Hạ Hầu Đạm nâng kiếm toan c.h.é.m lão.
Hộ bộ Thượng thư lùi vài bước, ngã chổng vó, vội chồm dậy chạy kêu: “Bệ hạ!”
Hạ Hầu Đạm xồng xộc dí theo.
Hộ bộ Thượng thư chạy quanh cây cột.
Bọn thị vệ đang ngớ cuối cùng kịp phản ứng, xông tới bắt Hộ bộ Thượng thư, thì trói tay, kẻ thì kìm chân, ghì lão tại chỗ, ngoái đầu Hạ Hầu Đạm.
Hạ Hầu Đạm thở hồng hộc dừng bước, nở nụ với thị vệ: “Sao thế, chẳng lẽ chờ trẫm động thủ hả?”
Thị vệ: “…”
Thế là Hộ bộ thượng thư thị vệ xiên chết.
Bầu khí lặng phắc.
Hạ Hầu Đạm lảo đảo, đỡ trán về long ỷ: “Thằng cha đó ồn quá.”
Chúng thần: “…”
Hạ Hầu Đạm chỉ Lạc tướng quân: “Ngươi, tự Hộ bộ nhận quân lương .”
Lạc tướng quân vẫn hồn, hơn nửa ngày mới dập đầu thốt: “Tạ ơn bệ hạ!”
Phe Thái hậu thoáng liếc Hạ Hầu Bạc.
Hạ Hầu Bạc vẫn chau mày thẳng tại chỗ, chiều lo nước thương dân, trông cứ y như thật .
Hạ Hầu Bạc trở về vương phủ, gọi quân sư tới bàn bạc.
Hạ Hầu Bạc: “Hoàng đế bỗng nổi điên, là ngẫu nhiên thật ư? Lần Hộ bộ Thượng thư chết, phe Thái hậu chắc chắn sẽ đổ vấy hết lên đầu , chắc sẽ chống trả nhanh thôi.”
Tư Nghiêu: “…Chí ít các tướng sĩ ở trung quân sẽ ăn uống đàng hoàng, là chuyện .”
Hạ Hầu Bạc kỳ quái , như thể ngạc nhiên với sự ngây thơ đột ngột của : “Các tướng sĩ ở trung quân ăn ngon thì sẽ hận Hoàng đế nữa.”
Tư Nghiêu luôn sống với tôn chỉ việc lớn mặc chuyện vặt vãnh, cũng cảm kích ơn tri ngộ của Đoan vương, bao giờ cảm thấy mưu đồ sự tình với gã thì sai chỗ nào.
Mà giờ khắc , thấy nổi da gà, lời của tên vua điên loạn tại văng vẳng bên tai: “Là ai tỏ vẻ thương xót, cho ngươi chó giữ nhà nào?”
Tư Nghiêu Hạ Hầu Bạc đang . Cậu vội chuyển chủ đề: “Sáng kiến hôm nay của Hoàng đế đúng là bất ngờ. Ả Dữu Phi mà sủng hạnh gần đây, là như nào nhỉ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-vuong-truy-sung-hoang-hau-song-lai/chuong-14-hoang-hau-song-lai.html.]
Cùng lúc , Hạ Hầu Đạm hạ triều đang kể về Hạ Hầu Bạc cho Dữu Vãn Âm : “Kẻ , chắc chắn là kẻ , xuyên thì cũng là kẻ .”
Dữu Vãn Âm: “Căng thật, chúng nghĩ cách cho ác hơn cả tên đó.”
Hạ Hầu Đạm: “Tư Nghiêu trướng , mấy ngày nay hẳn là sẽ điều tra chuyện năm đó. Tiếc , chứng cứ gì bất lợi cho Đoan vương cả…”
Dữu Vãn Âm: “Thứ gọi là bằng chứng, giả lúc nào chả .”
Hạ Hầu Đạm: “Quao.”
Dữu Vãn Âm độc địa, vỗ tay với .
Hạ Hầu Đạm: “Ê khoan, nghĩ , mấy sự việc kiểu “tin sàm ngôn xử oan lương thần” ít khi để dấu vết lắm, nếu tìm bằng chứng thì mới khả nghi đấy.”
Dữu Vãn Âm: “Thôi thì thế , giờ cho , để tránh Đoan vương sinh nghi, thì lén lút đón cha về, chớ để Đoan vương … Kế đó vờ lộ sơ hở trong quá trình đón cha , để tưởng bí mật bại lộ.”
Hạ Hầu Đạm hiểu: “Cuối cùng tìm một ám sát cha , đổ vỏ cho Đoan vương hả?”
Dữu Vãn Âm dặn thêm: “ bất chấp trăm mối hiểm nguy lao cứu cha .”
Hạ Hầu Đạm: “Quao.”
Dữu Vãn Âm độc địa, vỗ tay với .
Tàng Thư Các xây gần hồ, ngoài cửa sổ sóng nước lấp loáng, phong cảnh coi như tệ.
Dữu Vãn Âm thủ tục nhậm chức, hiên ngang bước .
Cô hết sức chăm chú tra thông tin cây trồng tận hai tiếng, thu hoạch gì, dần mất tập trung. Bản năng trốn việc của ***** li chiến thắng lý trí, bắt đầu vẽ linh tinh giấy Tuyên Thành.
Chính lúc , tiểu thái giám hô lên ngoài cửa Tàng Thư Các rằng: “Đoan vương đến —— ”
Nhằm tránh hiềm nghi, án thư của Dữu Vãn Âm bố trí ở góc của tầng hai và cạnh cửa sổ, bên ngoài lên tầng nếu chỉ thị tay.
cung nhân quen mượn gió bẻ măng, buộc tạo thuận lợi cho ai. Dữu Vãn Âm láng máng thấy giọng ở tầng, cũng Hạ Hầu Bạc đang gì, tiếp theo chợt ai đó lên cầu thang.
Mê Truyện Dịch
Tiếng bước chân thong thả, mỗi bước đều từ tốn. Dữu Vãn Âm về phía bậc thang xuyên qua trống của giá sách, thấy Hạ Hầu Bạc đang đến.
Hôm nay gã mặc đồ theo phong cách thời Ngụy Tấn, khoan bào váy dài, mái tóc dài nửa buộc nửa rủ. Nhàn nhã sải bước, quả nhiên là sáng trong như trăng, tuấn tú tột cùng. Nhan sắc con cưng là đỉnh nhất, dù là Dữu Vãn Âm tinh tường cốt chuyện về , thủ đoạn của gã khủng khiếp nhường nào, cũng thể khen một câu “Mỹ nhân”.
Mấy giây một bám theo, ăn mặc kiểu văn sĩ, biểu cảm khổ đại cừu thâm, kỹ hình như trang điểm đổi diện mạo chút ít, hẳn đây chính là Tư Nghiêu.