, cái danh yêu phi của rốt cuộc truyền bao xa ? Là vì lên chức nhanh quá hả?

Dữu Vãn Âm gượng núp lưng Hạ Hầu Đạm, rủ mắt tỏ vẻ thẹn thùng.

nào ngờ Hạ Hầu Đạm còn diễn sâu hơn cả cô, trở tay nắm tay cô, với Bắc Chu đầy chân thành: “Bắc thúc , hai cần giấu giếm nữa. Xin Bắc thúc hãy đối xử với nàng như với trẫm, bảo vệ nàng thật nhé.”

Dữu Vãn Âm: “?”

Không cần diễn đến mức chứ?

Bắc Chu trái , thoáng nở nụ bà dì: “Yên tâm .”

Tới tối Dữu Vãn Âm vẫn hết hổ.

Bắc Chu lẻn đến Ngụy phủ lấy sách. Hạ Hầu Đạm hỏi chú cần hỗ trợ , chú phất tay: “Mang nhiều chỉ tổ cản trở thêm thôi. Đừng chờ , con cứ ngủ .”

Câu cuối cùng cũng lộ một chút kiêu ngạo về sức mạnh hàng đầu.

Ngay đó hai thành viên ở động Bàn Tơ đành chờ tin ở Điện Quý phi. Họ ăn xong bữa tối lãng mạn, ăn tiếp bữa khuya lãng mạn mà Bắc Chu vẫn trở .

Dữu Vãn Âm yên, Hạ Hầu Đạm thì bình tĩnh nhấp ít rượu: “Ngụy phủ nhiều canh gác, chỉ lẻn lúc tất cả đều lơ là, tức là nửa đêm thôi.”

Dữu Vãn Âm: “ hiểu chứ. Chỉ là từ khi chúng xuyên đến, nhiều tình tiết đổi, dám chắc lắm.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-vuong-truy-sung-hoang-hau-song-lai/chuong-31-hoang-hau-song-lai.html.]

Tư Nghiêu vốn sẽ sống, Bắc Chu cũng sẽ sống lâu trong truyện gốc, nhưng giờ ai ?

Hạ Hầu Đạm: “Yên tâm . Cùng lắm thì ngủm chứ .”

Dữu Vãn Âm: “…Cảm ơn nhé, xong yên lòng lắm.”

Hạ Hầu Đạm cúi đầu phì . Khuôn mặt lúc ngấm men say hồng hào hơn khi, chẳng còn cái vẻ tái xanh như thường ngày. Dữu Vãn Âm vài giây, cảm giác kì lạ trỗi dậy.

Ngắm mỹ nhân ánh đèn, ba phần mỹ thể tăng lên mười phần, kể vốn vẻ ngoài giống yêu tinh, lúc trông như sắp bay lên trời tới nơi.

Có lẽ vì lỡ uống chút rượu bữa khuya, lẽ vì ăn no ấm cật, hoặc lẽ vì phản ứng khoa trương của Bắc Chu lúc .

Cô chợt cảm thấy Hạ Hầu Đạm hớp hồn.

Dữu Vãn Âm hiểu thẩm mỹ, mà là dám hiểu. Trước mặt sự sống, hết thảy đều chẳng đáng là gì.

Thí dụ như Đoan vương, ai dám hả? Dữu Vãn Âm thấy khuôn mặt điển trai của gã thì như thấy nấm độc , chỉ bỏ chạy lấy .

Lạ lắm , khi kề bên vai ác chân chính Hạ Hầu Đạm, sự cảnh giác hệt động vật ăn cỏ của cô càng ngày càng yếu, gần như thể duy trì nhờ bản năng nữa.

Đừng thế! Yêu đương là chuyện tối kị! Cái lũ simp trong mấy bộ kiểu đều đời nhà ma sớm đó!

Dữu Vãn Âm lắc đầu nguầy nguậy. Hạ Hầu Đạm ngà ngà say như thể nhận tiếng lòng cô, về phía cô bằng đôi mắt đen láy.

Dữu Vãn Âm vội vàng mở con mắt khác .

Hạ Hầu Đạm trừng mắt , bắt đầu ngả ngớn, chống cằm hỏi: “Ái phi , đang lén ngắm trẫm hả?”

Dữu Vãn Âm phắt dậy định : “ tắm rửa ngủ đây.”

Hạ Hầu Đạm vẫn chống cằm: “Tắm ch ung nhé? Vậy thì còn ngắm nhiều hơn đấy.”

Dữu Vãn Âm đanh , run rẩy ngoảnh đầu.

Hạ Hầu Đạm phá lên, huơ tay: “Đi lẹ .”

Chờ Dữu Vãn Âm chạy mất hút, Hạ Hầu Đạm lẻ loi tại chỗ.

Hắn vẫn nâng ly uống rượu, chỉ là nụ nơi khóe môi đang dần biến mất. Không cùng uống rượu, cung điện lớn như chợt vẻ trống trải, kẽ đất giữa các lát nền toát lạnh cô liêu.

Một bóng lặng yên tới chỗ , quỳ lưng .

Hạ Hầu Đạm đầu , đặt nhẹ chén rượu xuống: “Bạch thư ?”

Đối phương trình lên một lá thư bằng hai tay: “Mời bệ hạ .” Nếu như Dữu Vãn Âm mặt, sẽ phát hiện gã ám vệ gió bụi mệt mỏi cái vốn tên trong danh sách vạch sẵn của họ, là một khuôn mặt xa lạ mà cô từng thấy.

Loading...