Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Đế Vương Truy Sủng: Hoàng Hậu Sống Lại - Chương 118: Hoàng Hậu Sống Lại

Cập nhật lúc: 2025-07-13 07:26:05
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu thiết lập cái bẫy , hẳn là một mũi tên trúng hai đích, đồng thời diệt cả hoàng đế và hoàng hậu.

Đáng tiếc, tính toán chắc chắn sẽ thất bại, vì trời sẽ cho phép cả hai cùng chết. Một trong hai chúng , Dữu Vãn Âm và Hạ Hầu Đạm, cuối cùng sẽ một sống sót. Trong phút chốc, Dữu Vãn Âm dừng .

¾ Một sống sót ?

Ách nữ : “Hắn tin tưởng ngươi.”

Nàng ép Dữu Vãn Âm đ ến cạnh cửa, lấy một cái bình sứ nhỏ từ trong tay áo, như : “Hắn đang chảy máu.”

Như tia chớp xẹt qua màn trời đen, trong khoảnh khắc huyền diệu đó, Dữu Vãn Âm thấy rõ nhân quả xảo trá ở đây.

Năm tụ hội, bĩ cực thái lai.

Trong đầu nàng như trời long đất lở, ách nữ đưa bình sứ nhỏ qua: “Đổ miệng vết thương.”

Dữu Vãn Âm tận dụng cả đời kỹ thuật diễn xuất, thể hiện vẻ mặt sợ hãi và tuyệt vọng, run rẩy cất bình sứ, bước khỏi tẩm cung

Vừa rời khỏi tầm mắt của ách nữ, Dữu Vãn Âm liền Mười Hai và vài tên ám vệ khẩn trương tiếp cận: “Nương nương.”

Dữu Vãn Âm tăng tốc bước chân hướng về thiên điện: “Đi khống chế ách nữ, giữ sống. Bảo Tiêu Thiêm Thải chuẩn mở hòm thuốc.”

Tại thiên điện, Tiêu Thiêm Thải đổ một ít thuốc bột từ bình sứ , ngửi ngửi thậm chí đưa miệng nếm một chút trong tình thế cấp bách: “Giống, giống.”

Hắn lấy từ hòm thuốc một con chuột thí nghiệm, dùng chủy thủ rạch một lỗ hổng và rắc thuốc bột lên. Ngay lập tức, chuột bắt đầu chảy m.á.u ngừng, dòng m.á.u tuôn như suối, dù rắc thêm thuốc cầm m.á.u cũng hiệu quả.

Tiêu Thiêm Thải lau mồ hôi lạnh, tuyên bố: “Cùng loại độc với thanh kiếm của thích khách Yến quốc, chảy m.á.u ngừng, thể sống sót. Thần thể nhận một thành phần, tương ứng với phương thuốc cổ truyền còn sót .”

Đồ Nhĩ từng rằng, loại độc là do nữ vương Khương Quốc để .

Chính vì Hạ Hầu Đạm trúng loại độc chết, thậm chí còn giảm bớt cơn đau đầu, họ mới nảy ý tưởng lấy độc trị độc. nữ vương Khương Quốc chỉ để một ít độc, Đồ Nhĩ dùng hết, thể phục hồi phương thuốc, do đó mới tìm kiếm khắp nơi.

"Không ngờ rằng hôm nay thể đạt điều tốn chút công sức nào."

Dữu Vãn Âm bên giường của Hạ Hầu Đạm, lung lay sắp đổ, bên cạnh là mấy vị thái y bó tay biện pháp. Nàng để ý đến các thái y, chỉ hỏi Tiêu Thiêm Thải: “Có thể sử dụng ?”

Mê Truyện Dịch

Một lọ thuốc nguồn gốc rõ như , liệu thể cứu hoàng đế ? Nếu sai một ly, thể c.h.ế.t ngay tức khắc.

Tiêu Thiêm Thải mồ hôi lạnh đầm đìa, dám gật đầu, sang hỏi lão thái y đang quỳ bên cạnh: “Sư phụ nghĩ thế nào?”

Lão thái y run rẩy: “Điều ... cần một ít thời gian để kiểm tra thực hư...”

bọn họ thời gian.

Dữu Vãn Âm phát run, tầm bắt đầu mờ dần. Bên cạnh nàng là Hạ Hầu Đạm, mặt chút máu, thở dồn dập.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-vuong-truy-sung-hoang-hau-song-lai/chuong-118-hoang-hau-song-lai.html.]

Tiêu Thiêm Thải tuyệt vọng thu hồi ánh mắt. Một khi Hoàng Hậu ngã xuống, trong cung sẽ còn ai dám đánh liều dùng thuốc cho hoàng đế, gánh lấy tội danh hành thích vua.

Hắn cắn chặt răng, đang định mở miệng thì...

“Đưa .” Dữu Vãn Âm .

Tiêu Thiêm Thải sửng sốt, lão thái y bắt đầu khuyên can: “Xin nương nương suy nghĩ cẩn thận!”

Dữu Vãn Âm chỉ mở tay với Tiêu Thiêm Thải: “Tiến thoái lưỡng nan, lúc thể dừng nữa.”

Tiêu Thiêm Thải đưa bình sứ cho nàng.

Dữu Vãn Âm bất chấp điều, dựa bản năng mà cởi bỏ băng vải cho Hạ Hầu Đạm, nhưng khí lực đủ, mãi tháo .

Tiêu Thiêm Thải quyết tâm, tiến lên giúp tháo băng vải, để lộ vết thương ngang dọc Hạ Hầu Đạm.

Dữu Vãn Âm hít sâu một , cố gắng giơ bình sứ lên.

Trên giường, Hạ Hầu Đạm bỗng nhiên lông mi run rẩy.

Trong sự tĩnh mịch của căn phòng, từ từ mở mắt, ánh mắt tiêu cự lơ đãng về phía bên giường.

Giống như ác mộng hiện thực, hình ảnh của vị vua tiều tụy đối diện với yêu thương.

Như thể tái hiện cảnh gặp gỡ đầu tiên, nhíu mày, mờ mịt và trầm mặc.

Sau một lúc lâu, mở miệng, giọng khàn đặc: "…Vãn Âm?"

Tay Dữu Vãn Âm run lên, thuốc bột từ bình sứ rơi xuống, phủ lên vết thương của .

Máu đỏ tươi bắt đầu trào , nhuộm đẫm tấm vải băng.

Cơ bắp Hạ Hầu Đạm căng thẳng, nhưng biểu cảm đổi. Đau đớn so với nỗi đau trong đầu đang chịu đựng, mờ nhạt như tồn tại.

Hắn hỏi một nữa, như đang tìm kiếm : "Vãn Âm?

Dữu Vãn Âm nhẹ: "How are you?"

"……"

Hạ Hầu Đạm cũng chậm rãi nở một nụ : "I’m fine, and you?"

Cả phòng cung nhân cúi đầu, còn ai dám lộ vẻ nghi ngờ.

Loading...