Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Đế Vương Truy Sủng: Hoàng Hậu Sống Lại - Chương 114: Hoàng Hậu Sống Lại

Cập nhật lúc: 2025-07-13 07:25:55
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vô danh khách bình thản nàng.

Cho đến khi nàng đầu súng, hướng về trán .

Vô danh khách: “?”

Dữu Vãn Âm: “Nếu bệ hạ chết, sẽ theo . Các ngươi tự tìm chúa cứu thế tiếp theo .”

Vô danh khách kinh ngạc vài giây, đó khôi phục sự trấn tĩnh, cao thâm khó đoán : “Nương nương sẽ nổ súng.”

Dữu Vãn Âm hai lời bóp cò súng.

Vô danh khách bỗng nhiên biến sắc ——

Dữu Vãn Âm bỏ qua khẩu s.ú.n.g đạn, : “Hóa cũng lúc lầm.”

Mê Truyện Dịch

Không chờ Vô danh khách phản ứng, nàng giơ lên khẩu s.ú.n.g thứ hai: “Tiên sinh ngại bấm tay tính toán, đạn . Lại cẩn thận tính, thể xuống tay .”

Vô danh khách: “……”

Vô danh khách hít sâu: “Nương nương nên như thế. Thế cục mới định, đây cũng là thành quả bệ hạ dốc hết tâm huyết đổi lấy. Nếu nương nương buông tay mặc kệ, thứ sẽ tan biến trong chốc lát……”

Dữu Vãn Âm: “Không nên như thế, nhưng vui.”

Vô danh khách rốt cuộc nóng nảy: “Đây là nghịch thiên mà !”

“Ngươi sai , đây nghịch thiên mà . Đây là Thiên Thuận theo ý .” Dữu Vãn Âm trong gió lớn, y phục bay phấp phới, gằn từng chữ, “Chúng thể bao dung tất cả thứ, trừ việc trả giá. Muốn ở vị trí , cho những gì .”

Những lời tuyên bố kiêu ngạo vượt quá tầm hiểu của Vô Danh Khách, khiến trong giây lát đáp thế nào. Những lời của Dữu Vãn Âm dường như chỉ nhắm , mà còn thách thức cả trời đất. Đối với , chỉ là truyền lời, hơn kém.

Tiếng sấm liên tục vang lên như tiếng trống trận. Cỏ cây khắp nơi như đào bới, trong cơn gió mạnh thăng trầm.

Dữu Vãn Âm thực sự chờ đợi câu trả lời từ , nàng hành lễ, bình tĩnh : “Thỉnh khởi quẻ. Dù kết quả , cũng coi như nhận câu trả lời.”

Vô Danh Khách suy nghĩ lâu, đó đồng ý.

Hắn lấy bình tĩnh, tìm pháp khí, mà ngửa đầu về phía những tia chớp xé toạc bầu trời, bấm đốt ngón tay tính toán.

Tia chớp từ xa tiến đến gần, cuồng vũ đỉnh đầu họ, lóe sáng tầm lúc sáng lúc tối. Vô Danh Khách bất động, trong miệng lẩm bẩm. Dữu Vãn Âm quan sát một lúc, đoán rằng đang lấy khởi quẻ.

Nàng quấy rầy, cũng thúc giục, chỉ lặng yên một bên chờ đợi, tay vẫn giữ chặt khẩu súng.

Không bao lâu, Vô Danh Khách thu tay, thoáng lảo đảo vì kiệt sức.

Dữu Vãn Âm gọi khẽ: “Tiên sinh?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-vuong-truy-sung-hoang-hau-song-lai/chuong-114-hoang-hau-song-lai.html.]

"Lôi thủy phân," Vô Danh Khách đáp.

Dữu Vãn Âm sững sờ, hiểu lời ý nghĩa gì.

Vô Danh Khách giải thích: "Khi gặp khó khăn, nên tiến lùi, lúc nên tiến lên là nhất."

Lời dứt, một tiếng sấm rền vang đột ngột đánh xuống ngay gần họ, biến đất nơi đó thành nơi khô cằn.

Vô Danh Khách lập tức quỳ xuống mặt Dữu Vãn Âm.

"Chuyện gì mà nên tiến lùi?" Dữu Vãn Âm vội vàng hỏi.

Lại một tiếng sấm vang lên. Vô Danh Khách nhảy dựng lên, xoay bỏ , vẫy tay : "Không thể ! Khi thời cơ đến, nương nương tự nhiên sẽ !"

Dữu Vãn Âm đuổi theo hỏi, nhưng Vô Danh Khách hình như quỷ mị, trong chớp mắt lướt mấy trượng, nhanh chóng biến mất.

Không trốn tránh thiên phạt trốn tránh nàng, thậm chí chờ cả Lâm Huyền Anh, mà vội vàng bỏ .

Thật vất vả mới một câu chỉ điểm, nhưng mơ hồ như .

Dữu Vãn Âm thở dài, đành tự suy nghĩ.

Trên đường hồi cung, nàng mãi suy tư về sự kiện "tiến thối quyết" mà chú ý đến sự trầm mặc bất thường của Hạ Hầu Đạm.

Vừa xuống xe ngựa, Hạ Hầu Đạm liền mở miệng : "Ta mở cuộc họp."

Hắn mãi đến tận tối cũng về. Dữu Vãn Âm theo thường lệ chờ dùng bữa tối cùng, nhưng chỉ nhận lời nhắn bảo nàng tự ăn .

Nàng Hạ Hầu Đạm đang chịu cơn đau đầu nghiêm trọng hơn. Những ngày gần đây, thường biến mất, hình gầy yếu đến mức các thần tử khi dâng sớ đều thêm lời nhắc nhở bảo trọng sức khỏe. Dù lúc bên cạnh nàng, cũng gượng để che giấu.

Dữu Vãn Âm lo lắng, bữa tối chỉ ăn vài miếng, giường chờ Hạ Hầu Đạm, trằn trọc suy nghĩ về manh mối, lúc nào .

Khi đánh thức, là đêm khuya, bên gối vẫn trống .

Tiếng ám vệ run rẩy gọi: “Nương nương, bệ hạ ngài ...”

Dữu Vãn Âm lập tức tỉnh dậy, vội vàng khoác thêm áo ngoài: “Dẫn đường.”

Hạ Hầu Đạm ở trong một gian thiên điện .

Thiên điện bên ngoài trông bình thường, nhưng bước mới sự đề phòng nghiêm ngặt. Dữu Vãn Âm thấy ám vệ dày đặc, trái tim bắt đầu thắt .

Trong nhà một cảnh hỗn độn. Đồ đạc quăng ngã, bình phong đảo lộn, thứ rơi vãi khắp nơi, kịp thu dọn. Hoàng đế trói giường, thở thoi thóp, rơi hôn mê.

Loading...