Đệ nhất mỹ nhân gả cho thế tử bệnh tật - Chương 49
Cập nhật lúc: 2024-10-17 01:16:05
Lượt xem: 159
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Liễu Ngân Tuyết , cảm thấy phu nhân của Lưu Khuê cũng thật , nửa điểm cũng cầu tình cho nhi tử, chỉ nhất nhất nhận sai, tất cả đều suy nghĩ cho nàng, khiến nàng tâm tình thoải mái.
Thật là một phu nhân tâm tư khéo léo.
Liễu Ngân Tuyết vốn cũng gây thù chuốc oán, thấy Vương Thúy tới xin cũng bà khó xử, tự lên đỡ bà dậy, ôn hòa : "Lưu phu nhân nặng lời , hôm qua Lưu công tử say rượu, với Vương gia thể so đo với , Lưu phu nhân gì dập đầu xin , thật sự nhất thời ."
Ý tứ chính là kịp thời cho bà lên là do kinh ngạc, phản ứng kịp chứ cố ý để bà quỳ lâu như .
Vương Thúy thản nhiên : "Là dân phụ lỗ mãng, thỉnh Vương phi chớ trách."
"Cũng là mẫu ái tử thôi, may là việc gây tổn thất gì đáng với và Vương gia, chúng đều để trong lòng nên Lưu phu nhân cũng cần kinh hoàng như , trở về hảo hảo quản công tử, đừng cho chạy loạn là ." Liễu Ngân Tuyết .
Từ câu của Liễu Ngân Tuyết, Vương Thúy hiểu vài tầng ý nghĩa.
Đệ nhất: Xem xét ngươi là mẫu yêu con mà sốt ruột nên so đo chuyện ngươi lỗ mãng.
Đệ nhị: Sự tình hôm qua, với Vương gia để trong lòng, vì chúng dễ khi dễ, mà vì nhi tử ngươi vẫn gây tổn thất gì đáng cho chúng , nếu tổn thất, với Vương gia sẽ dễ dàng bỏ qua.
Đệ tam: Sau đừng để nhi tử nhà ngươi xuất hiện mặt với Vương gia nữa, nếu tự gánh hậu quả.
Vương Thúy thanh danh âm ngoan của Lâu Duẫn, sợ là nếu một nữa, Lâu Duẫn chắc hẳn đơn giản chỉ phế một bàn tay như , đây cũng là nguyên nhân sáng nay bà căng da đầu quỳ xuống đất xin tha, hy vọng thể Lâu Duẫn và Liễu Ngân Tuyết nguôi giận, phòng ngừa Lâu Duẫn tính sổ, tự nhiên nghĩ phát hỏa, trực tiếp đến Lưu phủ c.ắ.t c.ổ Lưu Văn Xương.
Có câu của Liễu Ngân Tuyết, tim treo cổ Vương Thúy rốt cuộc cũng rơi xuống.
Chỉ cần Lâu Duẫn nghĩ mà tới c.ắ.t c.ổ Lưu Văn Xương cho hả giận là , về bà nhất định sẽ hảo hảo quản giáo Lưu Văn Xương, để nó ngoài uống rượu loạn nữa.
"Vương phi đại nhân đại lượng, dân phụ vô cùng cảm kích, dân phụ tới đây, lão gia dặn dò dân phụ gửi Vương phi chút lễ mọn, mong Vương phi chê." Vương Thúy đem danh mục quà tặng dâng lên.
Nói là lễ mọn, nhưng trong danh mục lễ vật liệt kê ít đồ quý, ngoài còn năm ngàn lượng bạc.
Lâu Duẫn sở liệu tồi.
"Vương phi hôm qua kinh hách, dân phụ cùng lão gia trắng đêm an lòng, mong Vương phi nhận chút lễ mọn , dân phụ với lão gia mới thể an lòng." Vương Thúy cúi đầu .
