Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Đế Vương Truy Sủng: Hoàng Hậu Sống Lại - Chương 27: Hoàng Hậu Sống Lại

Cập nhật lúc: 2025-07-13 07:08:39
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kết quả suốt dọc đường, chuyện đều là bạo quân.

Hạ Hầu Đạm: “Ái phi , nơi đây phòng vệ nghiêm ngặt, trẫm còn chia thêm ám vệ cho nàng, sẽ để kẻ lợi dụng thời cơ .”

Dữu Vãn Âm đang cho cung nhân xung quanh : “Bệ hạ thật .”

Danh sách ám vệ đó là do họ nghĩ trong cuộc họp đêm qua. Hạ Hầu Đạm hỏi: “Nâng cấp hệ thống an ninh lên tí , chẳng lẽ trong nguyên tác thị vệ nào trung thành với cả hả?”

Dữu Vãn Âm cố nhớ : “Nhóm Ngự tiền Thị vệ chôn giúp , từ đầu đến cuối đều phản bội, sẵn sàng c.h.ế.t vì bảo vệ .”

Ngay đó, ám vệ vị trí mấy đêm liền.

Hạ Hầu Đạm: “Ái phi xem khoảnh sân vẫn mở rộng thêm đấy, liệu cần đào bên ngoài ? Ái phi nếu ngấy lẩu thì nuôi vài con cá bột trong hồ, đặt một cái giá nướng cạnh bên, là nàng thể ăn đồ nướng bất cứ lúc nào…”

Mê Truyện Dịch

Dữu Vãn Âm: “?”

Ái phi mà hả?

Dữu Vãn Âm vỗ tay hùa theo: “Sao bệ hạ thần thích măm măm nhất .”

Cung nhân ở tứ bề thầm phỉ nhổ —— cái trò giả vờ đáng yêu, đóng vai ngây thơ phèn dữ luôn? Đừng là họa nước yêu phi, giờ tài tử tiến cung cũng xài chiêu nữa ?

Hạ Hầu Đạm : “Ái phi quả là tấm lòng son.”

Cung nhân thở gấp.

Bạo quân xứng với hàng cao cấp!

Dữu Vãn Âm ăn nhậu chơi bời đầy mấy hôm, cứ cảm thấy bức bối trong . ***** li bao giờ ăn lâu như , cổ đại chẳng hoạt động giải trí nào, mỗi ngày tắm nắng, đau lưng cmnl.

Cô ấm ức vì để hưởng phúc, ngó sang dáng vẻ thích thú của Hạ Hầu Đạm, càng thêm chua xót.

Hôm nay ăn đồ nướng uống rượu xong, Dữu Vãn Âm bảo: “Ê sếp Đạm, chúng xuất cung một chuyến .”

Hạ Hầu Đạm: “Đi ngoài chơi?”

Dữu Vãn Âm: “Không , nghĩ cách lấy quyển sách của Tư Nghiêu mà Đoan vương phát hiện.”

Hạ Hầu Đạm chau mày cô: “Ăn no chờ c.h.ế.t vứt ?”

“Chờ c.h.ế.t chán quá, cứ paylak thêm chút nhé.”

“…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-vuong-truy-sung-hoang-hau-song-lai/chuong-27-hoang-hau-song-lai.html.]

Dữu Vãn Âm: “Đấy thấy , lúc chúng cải trang xuất cung, dám chắc sẽ Đoan vương theo dõi. chúng hãy đánh lạc hướng bằng cách ghé Ngụy phủ, đó tìm một .”

“Ai ?”

“Lần đến sẽ trung thành với , bỗng nhớ tới chú . Thường thì, trong tiểu thuyết kiểu sẽ những nhân sĩ giang hồ sở hữu sức mạnh đáng gờm, chú quen .”

Một tiếng , hai thư sinh nghèo kiết hủ lậu xuất hiện ở đầu phố, vài ám vệ tinh nhuệ ở đằng phía , cũng ăn mặc theo kiểu văn sĩ.

Hạ Hầu Đạm dịch dung xong thì da mặt vàng như nến, che miệng bằng một cái quạt xếp, khẽ: “Dù về lý luận Thái hậu và Đoan vương khó phân thắng bại, còn dám manh động gọi sát thủ, nhưng chúng cứ như thế chui bia sống cho , liệu ?”

Dữu Vãn Âm: “ , nhưng đành chịu, tìm , buộc tự mặt.”

Trông Dữu Vãn Âm chỉ bần cùng, mà còn như suy dinh dưỡng chậm lớn.

“Người tên là Bắc Chu, cùng ruột … Lệnh đường… là bạn nối khố với Từ Trinh Hoàng Hậu quá cố, là hộ vệ khi còn bé của bà, hẳn là luôn thầm mến bà, chương đó m.á.u chó quá nên lướt thôi. Nói chung á, là khi lệnh đường tiến cung thì thình lình bệnh c.h.ế.t lúc còn đầu xanh, Bắc Chu nghĩ là trong cung hại bà, từ đấy lòng mang oán hận, xa tha hương, kỳ ngộ khác, trở thành nhất cao thủ hàng đầu.”

Dữu Vãn Âm thở : “Trong , chú trở đô thành thăm con của cố nhân —— cũng chính là , phát hiện thế cục hỗn loạn, ngay đó ngủ đông tại đô thành, tìm cơ hội bảo vệ . chú sân quá muộn, tuy rằng cũng tạo ít rắc rối cho Đoan vương, nhưng thể đổi kết cục.”

Hạ Hầu Đạm: “Vậy nên cô tìm chú sớm?”

Dữu Vãn Âm: “Ừ, vì Tạ Vĩnh Nhi chỉ cầm kịch bản của, cũng kịch bản của , cô về sự tồn tại của Bắc Chu. Anh thể xem chú như vũ khí bí mật, để chú Ngụy phủ trộm sách, chuyện sẽ thành công với khả năng của chú .”

Thực tế còn tác dụng khác, nhưng Dữu Vãn Âm kể hết chuyện cho .

Dữu Vãn Âm dừng bước: “Đến .”

Hạ Hầu Đạm ngẩng đầu lên.

Di Hồng viện.

Hạ Hầu Đạm: “?”

Dữu Vãn Âm: “Vào .” Quay đầu ngoắc ám vệ, “Đừng khách khí, hết .”

Ám vệ: “?”

Hạ Hầu Đạm: “Lúc cô bảo chú ngủ đông tại đô thành…”

Dữu Vãn Âm: “Trong sách rằng chú ở thanh lâu.”

“Gì kì .”

“Trời ạ, , thể khiến Đoan vương suy diễn bậy bạ, để nghĩ rằng hoang dâm vô độ. Đi , còn sợ mà sợ gì hả?”

Loading...