Hạ Hầu Đạm: “.”
Có một thoáng, Dữu Vãn Âm sinh một ý nghĩ mơ hồ: Sao Hạ Hầu Đạm thể đoán trúng đó chứ? Hắn vốn hề truyện gốc, chỉdựa chút thông tin do bản cung cấp mà nhắm mắt đoán điều bí ẩn đề cập trong cả truyện gốc, thông minh thế cơ á?
Chẳng lẽ đây chính là thực lực của tổng tài ?
ý niệm chợt lóe qua, Dữu Vãn Âm nghĩ bụng, quả thực cứ nên nghĩ về Đoan vương theo chiều hướng nhất .
Cô vốn chí tồn cao viễn, độc ác nhất trong câu chuyện , nhưng khi trải qua hai hiệp với Hạ Hầu Bạc, cô nhận con đường còn dài.
Dữu Vãn Âm: “Tư Nghiêu để một quyển sách cho chúng , giúp đỡ cho việc đối phó Đoan vương.”
Cô nhỏ giọng thuật di ngôn của Tư Nghiêu, Hạ Hầu Đạm yên lặng lắng , sắc mặt trắng bệch.
Hắn về phía ánh nến: “Tư Nghiêu trong truyện gốc kết cục thế nào?”
“Hình như là luôn phục vụ cho Đoan vương, một văn thần thì .”
Hạ Hầu Đạm đểu: “Vậy là chúng hại c.h.ế.t đấy.”
Mê Truyện Dịch
Dữu Vãn Âm lau nước mũi xong, mũi chua xót: “Đừng nghĩ thế mà, nên nghĩ rằng, nếu theo đúng như truyện gốc, Tư Nghiêu đến c.h.ế.t vẫn chẳng gì, trâu ngựa cho kẻ thù của .”
Hạ Hầu Đạm vẻ mệt mỏi, chống trán: “Vừa lơ là một cái hại cô thương vô ích…”
Dữu Vãn Âm chẳng hiểu ông trông còn chán đời hơn , kiên trì khuyên : “Không vô ích hẳn , lấy manh mối từ Tư Nghiêu , qua mấy ngày chúng hãy tìm quyển sách đó nhé? Hi vọng thật chi tiết, vì nhớ rõ tình tiết trong truyện gốc lắm.”
“ nghĩ thế ,” Hạ Hầu Đạm day trán, hàm hồ , “Chuyện chúng đang , thật sự ý nghĩa ư? Đặt trong quyển sách , kết cục của nhân vật phản diện vốn định sẵn nhỉ? Càng giãy giụa càng thảm thương thôi, chi bằng cứ ăn nhậu chơi bời chờ thứ ập tới…”
Dữu Vãn Âm: “?”
Không , trời ơi đừng từ bỏ sớm như , c.h.ế.t !
Dữu Vãn Âm luống cuống, tìm từ khuyên : “Có ý nghĩa chứ, đương nhiên là ý nghĩa, thể chắp tay tặng thế giới cho kẻ , mệnh do định, chẳng do trời! Còn nhiều cơ hội để lật ngược tình thế! Ví dụ đợt hạn hán trong truyện gốc, chúng chắc chắn thể tìm cây trồng chống hạn hán —— ”
Cô cứng họng.
Tàng Thư Các cháy sạch , tra thông tin ở chỗ nào đây?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-vuong-truy-sung-hoang-hau-song-lai/chuong-26-hoang-hau-song-lai.html.]
Dữu Vãn Âm chán chường: “Nghĩ thì, ý tưởng ăn no chờ c.h.ế.t phết đấy.”
Hạ Hầu Đạm: “…”
Hạ Hầu Đạm: “Kiên trì chút nữa ?”
Thái hậu hạ ghé qua thăm hỏi cô.
Quá trình thăm hỏi cụ thể như :
Thái hậu: “Nghe đợt ngươi chịu ít đau khổ, là ai thả lửa ? Nổi tiếng thì kèm tai tiếng, qua , chắc cũng Hoàng đế sẽ bảo vệ ngươi nhỉ…” Tiếp theo lược bớt năm trăm chữ lời thoại kinh điển.
Dữu Vãn Âm: “?”
Dữu Vãn Âm: “ đúng đúng.”
Thái hậu thở dài một tiếng: “Trong chốn thâm cung , mỗi phụ nữ chia cho một chút sủng ái đều tưởng rằng bản nở mày nở mặt, mà rõ quân vương dễ lòng…” Tiếp theo lược bớt năm trăm chữ lời thoại kinh điển.
Dữu Vãn Âm cách nào tua nhanh , đành đơ , gật đầu như cái máy.
Thái hậu: “Hay ngươi cho rằng Ngụy quý phi sa cơ thì ngươi sẽ vị trí thế? Nói thẳng , Ngụy quý phi nhờ thế lớn trong nhà, ai gia chống lưng, xảy chuyện cũng chỉ đưa lãnh cung thôi. Chứ cha ngươi là chức quan gì? Ngươi …” Tiếp theo lược bớt năm trăm chữ lời thoại kinh điển.
Dữu Vãn Âm: “ đúng đúng.”
Thái hậu vươn cặp móng sơn kín, chọc chọc mặt Dữu Vãn Âm: “Cô gái , sống lí trí chút. Chim khôn chọn cây mà đậu, ngươi lời ai giai, ai gia tự khắc thương ngươi.”
Dữu Vãn Âm: “Được .”
Thái hậu rời Thiên Điện của Dữu Vãn Âm buổi sáng, buổi chiều liền cung nhân bẩm báo: “Bệ hạ phong Dữu Phi lên quý phi ạ.”
Thái hậu: “?”
Dữu quý phi Hoàng đế đích đưa Điện Quý phi.
Chỗ vốn thuộc về Ngụy quý phi, luôn luôn là chốn kiêu xa nhất trong hậu cung. Giờ đây để nghênh đón chủ nhân mới, sửa sang từ trong ngoài một nữa, xa hoa tráng lệ, nguy nga lộng lẫy, quả nhiên là hang ổ chính của động Bàn Tơ.
Dữu Vãn Âm từng bước đến ngày hôm nay, tất cả cung nhân lặng lẽ xem thử chừng nào cô sẽ rơi xuống cũng đổi vẻ mặt, bắt đầu nghiêm túc nghiên cứu cử chỉ và ngôn từ của cô, tìm rốt cuộc cô bản lĩnh gì hơn , thể nắm chặt trái tim của tên bạo quân trong tay.