Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Đế Vương Truy Sủng: Hoàng Hậu Sống Lại - Chương 29: Hoàng Hậu Sống Lại

Cập nhật lúc: 2025-07-13 07:22:27
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ám vệ canh chừng bất ngờ dán lỗ tai lên cửa, nhỏ: “Có đến.”

Người của thanh lâu trở về nhanh ư? Những trong phòng kịp ngẫm nghĩ nữa, nhanh chóng trở chỗ cũ, chắp hai tay lưng lưng, chỉ lộ một đoạn dây thừng ngắn ngủn, giả vờ như vẫn trói.

Dữu Vãn Âm cắn răng hỏi: “Hai chuồn khỏi cửa sổ tính đây?”

Hạ Hầu Đạm còn kịp trả lời, cửa liền mở .

Vượt ngoài dự tính, kẻ là những , chỉ là một ông già cầm chổi, vai vắt khăn lau để quét dọn.

Ông già thờ ơ họ, đó khom gom xác dưa, tựa hồ hề tò mò vì trong phòng trói .

Dữu Vãn Âm thở phào, đột nhiên căng thẳng.

Cô lặng lẽ kéo góc áo Hạ Hầu Đạm, dùng mắt hiệu: Là chú !

Hạ Hầu Đạm:?

Dữu Vãn Âm liều mạng nháy mắt: Chú chính là Bắc Chu!

Chỉ ***** li mới ai là ***** li chân chính. Ông già quét dọn một đôi mắt tuyệt đối thuộc về ***** li. Vừa khi ông dời mắt , ánh mắt trong lúc lơ đãng như một con sói cô độc.

Bắc Chu ẩn chốn thanh lầu, hóa là đóng giả cụ ông hả?

Hạ Hầu Đạm tựa hồ *****̃ng suy đoán, chần chờ hai giây, mở miệng : “Ê.”

Ông già ngẩng đầu lên, chỉ lo lau bàn.

Hạ Hầu Đạm cất cao giọng: “Ông , thấy quen mặt lắm nhá.”

Ông khựng về phía .

Hạ Hầu Đạm: “Gặp tức là hữu duyên, nếu chạm mặt, chúng thẳng thắn với , lộ diện mạo thật một ?”

Vừa dứt lời, ông già liền biến sắc. Ông đanh , chằm chằm Hạ Hầu Đạm. Ánh mắt hai đ.ấ.m túi bụi trung mấy bận, cuối cùng ông thả khăn xuống, chậm rãi tới chỗ họ.

Dữu Vãn Âm thấy nét mặt ông tràn đầy sự đề phòng, thấp thoáng địch ý, vội nặn một nụ thiện: “Đừng hiểu lầm, đều là bạn bè cả.”

Cô nhướn vai huých Hạ Hầu Đạm. Hạ Hầu Đạm đưa tay bóc mặt nạ da của : “Ta là…”

Trong chớp mắt, xảy nhiều chuyện.

Nhờ động tác của Hạ Hầu Đạm, ông già đột nhiên phát hiện trói, ánh mắt lập tức trở nên nguy hiểm.

Dữu Vãn Âm còn đang kinh ngạc ánh mắt dữ tợn đó, bỗng thấy tay đối phương xuất hiện một con dao, đ.â.m thẳng về phía Hạ Hầu Đạm!

“Cẩn thận!” Dữu Vãn Âm thét to.

Một tiếng vang thật lớn, cửa vỡ choang ——

Cô vươn tay đẩy Hạ Hầu Đạm , ám vệ hai bên *****̃ng nhảy lên ngay tức khắc, chắn cho Hạ Hầu Đạm ——

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-vuong-truy-sung-hoang-hau-song-lai/chuong-29-hoang-hau-song-lai.html.]

Ấy nhưng hình ông già thoáng chao đảo mặt họ, giống như một sức mạnh vô hình nhấc bổng lên, cả ngã phịch sang một bên, ngã lăn xuống đất bất động.

Dữu Vãn Âm hồn, thở hổn hển cúi đầu , lúc mới phát hiện một con d.a.o găm c ắm cần cổ của ông già , cắm sâu, gần như xuyên thủng.

Ám vệ vững vàng che chở cho Hạ Hầu Đạm, đầu về phía cửa phòng.

Lỗ thủng lù lù cửa. Đám thấy thế đều sợ hãi —— hóa con d.a.o găm ném từ ngoài cửa, đ.â.m vỡ cửa sổ mà lực vẫn giảm, lao thẳng tới cổ ông già như đôi mắt riêng , một chiêu mất mạng!

Nội lực kinh hoàng đến mức nào cơ chứ?!

Lúc cửa phòng mới đẩy .

Trong cửa ngoài cửa hai bên , hiện trường im phăng phắc.

Và kẻ ở bên ngoài là tú bà vóc dáng đ ẫy đà, tướng mạo kinh điển, nốt ruồi dê.

Cả bọn: “…”

Tú bà Hạ Hầu Đạm, run giọng : “Ngươi…”

Vừa mở miệng, thế mà biến thành giọng đàn ông.

Dữu Vãn Âm ngoái , nãy Hạ Hầu Đạm bóc mặt nạ da xuống.

Trong lòng cô nảy một ý nghĩ hoang đường ý, tú bà với vẻ khó tin: “Ngươi…”

Tú bà: “Đạm nhi?”

Dữu Vãn Âm: “Bắc Chu?”

Bắc Chu nâng tay búng phăng nốt ruồi dê , xương cốt trong vang “rắc rắc”, hình giương cao với tốc độ mà mắt thường cũng thể thấy , chẳng mấy chốc liền lộ rõ vóc dáng đàn ông.

Dữu Vãn Âm từng về Súc Cốt Công trong tiểu thuyết , nhưng tận mắt chứng kiến vẫn quá ư là sốc.

Mê Truyện Dịch

Cô kinh ngạc đến ngớ : “Ngươi ngươi ngươi mới là Bắc Chu ư?”

Bắc Chu: “Đạm nhi , con ở chỗ ?”

Dữu Vãn Âm kẻ mặt đất: “Vậy đây là ai? Tại g.i.ế.c chúng ?”

Bắc Chu: “Gượm , con về sự tồn tại của ?”

Hạ Hầu Đạm: “Ngừng. Nói lượt thôi.”

Chốc , họ quanh bàn.

Hạ Hầu Đạm: “Nói về chuyện của Bắc thúc .” Hắn giỏi tùy cơ ứng biến, thấy thủ của Bắc Chu thì tiện mồm gọi tiếng “Thúc” ngay.

“Trẫm Bắc thúc, là do trong di thư mà mẫu hậu để đề cập tới thúc.” Hạ Hầu Đạm tào lao.

Loading...