Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Đế Vương Truy Sủng: Hoàng Hậu Sống Lại - Chương 134: Hoàng Hậu Sống Lại

Cập nhật lúc: 2025-07-13 07:26:44
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô thốt lên: “Vậy thì tính là yêu sớm ?”

ngạc nhiên: “Ta sống trong sách hơn mười năm , dù là linh hồn cơ thể , đều trưởng thành hơn nàng nhiều.”

cố ý trêu : “Không , chơi trò tỷ luyến .”

Khuôn mặt của trầm xuống.

Vài ngày , khi cùng xe, nhảy xuống , đưa tay đỡ .

: “Sao mà chu đáo thế?”

: “Chỉ là tôn trọng già và trẻ nhỏ thôi.”

: “?”

Buổi tối ăn cơm, đặc biệt rót cho : “Tỷ Tỷ ăn chậm thôi, đừng nghẹn.”

: “?”

Lúc nửa đêm việc.

: “Tỷ ơi, lưng còn ? Có cần nghỉ sớm ? Tỷ như ý gì?”

: “Hạ Hầu Đạm, cảnh cáo .”

: “Nếu thì kết thúc sớm một chút nhé, học sinh trung học như cần phát triển, thể ngủ quá muộn…”

: “Trương Tam!”

: “Gọi là .”

: “...”

Sau một hồi dịu dàng âu yếm, cô mềm lòng.

: “Anh Trương Tam.”

: “...”

Cái danh xưng hoành tráng thốt , khí lãng mạn lập tức tan biến. Trong sự im lặng, chuyện trôi qua mà ai nhắc nữa.

***

Câu chuyện thứ hai: Nhẫn cầu hôn

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-vuong-truy-sung-hoang-hau-song-lai/chuong-134-hoang-hau-song-lai.html.]

Lần đầu tiên Hạ Hầu Đạm nảy ý định nhẫn cầu hôn là khi thấy chiếc trâm mây chim sơn ca mà Lâm Huyền Anh gửi tặng cho Dữu Vãn Âm.

Mặc dù Dữu Vãn Âm cài chiếc trâm lên đầu, nhưng ánh mắt trân trọng của nàng vẫn khiến Hạ Hầu Đạm cảm thấy mối đe dọa nghiêm trọng.

Vì thế, quyết định một chiếc nhẫn cầu hôn.

Ý tưởng của rõ ràng: Lâm Huyền Anh coi nàng là chim sơn ca, sẽ coi nàng là phượng hoàng. Phượng hoàng tung cánh, bay vút lên chín tầng mây, đậu ở ngoài cây ngô đồng (chỉ ).

Ý tưởng , nhưng tiếc rằng cổ đại nửa đường, là thái tử những việc , bỏ lỡ sự đào tạo về kỹ năng cầm kỳ thi họa.

, khi đưa bản phác thảo "Phượng hoàng đậu ở cây ngô đồng" cho thợ thủ công, thợ thủ công rơi im lặng.

Hạ Hầu Đạm: “Sao ?”

Thợ thủ công run rẩy lau mồ hôi: “Bệ hạ, bức vẽ gà trống lên cây của ngài... thật là một kiệt tác.”

***

Mê Truyện Dịch

Câu chuyện thứ ba: A Bạch

Sau khi Lâm Huyền Anh trở về Nam Cảnh, đêm nào cũng uống rượu giải sầu với Vô Danh Khách.

Lâm Huyền Anh giọng buồn bã: “Chẳng mấy chốc nữa, lẽ sẽ nhận tin Hoàng đế băng hà.”

Vô Danh Khách: “...”

Lâm Huyền Anh: “Sư phụ , lúc đầu cử con đến giúp đỡ bệ hạ, con còn vui. bao nhiêu năm trôi qua, con coi bạn sinh tử... Bây giờ chờ đợi từng ngày để tin chết, lòng con thật sự đau khổ.”

Vô Danh Khách thôi.

Lâm Huyền Anh uống thêm vài chén: “Hoàng hậu cô đơn trong chốn long đàm hổ huyệt, đây? Sư phụ thể tính một quẻ, con thể đưa nàng ?”

Vô Danh Khách thử mở miệng: “Cũng chắc...”

Một tiếng sấm vang lên trời. Vô Danh Khách im lặng.

Lâm Huyền Anh mắt say lờ đờ: “Tiếc là nàng chịu , nàng chịu .”

Mấy tháng , tin tức vẫn đến. Thay đó là một bức mật thư của Hạ Hầu Đạm.

Sau khi xong, biểu cảm của Lâm Huyền Anh đổi trong nháy mắt, một lúc liền tìm Vô Danh Khách nổi giận: “Sư phụ tại sớm! Nhìn con say rượu đau lòng thú vị saooooooo!”

Vô Danh Khách: “...”

Vô Danh Khách thâm sâu khó lường: “Rất thú vị.”

Loading...