Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Đế Vương Truy Sủng: Hoàng Hậu Sống Lại - Chương 22: Hoàng Hậu Sống Lại

Cập nhật lúc: 2025-07-13 07:08:27
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngụy thái phó trong góc tường, thấy tiếng bước chân bèn hướng ngoài, trông thấy một đôi giày thêu rồng phủ kim tuyến.

Ngụy thái phó ngẩn , vội quỳ xuống, thuần thục tiến trạng thái nịnh hót bạo quân: “Thưa bệ hạ, oan cho thần quá! Thần phục vụ đất nước quên , một lòng chỉ giúp bệ hạ bớt lo, giải quyết những bọn tiểu nhân …”

Hạ Hầu Đạm chờ y đến câu thứ ba, thẳng chủ đề: “Ngươi trẫm một chuyện cuối cùng, trẫm có thể bảo vệ nhà ngươi.”

Ngụy thái phó xong là c.h.ế.t tới nơi , vội rặn vài giọt nước mắt: “Xin bệ hạ hãy nội tình về việc ! Lúc đó Tuần diêm Ngự sử…”

Hạ Hầu Đạm ngắt lời: “Ngươi là ai hại ngươi ?”

Ngụy thái phó: “…”

Ngụy thái phó nơm nớp lo sợ. Khuôn mặt của Hoàng đế ẩn trong bóng đêm, chỉ độc một bóng dáng mờ ảo. Chẳng tại , y tin chắc rằng đấy biểu cảm của tên bạo quân mà y .

Hạ Hầu Đạm: “Chuyện hại ngươi, hạ lệnh là Đoan vương, thu thập chứng cứ là Tư Nghiêu. Ngươi thể nhớ rõ , là con trai của Tư các lão, hình đổi dạng quân sư của Đoan vương, giỏi hại .”

Ngụy thái phó kinh hãi: “Nó còn còn sống ư?”

Hạ Hầu Đạm gằn: “Ban đầu Tư các lão gặp sự cố, Đoan vương âm thầm cứu Tư Nghiêu, dạy xem ngươi là kẻ thù suốt đời, trù tính mấy năm, mới hạ bệ ngươi.”

Ngụy thái phó cúi đầu, cắn môi đến tứa máu.

Hạ Hầu Bạc!

Hắn thấy âm thanh mang theo cảm tình, gần như buồn bực ngán ngẩm của Hoàng đế: “Buồn nhỉ? Vị hoàng tính của trẫm, ban đầu cho ngươi mượn sức trừ khử nhà họ Tư, giờ đây mượn nhà họ Tư trừ khử ngươi. Quả nhiên là xử lý sự việc công bằng, đoan chính một hai.”

Ngụy thái phó dại .

Hoàng đế .

Hoàng đế mà ư?!

Năm đó y phe Thái hậu, y quá nhát gan, tác dụng lớn, lăn lộn nhiều năm đều chẳng gặt hái gì. Đoan vương lén lút cùng y bàn bạc, khuyên y mặt kết tội Tư các lão, thậm chí còn giúp y ngụy tạo một đống chứng cứ phạm tội chê .

Trong kiếp sống của Ngụy thái phó, đấy là duy nhất cầu giàu sang từ việc nguy hiểm.

Y thành công, lập công lớn mặt Thái hậu, từ đây bước lên mây xanh.

Tất cả những điều , Hoàng đế vẫn im lặng quan sát, giống như xem kịch ?

Ngụy thái phó sợ run cả , phút chốc mất hết can đảm, đến cả dũng khí thanh minh cũng mất sạch: “Thần đáng chết… Thần tự chẳng còn đường sống, thần chỉ hỏi thêm rằng: Sao Bệ hạ thể việc ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-vuong-truy-sung-hoang-hau-song-lai/chuong-22-hoang-hau-song-lai.html.]

Sau bao nhiêu năm, tên bạo quân họ xem như đồ đần mà dỗ dành, chẳng lẽ là giả ngây giả dại?

nếu như thấy rõ tất cả, cớ ẩn nhẫn bùng nổ, mặc cho họ đuổi từng bề trung thành ngoài?

Hạ Hầu Đạm: “Hả, đoán mò thôi, thử gạt ngươi một chút, tự dưng ngươi khai hết.”

Ngụy thái phó: “…”

Ngụy thái phó: “?”

Hạ Hầu Đạm lưng xa: “Nếu Tư Nghiêu sai đến hỏi, ngươi cứ trả lời đúng sự thật, tích đức cho nhà ngươi tí .”

Dữu Vãn Âm hôm nay vẫn đúng giờ tới Tàng Thư Các như thường lệ, thốt nhiên cung nhân chạy lên lầu thông báo: “Nương nương ơi, mang chỉ thị tay lầu, rằng việc bẩm báo nương nương nhưng chẳng chịu báo họ tên, chỉ bảo nương nương thấy ắt nhận .”

Dữu Vãn Âm xuống cầu thang, rủ mắt , một trai thanh tú xa lạ đang ngẩng đầu cô.

Dữu Vãn Âm: “…”

Bạn ơi, bạn là ai thế?

Cậu trai thi lễ với cô: “Dữu Phi nương nương.”

Dữu Vãn Âm: “!”

Cái giọng khổ đại cừu thâm —— là Tư Nghiêu!

Hôm nay Tư Nghiêu dịch dung, dám trưng bản mặt đứa con của tội thần đến đây hả?

Mê Truyện Dịch

Dữu Vãn Âm trong lòng cả kinh, linh cảm .

“Lên đây .” Dữu Vãn Âm dẫn lên tầng hai, cho lui cung nhân, thẳng chủ đề chính, “Xảy chuyện gì?”

ngờ sẽ đến nhanh như thế. Mới ban nãy, cô vẫn còn thương lượng về việc đón Tư các lão cùng Hạ Hầu Đạm, còn kịp sắp xếp vai quần chúng cản đường tự biên tự diễn nữa.

Mấu chốt nhất là, họ vẫn chuẩn kỹ càng một con đường đào thoát cho Tư Nghiêu, giúp thể phản chiến thuận lợi, ăn máng khác mà sứt mẻ gì.

Bấy giờ em trông vội vàng quá, chẳng kịp dịch dung nữa , đừng bảo lính rượt ở chứ?

Tư Nghiêu mới mở miệng, như thể xác minh suy đoán đáng ngại của cô: “ việc gấp cầu kiến bệ hạ, nương nương giúp ?”

Dữu Vãn Âm: “Bổn cung quyền dẫn khác cung, sẽ ngăn . Hay là ngươi ở đây một hồi, dẫn bệ hạ tới nhé? Tàng Thư Các canh gác, chỉ thị tay sẽ phép , ở đây an lắm.”

Loading...