Đệ nhất mỹ nhân gả cho thế tử bệnh tật - Chương 66
Cập nhật lúc: 2024-10-17 04:07:51
Lượt xem: 145
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiêu quý phi giận dữ: "Lưu thái y, ngươi thật to gan, thai nhi trong bụng Thái tử phi vấn đề mà ngươi dám giấu , ngươi lớn tuổi nên chán sống ?"
"Nương nương bớt giận, vi thần là cố tình giấu giếm, chỉ là Thái Tử điện hạ cùng Thái tử phi hiếu thuận hiểu chuyện, săn sóc tỉ mỉ, nương nương và Hoàng thượng chờ mong hoàng tôn lâu nên đành lòng tin dữ , mới nghiêm lệnh cho vi thần , bảo vi thần âm thầm nghĩ cách nhất định giữ hài nhi trong bụng Thái tử phi, chỉ là vi thần năng lực thật sự hữu hạn, vẫn thể nghĩ biện pháp cứu hoàng tôn, vi thần tự tội, thỉnh Hoàng thượng trách phạt."
Liễu Ngân Tuyết lạnh, vị Lưu thái y hổ danh là lão xảo quyệt đầu Thái Y Viện hai mươi năm, lời cũng thật lòng.
Nếu ông cứng nhắc trình bày theo đúng thực tế, chừng sẽ Thái tử cùng Tả tướng trả thù, vì thế sự thật cấp cho Thái tử cùng Thái tử cái danh hiếu thuận hiểu chuyện, chỉ chuyện , chuyện .
Như thế, Thái tử và Thái tử phi cũng sẽ căm hận ông quá nhiều, rốt cuộc ông cũng là bất đắc dĩ, đúng là nhất tiễn song điêu.
Mặt Lạc Âm Phàm so với quỷ còn trắng hơn.
Người đều Liễu Ngân Tuyết diễm tuyệt vô song, Liễu Ngân Tuyết diễm tuyệt nàng tận mắt thấy, thật sự là phương hoa bức , kẻ nào thể phủ nhận, nhưng mà nàng tài hoa thông tuệ hơn thì nàng đây còn ôm hoài nghi.
Giờ đây thật sự đối mặt, nàng mới sâu sắc cảm nhận Liễu Ngân Tuyết đúng là thông tuệ hơn .
Nữ tử như , Lâu Duẫn ngày ngày ngắm, đêm đêm cùng giường, thể yêu nàng chứ?
Nếu nàng là nam tử, đương nhiên cũng sẽ yêu nàng , hứa hẹn trong quá khứ tính là gì? Có mỹ nhân xinh , thông minh như , nam nhân nào thể cưỡng ?
Uổng phí nàng dốc hết tâm tư, còn tìm Vương Tào Yến một nữ tử hận Liễu Ngân Tuyết đến tận xương, nhưng vẫn thể khiến Liễu Ngân Tuyết rớt đài, thậm chí, cũng thể khiến cho Hoàng thượng bắt bọn họ hòa li.
Khiến bọn họ hòa li mới là mục đích cuối cùng của nàng, nữ nhân như Liễu Ngân Tuyết ngày ngày đong đưa mắt Lâu Duẫn, nàng thấy khó chịu như mỗi ngày đều nuốt một con ruồi .
Không Liễu Ngân Tuyết, Lâu Duẫn vẫn là Lâu Duẫn thích nàng như , sẽ mua cho kẹo hồ lô cho nữ nhân khác.
Hết thảy đều như Liễu Ngân Tuyết sở liệu, ngay cả Lâu Duẫn cũng thấy bất ngờ.
Hắn ngờ Liễu Ngân Tuyết tính nhân tâm thể tính đến nước , từng bước một tự cứu khỏi cảnh , rửa sạch nước bẩn khác hắt lên nàng.
Tiêu quý phi : "Kể cả hoàng tôn vốn là giữ thì cũng thể chứng minh ngươi đẩy Thái tử phi, Liễu Ngân Tuyết, ngươi chơi nhiều nước cờ như thể chứng minh điều gì? Ngươi cái gì cũng chứng minh ."
