Dữu Vãn Âm đáp lấy lệ: “Ờ ờ, đâm, là .”
Hạ Hầu Đạm: “.”
Phe Thái hậu bắt con trai của Lạc tướng quân, vẫn thỏa mãn, nhanh chóng ụp thêm một tội danh quân kỷ nghiêm, chèn ép dân chúng; kết tội một phó tướng trong quân đội gã, tiện thể cho một bộ phận quan văn tiến binh giám sát.
Các quân sư của Đoan vương xúm liên tục tranh luận. Có cuối cùng Thái hậu khống chế Hoàng đế, mới dám tùy tiện như thế; vặc rằng Hoàng đế tru sát Hộ bộ Thượng thư ngay công đường, giống của Thái hậu, hẳn là chỉ lên cơn điên thôi.
Hạ Hầu Bạc ở vị trí đầu, im lặng cuộc tranh luận trong chốc lát, mỉm : “Tình thế rõ, nhưng vài kế hoạch vẫn thi hành . Là thời điểm hạ bệ Ngụy thái phó.”
Tư Nghiêu giật .
Hạ Hầu Bạc hỏi : “Chuẩn xong ?”
Mê Truyện Dịch
Gia cảnh Tư Nghiêu sa sút, Đoan vương cứu, vẫn luôn âm thầm quan sát Ngụy thái phó toan báo thù. Ngụy thái phó thận trọng đủ đường, là hiếm hoi suy tính trong phe Thái hậu, để lộ chút sơ sẩy nào.
Mãi tới gần đây, cuối cùng Tư Nghiêu nắm thóp y, còn bất chấp hiểm nguy tìm một chứng.
Tư Nghiêu: “Đã chứng ạ.”
Hạ Hầu Bạc từ tốn: “Ngụy thái phó già mồm, xu nịnh Hoàng đế đến đầu óc choáng váng, Thánh tâm. Chỉ với một chứng sẽ đủ để khép tội y, sẽ cố nghĩ biện pháp khác tìm vật chứng. Như , cũng xem như trả mối thù cho lệnh tôn của ngươi.”
Tư Nghiêu gã chủ động nhắc tới cha già, sắc mặt càng trắng hơn: “Đa tạ điện hạ.”
Hạ Hầu Bạc thiết vỗ : “Chờ Ngụy thái phó ngã xuống, sẽ huy động lực lượng trong đó đón Tư các lão trở về.”
Tư Nghiêu rủ đầu, để Hạ Hầu Bạc thấy rõ ánh mắt của .
Giọng tên bạo quân lảng vảng bên tai: “Chỉ trẫm mới dám cứu Tư các lão thôi. Đoan vương dám, vì tật giật , sợ sự thật phơi bày. Một khi ngươi hết giá trị, cha ngươi sẽ ‘ ’ c.h.ế.t ở cõi lưu vong, ngươi tin ?”
Cậu tin ?
Cha tiên đế giúp đỡ, trở thành kẻ ủng hộ Vua một cách ngu xuẩn mất khôn, chỉ nghĩ về việc trung quân báo quốc, một lòng ủng hộ tên bạo quân , cuối cùng thành ngày hôm nay. Cậu hận Hoàng đế ngu ngốc, càng hận kẻ gian nịnh như Ngụy thái phó hơn.
ếch đáy giếng, chẳng bao giờ nghĩ vì Ngụy thái phó thận trọng như thế, lấy sức mạnh mà khiêu khích công đường, mưu hại cha .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-vuong-truy-sung-hoang-hau-song-lai/chuong-19-hoang-hau-song-lai.html.]
Mấy ngày là sinh nhật của tiểu Thái tử sinh nhật, Thái hậu chuẩn yến tiệc long trọng cho nhóc.
Đoan vương *****̃ng góp mặt.
Gã xuất hiện, chẳng ai ở phía Thái hậu buồn đáp lời với gã cả. Hạ Hầu Bạc thì vẫn cứ lễ phép khiêm nhường, ôn tồn lễ độ chúc phúc cho tiểu Thái tử, một lát, mới mượn cớ về sớm.
Gã rảo bước loanh quanh trong màn đêm, cuối cùng tìm tiểu viện cô liêu ở gần lãnh cung.
Đây là chỗ gặp gỡ mà gã và Tạ Vĩnh Nhi trao đổi tin mật. Ám vệ của gã tuần sát xung quanh một vòng, xác định bốn bề vắng lặng, mới khẽ gật đầu với gã.
Hạ Hầu Bạc gian nhà nhỏ hoang phế.
Trong phòng ánh đèn, tối hù. Tạ Vĩnh Nhi bên cửa sổ, ngoái và với gã: “Điện hạ.”
Hạ Hầu Bạc thương tiếc : “Vĩnh nhi, lâu gặp, em gầy thế ?”
Trong bụi cỏ lác bời bời cửa, Dữu Vãn Âm thầm kì thị: Không hổ là Đoan vương.
Dữu Vãn Âm ròng rã bụi cỏ một tiếng , khi ám vệ đến cô chầu chực sẵn ở đây. Tối nay gió thổi lạnh tê tái, cô bình tĩnh, thở từ từ, khuất trong tiếng gió, chẳng phát hiện.
Địa chỉ hẹn hò tuy bí mật, nhưng ngăn nổi Dữu Vãn Âm kịch bản.
Cô vô tình nhớ kĩ cuộc hẹn hò trong . Nếu hết thảy diễn đúng như truyện gốc, thì tiếp theo Hạ Hầu Bạc sẽ nhắc tới Ngụy thái phó với Tạ Vĩnh Nhi.
Quả nhiên, tiếng truyền ngắt quãng khỏi cửa sổ: “… Khoảng thời gian , con của Ngụy thái phó ruổi ngựa đường đụng c.h.ế.t một dân thường. Dân thường đến đô thành cáo ngự trạng(*), là quê hương Tuần diêm Ngự sử tham ô nhận hối lộ, ức ***** bách tính.”
(*) Báo cáo với vua.
Tạ Vĩnh Nhi: “Chặn ngự trạng, hình như là trọng tội mà nhỉ?”
Hạ Hầu Bạc: “ là thế. Tuần diêm Ngự sử hiểu rõ việc , tự liên hệ với Ngụy thái phó, Ngụy thái phó lo cho con, nên bèn hợp tác dằn việc xuống với ông . Để phơi bày vụ án và khép tội cho Ngụy thái phó, cần vật chứng tương tự.”
“Vật gì?”
“Báu vật vô giá, một viên xá lợi của Phật Thích Ca. Vật ghi trong danh mục quà biếu của Tuần diêm Ngự sử, hẳn là ông mang hối lộ Ngụy thái phó . khi của lẻn Ngụy phủ, tìm khắp nơi vẫn thấy. Có lẽ Ngụy thái phó đưa trong cung, giao cho bào Ngụy quý phi…”