Liễu Ngân Tuyết đưa danh mục lễ vật cho Lạc Nhạn: "Lưu phu nhân thật khách khí, bà cứ về với Lưu đại nhân, với Vương gia đều khỏe mạnh, cần bất an, cũng mong quý công tử thể sớm ngày khang phục."
Những câu đầu nhẹ nhàng, nhưng câu cuối cùng lọt tai Vương Thúy chỉ cảm thấy ngầm ý cảnh cáo.
Khi Vương Thúy rời , trong lòng thầm nghĩ, Liễu Ngân Tuyết là tài nữ dịu dàng nội liễm ? Người bà gặp mà dịu dàng nội liễm thì......
Trán nhi tử bà chính là Liễu Ngân Tuyết đập cho chảy m.á.u đó nha!
Tiễn Vương Thúy rời , Liễu Ngân Tuyết xem tiến độ của các di nương, đúng lúc đó nha tới báo: "Vương phi, Vương phi, Thái tử phi tới, kiệu đang dừng ở cửa thùy hoa ạ."
Lạc Âm Phàm?
Từ khi Lạc Âm Phàm mang thai đến nay khỏi Đông Cung, hôm nay mặt trời mọc đằng Tây thế ? Người đang mang long tôn như nàng chạy tới Kỳ vương phủ bọn họ gì?
Liễu Ngân Tuyết trong lòng đầy nghi hoặc.
Trầm Ngư trầm giọng với nha : "Thái tử phi tới thì tới, ngươi hoảng cái gì?"
Tiểu nha tới bẩm báo Trầm Ngư dám ngẩng đầu lên, Liễu Ngân Tuyết cũng trì hoãn thêm, dậy nghênh đón.
Lạc Âm Phàm đột nhiên tới, đoàn hộ tống nàng mênh m.ô.n.g cuồn cuộn đầy ngoài đại môn Kỳ vương phủ, nàng mặc một váy dài màu bạch nguyệt, cung nữ đỡ ngoài cổng lớn, Liễu Ngân Tuyết hành lễ.
"Không Thái tử phi giá lâm, thể nghênh đón từ xa, mong Thái tử phi thứ tội." Liễu Ngân Tuyết phúc .
Lạc Âm Phàm bộ như đưa tay đỡ: "Vương phi cần đa lễ, bổn cung hôm nay tới tế bái Vương thúc, dẫn đường ."
Liễu Ngân Tuyết bừng tỉnh.
Lâu Dật vốn là trưởng tử, đó phong là Thái tử, luôn lão Vương gia coi trọng, lão Vương gia là trưởng bối còn Hoàng thượng tin trọng, ở trong triều, vô luận là chính sự gia sự đều thường xuyên đề điểm cho Thái tử.
Lạc Âm Phàm đang mang thai nên lễ tang Vương gia tới , nhưng nàng mang long tôn, phận vô cùng tôn quý, tuy rằng hiện giờ qua ba tháng đầu nhưng kỳ thật cũng cần một hai tới tận phủ tế bái lão Vương gia.
nàng tới là biểu hiện nàng hiếu kính trưởng bối, cũng thể là vì lấy danh tiếng cho Thái tử.
Liễu Ngân Tuyết dẫn đường cho nàng: "Thái tử phi tâm."
Lạc Âm Phàm cung nữ dìu , dịu dàng : "Hoàng thúc đối với Điện hạ nhiều chiếu cố, đây là điều bổn cung nên , thì Thế tử bệnh nặng, Hoàng thúc ly thế, mấy tháng Vương phi vất vả ."
"Ta cũng chỉ là những việc nên ."
Tới từ đường, Lạc Âm Phàm dâng hương, đó tới thăm Tần Hội Nguyên.
Chung Thúy Viện vẫn như cũ nhưng ở trong đó còn bận rộn như , bà tử canh cửa lười nhác một góc, thấy Liễu Ngân Tuyết đến mới nhanh chóng dậy hành lễ.
Liễu Ngân Tuyết phất tay để bà thối lui sang bên cạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-my-nhan-ga-cho-the-tu-benh-tat/chuong-49.html.]
