Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Đế Vương Truy Sủng: Hoàng Hậu Sống Lại - Chương 25: Hoàng Hậu Sống Lại

Cập nhật lúc: 2025-07-13 07:08:34
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Gần vua như gần cọp.” Hạ Hầu Bạc bình tĩnh lời thoại đáng sợ, “Nương nương chẳng thà sợ bệ hạ hơn là sợ . Lá lành đùm lá rách, xót thương đồng loại, đến lúc kết thúc . Nương nương nếu thể đối xử thực lòng với , nhất định cố gắng bảo vệ .”

Dữu Vãn Âm nghiêng đầu: “Điện hạ đang , đột nhiên em hiểu?” Mới là lạ, hiểu rõ từng chữ chứ. Thằng cha chỉ thiếu điều thẳng rằng: Khôn hồn thì về phía tao, tao thì sống chống tao thì c.h.ế.t mậy.

Dữu Vãn Âm giả ngu từ đầu tới cuối, Hạ Hầu Bạc : “Nương nương quả là thông minh. , nhận bức tranh của nương nương, quên đáp lễ…”

Mê Truyện Dịch

Câu một loạt tiếng bước chân gấp rút huyên náo cắt ngang.

Dữu Vãn Âm đoái , Hạ Hầu Bạc giữa một đám thị vệ đen nghịt.

Bạo quân dẫn đầu cất giọng với vẻ lạnh lùng: “Thả nàng xuống.”

Hoàn tĩnh mịch.

thật là lời thoại quá mức sến súa, Dữu Vãn Âm rối như tơ vò, bỗng cũng nảy hai câu trả lời quê kệch. Một cái là “Không để cô c.h.ế.t thì hãy chuẩn một chiếc xe cho , đặt sẵn một trăm vạn tiền mặt trong đó, ai phép theo”, còn một cái là “Ồ, ngon thì cướp nè, bàn về mỹ mạo ngài chọi tại hạ”.

Hạ Hầu Bạc theo motif sến súa.

Hạ Hầu Bạc nhẹ nhàng thả Dữu Vãn Âm xuống, khom : “Thần thấy nương nương thương, tình thế cấp bách mà quên lễ nghĩa, xin bệ hạ thứ …”

Hạ Hầu Đạm chẳng buồn , bước nhanh tới phía cởi áo khoác, bọc lấy Dữu Vãn Âm ướt đẫm.

Dữu Vãn Âm, một ***** li từng gặp chiến trận nào như hôm nay, ráng chống đỡ từ bấy đến giờ, rốt cuộc đồng minh tới, cô buông xuôi, tầm mắt tối sầm, chẳng mấy chốc bóng tối bao trùm.

Kí ức cùng của cô, là ngả lòng Hạ Hầu Đạm.

Trong cơn sốt nhẹ, Dữu Vãn Âm mơ màng vượt qua mấy ngày. Khi tỉnh , cô trong thiên điện của , cuống họng khô khốc sắp nứt .

Ngoài cửa sổ trời đang mưa to, sắc trời u tối, bên giường treo một chiếc đèn đồng đang đong đưa. Hạ Hầu Đạm đầu giường và đưa lưng về phía cô, cúi đầu dùng thìa quấy một bát nước thuốc đắng ngắt.

Chưa bao giờ cô thấy bóng lưng khiến lòng yên như .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-vuong-truy-sung-hoang-hau-song-lai/chuong-25-hoang-hau-song-lai.html.]

Dữu Vãn Âm chằm chằm trong chốc lát, ánh mắt dời về phía đèn cung đình, m.ô.n.g lung như ánh đèn .

Hạ Hầu Đạm đầu, cô đang đực mặt : “Tỉnh ? Thế thì , cô bỏng nhẹ còn ngâm nước ao bẩn, sợ thuốc của bọn họ lành vết bỏng nổi. May mà vết thương nhỏ ngoài da thôi, giờ kết vẩy .”

Dữu Vãn Âm thinh.

Hạ Hầu Đạm đưa tay dìu cô dậy: “Uống thuốc nhanh , cứ xem như uống thuốc hạ sốt… Ơ kìa, ?”

Dữu Vãn Âm nức nở : “May mà cũng xuyên tới đây.”

Lần đầu đối diện cái c.h.ế.t ở cách gần, cú sốc quá lớn, cô PTSD.

Kể từ ngày xuyên cái chốn quỷ quái , cô luôn luôn loại cảm giác trôi nổi chân thật về cảnh của bản , chừng như đang mộng du mây. Cho tới giờ khắc , mộng tỉnh mây tan, cô thấy rõ Vực Thẳm vạn trượng lòng bàn chân.

Nếu như bên cô đồng loại nào, cô chẳng nỗi sợ và cô độc cái nào sẽ đè sập chính .

Ngay cả những câu mới thốt cũng mang đến sự an ủi khổng lồ. Lời của hướng về một quê hương quen thuộc và xa xôi, giống như bờ biển mờ trong kính viễn vọng, chẳng thể tiếp cận, nhưng chí ít một tọa độ để khiến cô tin rằng điên.

Hạ Hầu Đạm khuyên hai câu, thấy chẳng tác dụng, đành im lặng .

Mưa gió mịt mù, ánh đèn nhập nhoạng, trông cũng chán nản như cô .

Đợi cô bình phục, Hạ Hầu Đạm múc thìa thuốc đưa tới, với vẻ thong dong: “Những cung nhân chạy thoát từ Tàng Thư Các đều đưa chữa trị cả . Tư Nghiêu… Quan khám nghiệm tử thi yên , độc phát vong cả khi lửa lan tới, chịu khổ hai.”

Dữu Vãn Âm thấy tên của Tư Nghiêu, trái tim đau đớn khôn xiết.

Hạ Hầu Đạm: “Đã bắt kẻ phóng hỏa, dù gì cũng là kẻ c.h.ế.t thôi, tra Đoan vương . Tư các lão đón về , an trí tại biệt viện ở vùng ngoại thành. Bây giờ ông chẳng còn là mối nguy hiểm trong mắt ai nữa nên có thể an hưởng giây phút cuối đời —— nhân tiện luôn, hãm hại ông là Đoan vương thật đấy.”

Hắn kể cuộc đối thoại với Ngụy thái phó trong ngục Đại Lý Tự.

Dữu Vãn Âm: “Vì , chúng vốn đổ vỏ cho Đoan vương, kết quả vỏ vốn là của ?”

Loading...