Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Đế Vương Truy Sủng: Hoàng Hậu Sống Lại - Chương 28: Hoàng Hậu Sống Lại

Cập nhật lúc: 2025-07-13 07:08:41
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Hầu Đạm cô kéo trong, mùi son phấn gay mũi phả mặt ngay lập tức. Một tú bà nốt ruồi dê, dáng dấp kinh điển nắm khăn tay cạnh cửa, săm soi họ từ đầu tới chân, mặt lộ vẻ khinh thường: “Hai vị công tử, nhầm chỗ ?”

Dữu Vãn Âm hai bên một chút, ngại ngùng kín đáo đưa cho bà một thỏi bạc: “Chúng tới đây để thi cử, nhân tiện mở mang tầm mắt.”

Tú bà mặt mày hớn hở: “Được , mời hai vị lên lầu ạ!”

Dữu Vãn Âm vung tay, mang theo ám vệ phòng.

Hạ Hầu Đạm: “…Sao cô sành sỏi quá ?”

Dữu Vãn Âm: “Chắc là do truyện rác nhiều.”

Chốc , mấy mùi hương nồng nàn vây quanh.

Dữu Vãn Âm ôm tiểu mỹ nữ để nàng đút nho cho ăn, bật tràng thô bỉ như một thói quen.

Khóe miệng Hạ Hầu Đạm run rẩy, kề tai nhỏ với cô: “Chúng đợi tới khi nào? Cô định tìm cái ông Bắc Chu kiểu gì?”

Dữu Vãn Âm: “ nhớ rõ miêu tả về bề ngoài của chú , nhưng mà thanh lâu tổng cộng chỉ vài đàn ông, khó lắm. Hơn nữa trong truyện gốc, mặt giống , chú thể nhận .”

Hạ Hầu Đạm chỉ chỉ cái mặt giả vàng khè của : “Cô thấy sai chỗ nào ?”

Dữu Vãn Âm: “…”

Dữu Vãn Âm đầu hỏi tiểu mỹ nữ trong lòng : “Chỗ của mấy cưng bao nhiêu quy công(*) ?”

(*) Là đàn ông tạp dịch trong kỹ viện, kiêm chức vụ bảo an.

Tiểu mỹ nữ kinh ngạc hỏi: “Sao gia hỏi điều ? Nô gia nhớ rõ, tầm bốn năm thì .”

Dữu Vãn Âm: “Vậy trong đó ai mới gần hai năm, vóc dáng to cao ?”

Trong mắt tiểu mỹ nữ lóe lên tia sáng nguy hiểm.

Tiểu mỹ nữ cụp mắt nở nụ xinh : “Nô gia tới muộn, rõ lắm . Gia, uống rượu nào.”

Nàng lưng rót rượu cho Dữu Vãn Âm.

Trong mấy giây xảy nhiều chuyện.

Tiểu mỹ nữ đang lưng trao đổi ánh mắt với một tiểu mỹ nữ khác.

Ám vệ bên thấy cử động tay của nàng, mặt nghiêm nghị định tung chiêu.

Dữu Vãn Âm vội vàng huých Hạ Hầu Đạm.

Hạ Hầu Đạm lườm bên một phát, hiệu cho họ chớ manh động.

Ngay đó các ám vệ bèn im, cũng quanh nhằm thống nhất với .

Tiểu mỹ nữ đổ rượu, bưng chén kề môi Dữu Vãn Âm.

Dữu Vãn Âm: “Rồi .” Cô nhận lấy, vờ uống một hớp.

Những vị khách trong phòng đều chuốc rượu. Ám vệ bình tĩnh khẽ ngửi, dường như phát hiện rượu pha thêm gì đó, giả vờ uống xong đàn hát, chớp mắt, ngã uỵch xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-vuong-truy-sung-hoang-hau-song-lai/chuong-28-hoang-hau-song-lai.html.]

Dữu Vãn Âm và Hạ Hầu Đạm thấy động tác của họ, hẳn là thuốc mê, ngay đó bắt chước ngã theo.

Lúc tiểu mỹ nữ mới dậy, với giọng lạnh lùng: “Gọi .”

Tú bà mau dẫn đến, phân phó : “Trói , hắt nước lạnh cho tỉnh.”

Dữu Vãn Âm ngạc nhiên: Họ chỉ là hỏi về một gã quy công thôi, thanh lâu gắt khiếp thế? Chẳng lẽ trong tòa nhà còn ai khác về phận của Bắc Chuư? Sao , dựa theo truyện gốc, Bắc Chu giữ bí mật kĩ lắm mà.

Cô lấy lạ, quan sát thêm, bèn nhắm mắt ừ hử gì. Ám vệ đợi tín hiệu, đành giả c.h.ế.t tiếp.

Một chậu nước lạnh tạt xuống, Dữu Vãn Âm ho khan mở choàng mắt.

Tú bà: “Ai phái các ngươi tới đây theo dõi?”

Hạ Hầu Đạm Dữu Vãn Âm, cả giận : “Hỏi chơi thôi gì ghê , mấy dám trói khách hả?”

Tú bà lạnh : “Không khai chứ gì? Thế cứ nhốt ở đây , nhốt tới chừng nào chịu mở miệng mới thôi.”

bỏ họ trong phòng, sai khóa cửa.

Bọn họ , ám vệ liền rút d.a.o găm khỏi tay áo, cắt đứt dây thừng cho , quỳ xuống cởi trói Hạ Hầu Đạm và Dữu Vãn Âm.

Hạ Hầu Đạm xoa cổ tay xuống ghế nữa: “Tiếp theo gì?”

Dữu Vãn Âm: “Trèo cửa sổ ngoài tìm ?”

“…Cũng .”

Ám vệ vội : “Bệ hạ và nương nương hãy ở đây ạ, để thuộc hạ tìm.” Có hai lập tức lao ngoài, còn dư thì chia chờ cạnh cửa sổ.

Dữu Vãn Âm Hạ Hầu Đạm: “Anh rời cung lâu quá e là cũng , về , quan sát tình huống thêm?”

“Không vội, ngộ nhỡ tìm thật, chẳng còn cần mặt của để tiếp cận chú ?”

Dữu Vãn Âm xuống cạnh , bưng mâm đựng trái cây mà họ kịp đem , bóc nho bỏ mồm: “Ăn ?”

Hạ Hầu Đạm: “…”

Hạ Hầu Đạm: “Sao thấy cô tận hưởng chuyến quá ?”

Rõ ràng mấy hôm còn trưng cái vẻ sống dở c.h.ế.t dở, bao lâu căng tràn nhựa sống?

Dữu Vãn Âm: “Vui vẻ cũng là một ngày, buồn bực cũng là một ngày, đây là cách sinh tồn của dân công sở chúng .”

Cô vỗ vỗ Hạ Hầu Đạm: “Sếp Đạm , quen với việc cả thế giới xoay quanh , khó thích nghi. Nào giống chúng , quen với việc công ba tháng chỉ đổi một câu ‘Bản in đầu tiên là nhất’. Phải bình tâm mới trụ đến cùng, hiểu ?”

Hạ Hầu Đạm: “…”

Dữu Vãn Âm đợi câu trả lời, cà lơ phất phơ đổi sang cắn dưa. Đang định hỏi cắn , thình lình : “Được.”

Dữu Vãn Âm: “Được gì cơ?”

Mê Truyện Dịch

Hạ Hầu Đạm nhoẻn môi , đáp lời.

Loading...