Tại vùng ngoại thành, một mộ phần mới xây kiên cố, ít đến viếng. Đám thị vệ xa cản phận sự, chỉ vài chiếc xe ngựa rõ danh tính đỗ gần đó.
Nhĩ Lam dọn dẹp mộ Sầm Cẩn Thiên, thắp hương nến, đốt tiền vàng.
Phía , mang đến một bó hoa tươi mới.
Dữu Vãn Âm : “Đặt cùng với lễ vật cúng .”
Nhĩ Lam bất ngờ nhận lấy, thấy bó hoa còn kèm theo một ít ngũ cốc tươi , khỏi mỉm : “Nương nương thật tâm.”
Sầm Cẩn Thiên luôn kiên cường đến mùa thu năm mới qua đời vì bệnh.
Mê Truyện Dịch
Nạn hạn hán đến đúng hạn, nhưng các vùng đồng ruộng sớm theo biện pháp của mà gieo trồng ngũ cốc và các loại cây chống hạn khác. Hơn nữa, kho lúa bí mật dự trữ từ năm , nên Đại Hạ gặp nạn đói như trong nguyên tác. Vào mùa thu hoạch, Sầm Cẩn Thiên trong sự vây quanh của thỏa mãn mà nhắm mắt.
Nhĩ Lam nhẹ nhàng đặt bó hoa giữa các lễ vật, biểu cảm bình thản: “Sầm , Yến quốc chiến cuộc bình định, Đồ Nhĩ lên Yến vương, còn gửi đến một đạo minh thư. Thái bình thịnh thế đến, Sầm ở chỗ , hàng năm thể thấy ngũ cốc bội thu.”
Cách đó xa, bia mộ của Uông Chiêu cuối cùng cũng khắc tên thật. Lý Vân Tích và Dương Đạc Tiệp khi tế bái, kéo một vài đồng liêu trẻ tuổi cùng uống rượu. Trong men say, họ bắt đầu kể những câu chuyện về Uông Chiêu, như thể thiết với vị đại nhân .
Hiện tại, cả hai đều nắm giữ chức cao quyền trọng. Lý Vân Tích ở Hộ Bộ đang thực hiện các công tác kiểm tra sổ sách hộ khẩu và phân chia đất đai cho dân chúng; Dương Đạc Tiệp ở Lại Bộ chủ trì kỳ thi ân khoa, tuyển chọn nhân tài. Những thần tử trẻ tuổi theo lời họ , đầy mặt sùng bái, như thể đang lắng những chân lý, chỉ thiếu việc lấy bút ký chép .
Gió đông đưa tin, mỗi năm đều quét sạch lớp bụi phủ mặt, chẳng màng đến thịnh suy hưng vong của nhân gian.
Trên thuyền hoa, sáu học sinh cùng uống rượu, một nửa say khướt.
Nửa còn , trong lúc mơ màng, đang phác họa những bức tranh sáng lạn.
Một cánh hoa gió cuốn lên, đáp nhẹ tóc của Nhĩ Lam.
Dữu Vãn Âm khoanh tay, nhẹ nhàng hái cánh hoa xuống, ghé tai nàng nhỏ: “Lý Vân Tích hôm nay lén ngươi vài . Hai hôm còn đến tìm hỏi thăm về ngươi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-vuong-truy-sung-hoang-hau-song-lai/chuong-120-hoang-hau-song-lai.html.]
Nhĩ Lam bật : “Nương nương tác hợp cho chúng ?”
“Thật cũng đến mức .” Dữu Vãn Âm kéo nàng dậy, ý bảo nàng cùng dạo một đoạn.
Hai sóng vai trong khu vườn đầy hoa, rời xa ánh mắt của khác. Dữu Vãn Âm : “Chuyện cần sự tình nguyện từ hai phía, nếu ngươi lòng, sẽ giúp ngươi từ chối.”
Nhĩ Lam chút xuất thần: “Hắn từng lén với . Hắn tự thể so với Sầm , nhưng hiện giờ Sầm qua đời, trong triều chỉ còn là hiểu nhất. Nếu ẩn dật, bằng gả cho , ngày phu thê đồng tâm, cũng đến mức uổng phí khí phách trong lòng.”
Trên đời bức tường nào lộ gió, khi việc chung lâu dài, dần dần từ những dấu vết để mà nhận manh mối, hoài nghi giới tính thật của Nhĩ Lam. Gần đây, tin đồn càng ngày càng nghiêm trọng, đến tai Dữu Vãn Âm.
Lý Vân Tích chính vì việc , mới tìm Nhĩ Lam chuyện, suốt buổi mặt đỏ như Quan Công, căn bản dám nàng.
Một luôn đem quy củ thể thống treo miệng như , thể bước , cũng âm thầm hạ bao nhiêu quyết tâm.
Dữu Vãn Âm: “ ngươi… vẫn là cự tuyệt?”
Nhĩ Lam im lặng một lúc lâu, thở dài.
Nàng chậm rãi bước : “Hiện giờ ân khoa khôi phục, trong triều đầy rẫy nhân tài, Nhĩ Lam rút lui cũng coi như thành công việc. Chỉ là…” Nàng Dữu Vãn Âm, nhẹ giọng , “Chỉ là chút yên lòng về nương nương.”
Lòng Dữu Vãn Âm ấm .
Nhĩ Lam giơ tay sửa tóc mây của nàng: “Dẫu đế hậu cùng trị, ắt sẽ lời tiếng . Nương nương hiện giờ uy danh thịnh, ai dám chống đối. với trăm công ngàn việc, một khi sai lầm…”
“ lầm cũng .” Một giọng vang lên.
Hạ Hầu Đạm chậm rãi tiến tới, để thị vệ và cung nhân ở nơi xa. Hắn tháo chiếc mũ miện nặng nề, tóc dài buông lỏng, giữa những bông hoa, phong thái như một công tử thanh quý vô hại.
Miệng vẫn tiếp tục: “Văn trị võ công là của nương nương, ngẫu nhiên nếu sai lầm, tất nhiên là của trẫm. Nếu trung thần can gián, nương nương sẽ ; nếu gian thần lợi dụng cơ hội, bệnh điên của trẫm thể định kỳ mà tái phát, một khi cẩn thận coi như là g.i.ế.c .”