"Nương nương đúng, lời chứng của Vương cô nương bỏ nên thần thể chứng minh đẩy Thái tử phi, nhưng Thái tử phi cũng thể chứng minh thần thật sự đẩy nàng, nhưng mà chuyện Thái tử phi ghen ghét thần , lợi dụng hoàng tôn vốn giữ nữa để hãm hại thần là khả năng, thứ bày , thần tin rằng Hoàng thượng, Thái hậu cùng Hoàng hậu nương nương thể công bằng công chính định đoạt chuyện ."
Muốn hắt nước bẩn lên nàng thì cùng dơ hết , chẳng ai sạch sẽ hơn ai.
Lạc Âm Phàm thất vọng Liễu Ngân Tuyết, sầu thảm : "Kỳ vương phi, bổn cung vốn định che giấu cho ngươi, nghĩ tới ngươi thế mà nhanh mồm dẻo miệng, đen thành trắng, còn cắn ngược bổn cung, một khi như , bổn cung cũng cần phí tâm nữa."
Liễu Ngân Tuyết ngẩng đầu, ngưng mi nàng.
"Ngươi ghen ghét ngươi, rốt cuộc là ai ghen ghét ai? Ngươi hỏi phu quân ngươi Kỳ vương xem ngươi ghen ghét là ghen ghét ngươi?" Lạc Âm Phàm câu câu chữ chữ năng khí phách, "Ta hảo tâm kéo ngươi, ngươi trở tay đẩy xuống hồ sen, vì ? Vì ngươi ghen ghét , ngươi hận thấu xương, vì ngươi Kỳ vương chung tình với !"
Hai tròng mắt Lâu Duẫn nheo .
Liễu Ngân Tuyết biến sắc, đột nhiên sinh cảm giác khuất nhục, đó nàng bỗng nhiên , Lâu Duẫn ngu xuẩn.
Hóa nữ nhân coi trọng từ thủ đoạn như , để bảo thanh danh cho , tiếc đem yêu nhất đệm lưng, hóa Lạc Âm Phàm là dạng nữ nhân , thật nha!
Lời Lạc Âm Phàm thốt , khí cả điện như đình trệ .
Thái hậu cả giận : "Thái tử phi, chớ bậy, Kỳ vương thể chung tình với ngươi? Ngươi ngươi đang cái gì ? Ngươi đây là đang châm ngòi ly gián cảm tình hoàng thất, đây là tội ác tày trời, ngươi ?"
Lạc Âm Phàm : "Hoàng tổ mẫu, thần hươu vượn , tự hỏi Kỳ vương là , thần vốn định lưu chút mặt mũi cho Kỳ vương phi nhưng xem hôm nay Kỳ vương phi xứng để thần hạ thủ lưu tình."
Đây là đang Liễu Ngân Tuyết vì tư thù cá nhân mà cố ý đẩy nàng.
Ánh mắt của đều dừng Lâu Duẫn, Hoàng thượng cùng Hoàng hậu trầm mặc , Tiêu quý phi ngầm bực Lạc Âm Phàm vì rửa sạch chính mà kéo Kỳ vương , Kỳ vương gì cũng là tôn tử của Thái hậu, là cháu trai của Hoàng thượng, đây là việc trong nhà.
Người phô xa đậy , dù Kỳ vương thật sự khuynh tâm với nàng, nàng cũng nên tại đây, ngay thời điểm .
Thái hậu nhất định sẽ bực Thái tử phi.
Lạc Âm Phàm , Thái hậu liền thể hỏi rõ ràng: "Duẫn nhi, lời Thái tử phi đúng ?"
Liễu Ngân Tuyết Lâu Duẫn, nam nhân biểu tình âm lãnh, ánh mắt thâm thúy, ai hiểu đôi mắt sâu như xoáy nước của , một lúc lâu gì, rũ mi Liễu Ngân Tuyết đang quỳ gối cạnh .
Gương mặt nữ tử trắng đến trong suốt, mắt phượng ngóng Lâu Duẫn.
Chỉ cần Lâu Duẫn phủ nhận lời Thái tử phi, là thể cứu nàng khỏi chuyện , thể khiến Lạc Âm Phàm rớt khỏi vị trí Thái tử phi.
