Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Đế Vương Truy Sủng: Hoàng Hậu Sống Lại - Chương 107: Hoàng Hậu Sống Lại

Cập nhật lúc: 2025-07-13 07:25:38
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dữu Vãn Âm nhớ đến kế hoạch kinh doanh “chuyển phát nhanh” và “cơm hộp” của Tạ Vĩnh Nhi khi còn sống, liền sử dụng bản đồ, vẽ lên các tuyến đường chính. Nhân cơ hội , lúc thể quy hoạch một chút về việc chuyên chở.

Nàng với khả năng hạn chế của , liệu thể biến đổi thế giới đến mức nào trong cuộc đời . hiện giờ, các cuộc loạn trong và giặc ngoài dẹp yên, tài trong thiên hạ đang tụ họp trướng, ít nhất mắt thường cũng thể thấy tương lai tươi sáng, thứ đang phát triển theo hướng .

Mê Truyện Dịch

Bên cạnh truyền đến tiếng động, ách nữ mang đến thêm ấm cho nàng.

Người mặc trang phục cung nữ, từ dáng vẻ khô gầy, đầu tóc rối bù lúc , khi dọn dẹp và trang phục mới, hiện lên nét thanh tú của thiếu nữ. Chỉ là sắc mặt vẫn vàng vọt, rõ ràng là do thiếu dinh dưỡng trong thời gian dài.

Dữu Vãn Âm cảm thấy thương cảm vì nàng giúp đỡ nhiều đường , lo nàng khác ức ***** trong cung, liền giữ nàng ở bên cạnh. Ách nữ lanh lợi, nhanh chóng thích ứng với công việc mới.

Dữu Vãn Âm thấy nàng bản đồ với vẻ suy tư, liền vẫy tay: “Lại đây xem, tìm quê hương của ?”

Ách nữ bản đồ một lúc, lắc đầu, rõ là ý "Tìm thấy" "Không nhớ rõ".

Nàng chỉ Dữu Vãn Âm.

"Ngươi hỏi ?" Dữu Vãn Âm nghĩ nghĩ, nhớ rằng vốn thuộc thế giới . Nàng tìm thử bản đồ, định vị phủ của Dữu Thiếu Khanh, nhưng cũng tìm . Cuối cùng chỉ : "Ta cũng nhớ rõ."

Ách nữ: "?"

" , hiện tại ngôi nhà mới. Về , ngươi cũng sẽ tìm ."

Dữu Vãn Âm nhớ đến câu của Hạ Hầu Đạm "Nàng chính là cố hương của ", ý mới hiện lên, giây lát trở nên ảm đạm.

Mọi thứ đều đang trở nên ... Trừ một việc.

Sau khi đô thành hỗn loạn bình , nàng tiên triệu kiến Tiêu Thiêm Thải.

Trong thời gian ở trong cung, Tiêu Thiêm Thải từ bỏ ý nghĩ "lấy độc trị độc", suốt ngày đắm chìm trong các y thư để tìm kiếm phương pháp.

Tiêu Thiêm Thải: “Lúc bệ hạ trúng hai loại kỳ độc của Khương Quốc, tìm những phương thuốc cổ truyền còn sót . Tuy nhiên, những phương thuốc đầy đủ, hơn nữa một dược liệu ghi bằng những tên gọi cổ quái. Khi tra cứu kỹ hơn, phát hiện đó là chữ Khương, nhưng thể xác định chính xác loại dược liệu nào, và liệu Đại Hạ những dược liệu .” Hắn đưa bản phương thuốc, “Nương nương thể phái Khương Quốc điều tra ?”

Khương Quốc, do thu nhận Yến Vương Trát La Ngõa Hãn, đang Đồ Nhĩ suất quân chinh phạt, g.i.ế.c hại khiến đất đai khô cằn.

Dù nàng ngay lập tức lệnh cho Đồ Nhĩ thẩm vấn từng tù binh; dù họ may mắn hỏi điều gì từ tù binh; dù Đồ Nhĩ tìm dược liệu và gửi về ngay —— tất cả quá trình ít nhất cũng mất ba tháng.

10 ngày trôi qua kể từ Hạ Hầu Đạm phát độc nghiêm trọng. Dữu Vãn Âm khi nào độc sẽ phát tác , nhưng chắc chắn, họ thể chờ ba tháng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-vuong-truy-sung-hoang-hau-song-lai/chuong-107-hoang-hau-song-lai.html.]

Dữu Vãn Âm: “Vậy ngươi thể suy đoán tác dụng của những dược liệu , để tìm các loại dược liệu thế ở Đại Hạ ?”

Tiêu Thiêm Thải: “... Nếu đủ thời gian, lẽ thể.”

“Đủ thời gian?”

“Ít nhất ba năm.” Tiêu Thiêm Thải quỳ xuống tạ tội.

Dữu Vãn Âm còn thể gì hơn? Nàng : “Đứng lên , của ngươi.”

Hiện giờ chỉ thể truyền tin cho Đồ Nhĩ, gửi hy vọng một kỳ tích.

Trong sự im lặng kéo dài của nàng, Tiêu Thiêm Thải vài thôi, cuối cùng nhịn : “Xin hỏi nương nương, Tạ phi nàng... khi rời thuận lợi ?”

Dữu Vãn Âm: “...”

Nàng dám mắt : “Từ khi rời cung, liền mất liên lạc.”

Tiêu Thiêm Thải ngẩn , mặt lộ vẻ lo lắng: “A.”

“Ta sẽ phái tìm nàng.” Dữu Vãn Âm , nắm chặt lòng bàn tay.

Có nên cho ?

Nên như thế nào cho ?

Tạ Vĩnh Nhi khi c.h.ế.t dặn bọn họ gạt Tiêu Thiêm Thải, khi nàng : “Hắn c.h.ế.t chừng sẽ bãi công.” lẽ, tâm tư chân thật của nàng là khổ sở.

Nếu chỉ coi như nàng mất liên lạc, biến mất ở chân trời, ít nhất còn để một phần hy vọng…

Dữu Vãn Âm trong lòng còn đang rối rắm, Tiêu Thiêm Thải lời cảm tạ và cáo lui.

“Chờ .” Dữu Vãn Âm từ trong tay áo lấy một phong thư đưa cho .

Đây là lá thư mà Tạ Vĩnh Nhi giao phó cho nàng đêm khi rời cung. Dọc đường đầy gian truân, nàng luôn giữ kỹ bên , cuối cùng trở về nguyên vẹn.

Tiêu Thiêm Thải chờ thêm một khắc, thậm chí ngay mặt Dữu Vãn Âm liền mở thư .

Loading...