Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Đế Vương Truy Sủng: Hoàng Hậu Sống Lại - Chương 119: Hoàng Hậu Sống Lại

Cập nhật lúc: 2025-07-13 07:26:08
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dữu Vãn Âm đổ gần nửa bình thuốc, thể lực cạn kiệt, ngã xuống bên cạnh Hạ Hầu Đạm. Tiêu Thiêm Thải nhanh chóng tiếp nhận bình thuốc từ tay nàng.

Dữu Vãn Âm hiệu cho quan sát hiệu quả điều chỉnh liều lượng, nhưng khi mở miệng, chỉ phát tiếng thở yếu ớt.

Tiêu Thiêm Thải rưng rưng : "Nương nương yên tâm."

Dữu Vãn Âm gật đầu, cố gắng nắm lấy tay Hạ Hầu Đạm.

Mê Truyện Dịch

Ở xa, ám vệ kinh hoảng chạy tới: "Nương nương! Ách nữ cắn vỡ viên thuốc độc giấu trong miệng, tự sát …"

Dữu Vãn Âm phản ứng bình tĩnh. Vừa nãy khi đối thoại với ách nữ, nàng đoán kết cục . Chỉ là mũi tên b ắn thể , thể cứu một cũng .

Nàng để ý đến ám vệ, đầu chăm chú bên cạnh, cố gắng ghi nhớ từng đường nét gương mặt .

Hạ Hầu Đạm, với thị lực và tinh thần mơ hồ, rõ nàng đang gì, chỉ nghĩ rằng giờ phút là khoảnh khắc hồi quang phản chiếu, nắm lấy cơ hội cuối cùng để dặn dò nàng: “Hãy sống thật .”

Dữu Vãn Âm mỏng manh mà : “Ừ.”

“Hôn một cái?”

“Được……”

Bóng tối bao trùm xuống.

Gió thổi ngừng, mang theo thở đầu xuân.

Một năm .

Thiên lao.

Phòng tối vẫn chật chội và ẩm ướt, chỉ một tia sáng mỏng manh từ khe hở song sắt lọt , tạo nên những bóng dị dạng tường.

Hạ Hầu Bạc dựa tường, nhắm mắt dưỡng thần — chỉ thể — môi khô nẻ rướm máu, mấp máy, thầm nhẩm điều gì đó. Nếu đến gần lắng , sẽ phát hiện chỉ đang liên tục đếm.

Không ngày đêm, cũng thấy âm thanh gì, chỉ tiếng thủ vệ trầm mặc thỉnh thoảng đưa tới nước và thức ăn thừa. Hạ Hầu Bạc chỉ thể dựa việc đếm để đại khái tính toán thời gian, giữ cho cuốn cơn lốc của hư vô, mất lý trí cuối cùng.

hôm nay là một ngày đặc biệt.

Tiếng bước chân tiếp cận song sắt, đặt thức ăn xuống, nhưng lập tức rời .

Vài giây , sự tĩnh mịch kéo dài suốt một năm bỗng nhiên phá vỡ: “Điện hạ.”

Hạ Hầu Bạc chững vài giây mới chậm chạp đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-vuong-truy-sung-hoang-hau-song-lai/chuong-119-hoang-hau-song-lai.html.]

Người tới nghẹn ngào gọi thêm một tiếng, Hạ Hầu Bạc nhận đó là một thuộc hạ cũ.

Hạ Hầu Bạc ngạc nhiên hỏi: “Ngươi đây thế nào?”

“Thuộc hạ vô dụng, thuộc hạ đáng chết!” Vị thuộc hạ cũ hai lời, liền cúi đầu khấu đầu, “Nơi thủ vệ cứng rắn, thuộc hạ đợi suốt một năm, rốt cuộc nhân lúc bên ngoài đại loạn, lòng d.a.o động, mới nhờ giúp, trộn để gặp điện hạ. bọn họ chỉ cho thuộc hạ hai câu, sẽ đuổi …”

Hạ Hầu Bạc chỉ bắt giữ từ ngữ mấu chốt, gấp gáp hỏi: “Bên ngoài đại loạn?”

Người thuộc hạ cũ trả lời: “ . Năm , khi đô thành xảy biến loạn, thuộc hạ nhớ rõ lời dặn của điện hạ. Sau nhiều lặn lội, thuộc hạ liên kết với Thái Tử, lập kế hoạch dụ Dữu hậu hành thích vua.”

“Thành công ?”

“Có chút trục trặc. Dù Hạ Hầu Đạm chết, nhưng đáng giận , Dữu hậu may mắn sống sót, nắm quyền lực lớn như Lữ hậu của nhà Hán! trời phụ lòng , một đàn bà thể trị quốc? Năm , nạn hạn hán xảy , cả nước đại loạn.”

“Nạn hạn hán?” Hạ Hầu Bạc nheo mắt, mơ hồ nhớ giấc mơ ngày xưa.

Lão bộ hạ tiếp tục: “Đồng ruộng gì để thu hoạch, c.h.ế.t đói vô kể. Mọi đều là do yêu hậu lộng quyền, dẫn đến trời giận. Hiện giờ khắp nơi đều khởi nghĩa tạo phản, ngày lành của Dữu hậu thực mau sẽ kết thúc.”

Hắn nước mắt lã chã, : “Thuộc hạ đang liên hệ với cựu thần của điện hạ, từ giữa châm ngòi thêm, chờ khi Dữu hậu lật đổ, sẽ lợi dụng trật tự hỗn loạn để cứu điện hạ.”

Tiếng bước chân vang lên. Thủ vệ tới đuổi .

Lão bộ hạ hạ giọng, hoảng loạn mà lưu một câu: “Xin điện hạ bảo trọng, nhẫn nhịn thêm một hai năm nữa, ngày phục hưng sẽ tới…”

Hắn .

Phòng tối trở yên tĩnh, ngay cả tiếng đếm khẽ khàng cũng còn vang lên.

Không qua bao lâu, truyền một tiếng khổ.

Không ai quát mắng tù phạm, cứ thế ngừng, dần dần biến thành tiếng điên dại.

Ở nơi thấy, đám ám vệ mặt vô cảm động tĩnh, ánh mắt hẹn mà cùng hiện lên vẻ trào phúng.

Đô thành vùng ngoại ô.

Cảnh xuân trong trẻo, vạn vật sinh sôi. Thường ngày, cánh đồng hoang vắng, nhưng hôm nay đông đúc, ngựa xe tấp nập. Sĩ nữ và du khách ăn diện lộng lẫy, ánh mặt trời ấm áp, tạo thành một dải hương thơm tỏa khắp nơi.

là tiết thanh minh

Mọi cúng tế mộ phần, đó mặt đất, thưởng thức tam sinh và rượu ngon, vui vẻ, cùng c.h.ế.t hòa nhạc.

Không còn cảnh Đoan Vương mưu phản, binh đao loạn lạc, lúc chỉ còn cuộc sống bình yên hưởng thụ, an nhàn.

Loading...