Liễu Ngân Tuyết , Lâu Duẫn sẽ như , sẽ bảo vệ nàng, vì một khi phủ nhận, Lạc Âm Phàm sẽ khép tội châm ngòi ly gián cảm tình hoàng thất, phạm tội nội loạn hoàng gia, đời của Lạc Âm Phàm liền xong .
Lâu Duẫn lâm trầm mặc.
Có lẽ mắt thật sự mù, bi thương nghĩ, vốn nghĩ rằng nàng dù đẩy nước sôi lửa bỏng cũng tuyệt sẽ để chịu thương tổn, hóa nay đều lầm .
Nàng vì bảo vệ , chút lưu tình kéo xuống nước, đẩy lên đầu sóng ngọn gió, khiến trở thành trò cho , khiến thê tử trở thành trò , , mấy năm nay, đều lừa?
Người vốn nên bảo hộ chẳng những bảo hộ mà còn đ.â.m ngược một dao, còn nghĩ sẽ bao giờ bảo hộ thì khi đánh nhào lên che mặt.
Mấy năm nay, gì ?
Hắn đúng là đồ ngu ngốc đến cùng cực, Lâu Duẫn khổ.
Lạc Âm Phàm thể vô tình nhưng thể bất nghĩa, Lâu Duẫn môi mỏng hé mở, trả lời: "Hồi Hoàng tổ mẫu, cảm tình của tôn nhi với Thái tử phi là chuyện lâu , hiện giờ tôn nhi chỉ sống thật cùng Ngân Tuyết, Ngân Tuyết tâm tư của tôn nhi , tôn nhi rõ."
Thật là một câu trả lời ba , chứng minh Lạc Âm Phàm dối, thừa nhận Liễu Ngân Tuyết tâm tư của với Lạc Âm Phàm, giống như đang chơi đá cầu, đá quả cầu về phía các nàng.
Hắn ở vị trí trung lập, giúp ai, cũng khiến Lạc Âm Phàm vấn tội, trả lời thật là thông minh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-my-nhan-ga-cho-the-tu-benh-tat/chuong-66.html.]
Liễu Ngân Tuyết tiếng động mà lạnh.
Thời khắc mấu chốt phu quân về phía , nàng là cái gì chứ?
Hắn đại nhân đại nghĩa nhưng nàng thể đại nhân đại nghĩa như , nàng thể tiếp thu chuyện yêu nàng, dù thì cưới nàng cũng tự nguyện, nhưng nàng thể tiếp thu chuyện vì một hãm hại thê tử mà lựa chọn trung lập.
Hắn là phu quân của nàng thì theo lý nên dốc lực bảo hộ chu đáo cho nàng.
Hắn với nàng đồng tâm, cần gì phu thê nữa.
Thái hậu giận đến đỏ mặt, đang gì đó thì bên ngoài chợt nội thị vội vàng tiến , quỳ mặt đất bẩm báo: "Bẩm Hoàng thượng, tiểu thái giám Đông Cung tới, thỉnh cầu diện thánh, là tận mắt chứng kiến bộ quá trình Thái tử phi rơi xuống nước."
Mọi nghiêm mặt, Hoàng thượng : "Tuyên tiến ."
Từ cửa đại điện, một tiểu thái giám mảnh khảnh tiến , vóc cao nhưng cũng gầy, giống như một cây trúc, gương mặt trái xoan, má trái một nốt ruồi khá lớn, mắt hẹp dài, khi nheo như một sợi chỉ.
Hắn ngẩng đầu, ánh mắt đảo qua Lâu Duẫn đang quỳ mặt đất nhanh cúi đầu xuống.
Lâu Duẫn nhăn mày, đang chuyện, tiểu thái giám nhanh chóng quỳ xuống lưng đám Liễu Ngân Tuyết, bẩm: "Bẩm Hoàng thượng, nô tài là thái giám phụ trách dưỡng sen ở Đông Cung, khi Thái tử phi rơi xuống nước, nô tài ở cách đó xa, tình huống như thế nào, nô tài tận mắt chứng kiến, rõ ràng."
Ánh mắt đều tập trung tiểu thái giám hình mảnh khảnh .
