Bà giả vờ khen vài câu vải , xứng vật phẩm tiến cống, rời .
Ta và Ngân Bàn .
Tháng , nợ cờ b.ạ.c của công phụ gần tám nghìn lượng, nhóm mà ca ca tìm đến thật sự lợi hại.
Buổi tối, Trình Thủ Khiêm Chu thị gọi .
Ta cả nhà bàn chuyện “đại sự” .
Vậy là cùng Ngân Bàn một nữa lẻn đến Mai viện để trộm.
11
“Thủ Khiêm, hỏi con, con dò nàng mang theo bao nhiêu của hồi môn, bao nhiêu tiền đáy rương ?”
Bà mẫu Chu thị sốt ruột hỏi.
“Con , dù thì chỉ riêng tiền trả nợ cờ b.ạ.c cho phụ năm ngàn lượng, nộp công quỹ cũng năm ngàn lượng, ngày thường ăn mặc dụng dùng đều cực kỳ .”
Trình Thủ Khiêm uống .
“Còn nữa, con , ngoài của hồi môn, nhà đẻ còn chia cho nàng tiền hoa hồng. Chỉ cần nàng còn sống, mỗi năm đều mười ngàn lượng bạc.”
“Hơn nữa nàng còn đường kiếm tiền, là ném mười ngàn lượng ngoài, một tháng thu hai ngàn lượng trở về… Dù con cũng chẳng tính nổi nàng bao nhiêu bạc.”
“Chỉ riêng chiếc áo bào gấm Ngọc Cẩm Phù Quang , bạn chơi với con nhà mở hiệu cầm đồ, chất liệu hiếm lắm, tiến cống, giá trị thể lường.”
Giọng đầy vẻ đắc ý.
“Vậy ý là… vẫn thể động đến nàng ?”
Giọng Chu Hồng Mai nghiến răng nghiến lợi, đầy căm độc.
Mấy tháng nay nghĩ mãi, cũng phát hiện và nàng chút giao tiếp nào.
Ngoại trừ Trình Thủ Khiêm.
“Nàng vị trí Thế t.ử phi vốn là của , con trai gọi nàng là mẫu .”
“Ngay cả Thủ Khiêm đến tìm cũng lén lút! Cô mẫu! Ta sống những ngày như thế nữa! Khác gì nhốt trong lồng chứ!”
“Ta mặc kệ, khi trong bụng , nhất định g.i.ế.c nàng khi sinh đứa !”
Chu Hồng Mai hằn học .
Ta chẳng lấy gì bất ngờ.
Bởi vì chuyện ăn uống của nàng đều do sắp xếp, mỗi ngày đều t.h.u.ố.c bổ.
Mấy thứ trộn khiến nàng so với thường càng thêm khao khát.
Còn thì viện cớ thể luôn huyết nên cho Trình Thủ Khiêm đụng , dĩ nhiên ngày nào cũng quấn quýt với Chu Hồng Mai.
Trong phòng ba đều im lặng.
Một hồi lâu Chu thị mới mở miệng:
“Nghe lời biểu tỷ con , đứa bé trong bụng nó quan trọng nhất.”
“Vài ngày con tranh thủ dỗ dành cho nàng lấy bạc , nhất là moi cái đường dùng bạc để kiếm bạc .”
“Nhà tự liên hệ với . Của hồi môn trong tay mẫu nếu thì đổi hết thành bạc mà đem thả tiền!”
Chu Hồng Mai rốt cuộc vẫn thương cháu gái .
“Mẫu , cũng khuyên phụ ? Ngày nào cũng đ.á.n.h bạc, năm ngàn lượng thì bao nhiêu việc?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-ta-vao-hau-phu-lam-tu-thien-a-ho-se-hoi-han-thoi/6.html.]
“Biết còn mua cho một bộ Ngọc Cẩm Phù Quang nữa. Ngần tuổi mà hưởng thụ, chỉ thích cờ bạc.”
Ba im lặng.
Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối
Chắc nghĩ đến năm ngàn lượng , ai nấy đều thấy đau như cắt ruột.
12
Trình Thủ Khiêm mặc đúng chiếc áo đó, tiếc đến mức cởi .
Lúc cùng ăn cơm, đột nhiên hỏi :
“Thu Sương, mười ngàn lượng bạc của nàng thu hồi về ?”
Ta thở dài:
“Tháng họ gửi cho hai ngàn sáu trăm lượng tiền lãi. Ta tính , đến bốn tháng là hòa vốn. Nếu một trăm ngàn lượng bạc, mỗi tháng thể mà lấy hai vạn sáu ngàn lượng.”
Ta tỏ vẻ đầy tiếc nuối, còn Trình Thủ Khiêm thì khi đến hai vạn sáu ngàn lượng, mắt trợn tròn.
“Vốn dĩ định đem hết tiền đáy rương cho họ , nghĩ thôi, trong phủ chi tiêu nhiều, gom góp , chờ sửa sang hầu phủ xong tính.”
Trình Thủ Khiêm bất chợt cúi đầu, hạ giọng hỏi :
“Người đó ăn gì ? Có đáng tin ?”
“Là đại thương gia bên Vân Châu, hình như trong nhà họ hàng với tri phủ Vân Châu. Người đáng tin.”
“Chỉ là tham gia thì phiền lắm, còn thẩm định tài sản các kiểu, tối thiểu một vạn lượng. Ta bên Vân Châu nhiều đều đầu tư năm vạn, mười vạn lượng. Ta chỉ chơi nhỏ, kiếm chút tiền son phấn mà thôi.”
“Thiếu phu nhân! Bên ngoài tới đòi nợ! Giơ khế ước vay… là, là…”
Ngân Bàn dám tiếp.
“Cứ , ai thiếu?”
Ta thèm ngẩng đầu.
“Nói là hầu gia thiếu, tám ngàn lượng bạc.”
Giọng Ngân Bàn nhỏ như muỗi kêu.
“Hừ! Lão già c.h.ế.t tiệt!”
Trình Thủ Khiêm ném đũa, sải bước chạy ngoài.
Đi mấy bước khựng , đầu .
“Ta cũng hết , giờ trong rương chỉ còn năm ngàn lượng! Thế t.ử bằng mang chiếc áo Phù Quang Ngọc Cẩm cầm ?”
Tất nhiên Trình Thủ Khiêm chịu.
Chiếc áo mặc ngoài cho bao nhiêu mặt mũi.
Những kẻ khinh thường , thèm chơi với , giờ đều sức nịnh bợ .
Cảm giác đó khiến lâng lâng như bay.
Nếu món nợ bên ngoài của Kiến Ninh Hầu, chắc quãng thời gian chính là thời khắc rực rỡ nhất đời .
Nữ nhân của ca ca, là của .
Vị trí thế tử, là của .
Những kẻ chẳng thèm liếc một cái, giờ đều bám .