Nhĩ Lam: “……”
Nhĩ Lam vội vàng cúi chào.
Dữu Vãn Âm tiến tới đón: “Quét mộ Bắc thúc xong ?”
“Ừ, đến đón nàng về cung.” Hạ Hầu Đạm nắm lấy tay nàng, ngón tay cào nhẹ lòng bàn tay nàng hai , ánh mắt đầy ý hàm súc.
Diễn tả niềm vui vô hạn của mùa xuân.
“Chờ một chút, còn xong.” Dữu Vãn Âm nhéo nhéo ngón tay , “Chàng về lên xe ngựa tránh gió .”
Hạ Hầu Đạm chịu: “Ta .”
Mê Truyện Dịch
“Đừng nháo, mau …”
Nhĩ Lam cố gắng tỏ vẻ thấy gì.
Cuối cùng, Dữu Vãn Âm đẩy Hạ Hầu Đạm , Nhĩ Lam: “Thật mà , cũng để ngươi . Lý Vân Tích và Dương Đạc Tiệp hiện nay mạnh, ngươi cam tâm bại tay họ ?”
Nhĩ Lam ngạc nhiên ngẩng đầu: “ bây giờ ai cũng là nữ nhi.”
“ lúc, đang cần giúp lập trường học cho nữ tử ở khắp nơi.”
Dữu Vãn Âm nắm lấy vai nàng: “Lý Vân Tích sai , đời ngươi chỉ một . Trong lòng ý chí, sử sách chỉ cần một bút, hà tất mượn danh khác?”
Một lát , Nhĩ Lam vẻ mặt hoảng hốt .
Những thần tử trẻ tuổi còn đang ăn uống, dã ngoại, thấy nàng trở về một , kinh ngạc hỏi: “Nương nương ?”
Lý Vân Tích thấy nàng vẫn còn chút ngượng ngùng, liếc một cái, lặng lẽ cúi đầu đùa nghịch chén rượu.
Nhĩ Lam: “Nửa đường bệ hạ đón .”
Dương Đạc Tiệp : “Thật là một khắc cũng thể tách rời.”
Lý Vân Tích ngửa đầu uống cạn chén rượu, tức giận : “Uống!”
Trong xe ngựa.
Hạ Hầu Đạm: “Nàng đồng ý ?”
“Nàng sẽ trở về suy nghĩ. nàng sẽ đồng ý.”
Hạ Hầu Đạm nhẹ, khẽ ho: “Nương nương thánh minh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-vuong-truy-sung-hoang-hau-song-lai/chuong-121-hoang-hau-song-lai.html.]
“Cảm lạnh ?”
Hạ Hầu Đạm dừng một chút: “Không .”
Dữu Vãn Âm nhíu mày .
Nụ của Hạ Hầu Đạm dần tắt, kéo tay nàng, chột : “Sáng nay ở mộ địa (*nghĩa địa) lạnh... Ta sẽ uống canh gừng khi về.”
Trong tiết trời ấm áp của ngày xuân, ngón tay vẫn lạnh lẽo. Dữu Vãn Âm khẽ thổi ấm tay , đầu vén một góc màn xe, cảnh xanh tươi hai bên đường.
“Cảnh xuân tươi , đừng cau mày.” Hạ Hầu Đạm nhẹ giọng , “Năm nay hơn nhiều , ? Ta sẽ còn ở bên cạnh nàng nhiều năm nữa.”
Dữu Vãn Âm trúng tâm sự, giãn mày nhẹ.
Một năm .
Dữu Vãn Âm chạy đến thiên điện, ám vệ theo lệnh bắt giữ ách nữ. Nàng hề hoảng sợ, chỉ yên tại chỗ chờ đợi.
Một lát , nàng đột nhiên ngã xuống, miệng tràn máu.
Ám vệ kinh hãi, vội vàng bẻ miệng nàng , phát hiện một viên độc dược cắn vỡ. Ách nữ chỉ còn một thở. Ám vệ cuống cuồng hỏi nàng về giải dược, nàng chỉ và : “Không giải dược... Ngủ một giấc, sẽ hơn.”
Trong ánh mắt lẫn lộn của ám vệ, nàng yên lặng trút thở cuối cùng.
Dữu Vãn Âm tỉnh dậy một ngày, quả nhiên còn cảm thấy khó chịu.
Sau đó, Tiêu Thiêm Thải cẩn thận kiểm nghiệm bột độc trong bình sứ, phát hiện mấy vị dược liệu lấy từ hoa cỏ trong cung, nhưng cũng mấy vị thể tìm thấy. Khi họ kiểm tra kho lưu trữ, ngửi thấy một đám hộp quà mùi kỳ lạ, mới phát hiện hộp quà bó bằng các loại cây độc.
Đám hộp quà chính là do tiểu Thái Tử ân cần tặng Dữu Vãn Âm.
Theo manh mối , họ bắt giữ Thái Tử và các cung nhân bên cạnh , lượt thẩm vấn, cuối cùng sáng tỏ chân tướng:
Thái Tử thấy địa vị khó giữ, thậm chí tính mạng cũng đe dọa, quyết định thể chờ chết, tay để chiếm ưu thế.
Hắn đang lo cơ hội, thì ách nữ trong cung chủ động đến tìm. Ách nữ thẳng thắn rằng dùng độc, chỉ là còn thiếu mấy vị dược liệu, cần giúp đỡ chuẩn .
Vì thế, Thái Tử tận dụng cơ hội dâng tặng lễ vật để gom đủ dược liệu, trao cho ách nữ. Một phần kế hoạch mỹ hơn: trực tiếp độc c.h.ế.t hoàng đế, mà tiên hạ độc Hoàng Hậu, đó dùng giải dược để ép nàng tự tay g.i.ế.c vua.
Hắn chỉ Hạ Hầu Đạm chết, mà còn mượn tay Dữu Vãn Âm để hành thích vua. Kể từ đó, dù Hạ Hầu Đạm may mắn bảo vệ, họ ít nhất cũng thể xử lý Dữu Vãn Âm. Nếu vận may hơn, thậm chí thể trừ khử cả hai cùng lúc.
Thái Tử còn nhỏ, đủ mưu lược để bày kế hoạch . Người bày mưu tính kế chính là tàn quân của Đoan Vương.
Trước khi bại trận, Đoan Vương để một kế hoạch, bảo lão bộ hạ tìm Thái Tử để hiến kế. Lão bộ hạ là quân cờ cuối cùng, ẩn sâu, bề ngoài liên hệ với phe Đoan Vương, lừa cả mắt Hạ Hầu Đạm.
Thái Tử khi bắt tuyệt vọng, để cầu bảo mạng sống, khai hết sự. Lão bộ hạ cũng thể trốn thoát, ám vệ bắt giữ giữa đường, chịu mấy ngày tra tấn nghiêm khắc, cuối cùng lóc đầu hàng.