Hoàng thượng : "Nói rõ ràng."
Tiểu thái giám tiếp tục : "Lúc Kỳ vương phi ở bên hồ hái hoa sen, Thái tử phi vốn cách đó một , đó Thái tử phi kéo đẩy Kỳ vương phi nhưng đến gần Kỳ vương phi, lúc Kỳ vương phi đầu nhưng trở tay đẩy một phát."
Tiêu quý phi trầm giọng : "Cho nên thật sự là Kỳ vương phi đẩy Thái tử phi xuống hồ sen?"
Tiểu thái giám cúi đầu ngày càng thấp, trả lời: "Hồi Quý phi nương nương, đúng ạ."
Kết cục định, Liễu Triều Viễn suy sụp thôi.
Liễu Ngân Tuyết nhăn mày, hiểu tiểu thái giám đột nhiên nhảy là thế nào, tình huống lúc đó cực kỳ rõ ràng, như là thật sự mặt, chẳng lẽ là......
Nàng đột nhiên về phía Lâu Duẫn.
Tiêu quý phi cả giận : "Liễu Ngân Tuyết, ngươi tội ?"
Lâu Duẫn dám mắt Liễu Ngân Tuyết, sợ thấy sự tuyệt vọng trong mắt nàng.
Liễu Ngân Tuyết tiếng quát của Tiêu quý phi mới phục hồi tinh thần, dập đầu : "Chuyện thần thì dù một ngàn một vạn tới chứng, thần vẫn câu đó, thần hề đẩy Thái tử phi."
Hại c.h.ế.t hoàng tôn, dù là cố ý vô tình thì đều là trọng tội, nhẹ thì hại c.h.ế.t chính , nặng thì mang họa đến cho cả gia đình, Liễu Ngân Tuyết dù màng tính mạng của , cũng thể màng thanh danh của tổ phụ, thể màng hưng suy vinh nhục của bộ Liễu gia.
Nàng cho dù c.h.ế.t cũng tuyệt đối sẽ nhận tội.
Nàng : "Hoàng thượng, Thái hậu, Hoàng Hậu nương nương, thỉnh nghĩ , thần cùng Lưu thái y từng lui tới, nếu thấu Thái tử phi cố ý hãm hại thần , thần thể hoàng tôn trong bụng Thái tử phi vốn là giữ nổi?"
"Mà thần cũng khác bắt mạch cho Thái tử phi, họ Lý chỉ là thần thuận miệng bịa , căn bản , thần như chỉ là để Lưu thái y thật."
"Kỳ vương phi, ngươi vẫn còn cố giãy giụa, còn chịu nhận tội," Tiêu quý phi phía Hoàng thượng: "Hoàng thượng, nhân chứng , sự tình rõ ràng, Kỳ vương phi phạm tội mưu sát, thỉnh Hoàng thượng giáng tội nàng, răn đe cảnh cáo."
Hoàng Hậu lắc đầu : "Bổn cung cảm thấy lời của Kỳ vương phi cũng lý, Mẫu hậu, thấy đúng ạ?"
Thái hậu lúc tâm tình phức tạp.
Bà chỉ hai nhi tử, đại nhi tử là Hoàng thượng, Hoàng thượng nhân từ nương tay, trung hậu thành thật, từng bước cẩn trọng bước lên ngôi Hoàng đế, nhân dân ca tụng minh quân.
Tiểu nhi tử là Lâu Khải Minh qua đời, năm đó Tam hoàng tử đoạt đế vị, mưu triều soán vị, chính Lâu Khải Minh cường thế giúp Hoàng thượng mở đường máu, đó Hoàng thượng đăng cơ, Lâu Khải Minh vì giúp Hoàng thượng định đế vị mà chinh chiến khắp nơi, mới dính một thương bệnh, tuổi lớn một chút thể khỏe, vì điều , bà và Hoàng thượng đều thẹn với Lâu Khải Minh.
Cho nên Lâu Khải Minh sở cầu gì, Hoàng thượng với Thái hậu gần như đều đáp ứng vô điều kiện, mà nhiều năm như , Lâu Khải Minh từng cầu điều gì, bởi khi Lâu Khải Minh tiến cung cầu Hoàng thượng tứ hôn cho Lâu Duẫn, đối tượng là đích tôn nữ của Liễu thái phó, Hoàng thượng tuy là khó xử nhưng khó mấy cũng đồng ý.
Liễu Ngân Tuyết chính là tức nhi Lâu Khải Minh đích lựa chọn, lúc Lâu Duẫn nửa c.h.ế.t nửa sống, Liễu Ngân Tuyết buộc gả cho Lâu Duẫn đủ đáng thương, nghĩ tới còn gặp loại sự tình hỗn loạn , nghĩ liền thấy Liễu Ngân Tuyết thật đáng thương.
Thái hậu chút hạ thủ , Hoàng thượng xưa nay nhân từ nên cũng khó quyết tuyệt, vô luận thế nào, ông cũng bận tâm đến Hoàng chết, huống hồ chuyện đúng là lộ vài phần bất thường.
nhân chứng, đủ để định tội cho Liễu Ngân Tuyết, nghĩ đến Hoàng tôn mất , Hoàng thượng nghiêm mặt, mở miệng : "Người , Kỳ vương phi Liễu Ngân Tuyết hại c.h.ế.t hoàng tôn, đưa đại lao chờ xử lý."
Lâu Duẫn cả kinh, dập đầu : "Hoàng thượng, tội, vi thần nguyện đem Đế vương lệnh dâng lên, cầu Hoàng thượng nhân từ xử nhẹ."
Dứt lời, từ trong tay áo lấy Đế vương lệnh , hai tay dâng lên đỉnh đầu.
Đế vương lệnh mặt như Hoàng đế mặt, yêu ma quỷ quái, đầu trâu mặt ngựa, kẻ nào thể kháng cự, khối kim bài Hoàng thượng tặng lúc chào đời, bao giờ dùng qua, cũng bao giờ nghĩ tới, ngờ đầu tiên dùng là trả nó.
Lạc Âm Phàm khó nén khiếp sợ, Đế vương lệnh quý giá đến mức nào, ở đây đều rõ, Lâu Duẫn thế mà nguyện ý giao Đế vương lệnh để cứu Liễu Ngân Tuyết!
Hoàng thượng hỏi: "Duẫn nhi, con thật sự vì Liễu Ngân Tuyết giao Đế vương lệnh?"
"Ngân Tuyết thể kiều nhược, chịu nổi đại lao âm u lạnh lẽo, cầu Hoàng thượng nhân từ xử nhẹ." Lâu Duẫn .
Hoàng thượng trầm mi, khoát tay, nội thị bên ông liền tiến lên lấy lệnh bài trong tay Lâu Duẫn, trình cho Hoàng thượng, Hoàng thượng bất đắc dĩ : "Kỳ Vương phi tội c.h.ế.t thể miễn, tội sống khó tha, đem Kỳ Vương phi kéo xuống đánh hai mươi đại bản, răn đe cảnh cáo."
Lâu Duẫn : "Ngân Tuyết chính là vi thần , vi thần nguyện chịu phạt cho Ngân Tuyết, cầu Hoàng thượng thành ."
Hoàng thượng lạnh lùng : "Lâu Duẫn, một hai ."
Liễu Ngân Tuyết khổ, hại c.h.ế.t hoàng tôn mà chỉ chịu hai mươi đại bản là quá nhẹ, việc đến nước giãy giụa thêm cũng là vô dụng, chi bằng bắt lấy cơ hội tìm lối thoát cho chính ."
"Thần đa tạ Hoàng thượng tha tội chết," Liễu Ngân Tuyết dập đầu, "Hảo ý của Kỳ vương, thần tâm lĩnh, nhưng thần cần."
Ánh mắt nàng lạnh lẽo: "Chỉ là thần mang tội hại c.h.ế.t hoàng tôn, tự nhận còn mặt mũi đối diện với liệt tổ liệt tông, thiên gia tôn quý, tự bản khi sống tư cách nhập thiên gia tộc phổ, c.h.ế.t tư cách nhập thiên gia hoàng lăng, thần xứng Kỳ vương phi, thần thỉnh cầu Hoàng thượng, chấp thuận thần cùng Kỳ vương, hòa li."