Liễu Ngân Tuyết phái tới thông báo nên Tần Hội Nguyên cửa nghênh đón, Lạc Âm Phàm dáng đỡ Tần Hội Nguyên dậy, theo Tần Hồi Nguyên phòng, an ủi: "Sinh lão bệnh tử là chuyện thường tình, thẩm thẩm nén bi thương ạ, thể của quan trọng."
Đoàn vài nhà chính, Tần Hội Nguyên liếc Liễu Ngân Tuyết, khổ: "Lão Vương gia , nhà cũng cần quản nữa, tồn tại ngược chỉ khác tức mắt, thật sự ý nghĩa gì."
Liễu Ngân Tuyết nhẹ, đối với lời Tần Hội Nguyên ngoảnh mặt ngơ.
Lạc Âm Phàm vỗ vỗ tay Tần Hội Nguyên: "Thẩm thẩm đừng nghĩ như , Lâu Yến còn chờ thẩm lo liệu hôn sự đấy, thẩm nhất định bảo trọng thể."
Trong lòng kinh ngạc, Tần Hội Nguyên trò mặt nàng như trắng là chỉ trích Lâu Duẫn với Liễu Ngân Tuyết đoạt quyền thậm chí khi dễ bà, thế mà Liễu Ngân Tuyết phản ứng gì.
Những lời kiểu khả năng Liễu Ngân Tuyết hiểu.
Không ngờ rằng quan hệ chồng nàng dâu giữa Liễu Ngân Tuyết với Tần Hội Nguyên tệ đến mức , trò mặt ngoài, còn thèm che giấu.
Lạc Âm Phàm vốn nghĩ rằng những lời đồn bên ngoài là khoa trương nhưng xem thực tế chỉ hơn chứ kém.
Tần Hội Nguyên thở ngắn than dài: "Trong mấy hài tử cũng chỉ còn Lâu Yến thành , nếu nghĩ đến nó, theo Vương gia ."
Vừa giơ tay lau nước mắt.
Lạc Âm Phàm đành lòng, tự cầm khăn lau nước mắt cho Tần Hội Nguyên.
Tần Hội Nguyên lóc kể lể: "Ta hiện tại cũng dám suy nghĩ gì những cái đó, chỉ hy vọng thể an an phận phận ngốc trong phòng, chờ ngày Lâu Yến cưới vợ sinh con, những chuyện khác nửa điểm dám quản mà quản cũng chẳng ."
Lạc Âm Phàm liếc mắt Liễu Ngân Tuyết, tựa hồ nên gì mới .
"Vẫn là Thái tử phi con lễ nghĩa hiểu chuyện, đang mang long tôn còn nhớ đến thăm , đáng tiếc con gả Đông Cung, nếu con gả Kỳ vương phủ, ngủ cũng sẽ tỉnh." Tần Hội Nguyên vỗ vỗ tay Lạc Âm Phàm than vãn.
Lạc Âm Phàm biểu tình cứng đờ.
"Nhớ đây, ai......" Tần Hội Nguyên lau lau khóe mắt, "Đáng tiếc, từ khi con xuất giá, hai nhà chúng quan hệ thể gần gũi như , đôi khi tìm mẫu con trò chuyện giải sầu, nhưng cũng chỉ thể chứ thể ."
Ngón tay Liễu Ngân Tuyết đặt đầu gối giật giật.
Khóe mắt Lạc Âm Phàm nhanh chóng liếc nàng một cái, thấy nàng biểu hiện gì bất thường mới yên tâm đôi chút.
Lạc Âm Phàm : "Hai nhà chúng vốn thiết, nếu thẩm thẩm tìm mẫu bổn cung chuyện, mẫu bổn cung đương nhiên là thập phần vui mừng, hoàng thúc , thẩm cũng nên c.h.ế.t nghẹn trong phòng, thỉnh thoảng cũng nên ngoài một chút cho đỡ buồn tổn hại sức khỏe."
Tần Hội Nguyên vui mừng : "Con tới thăm , tâm tình hơn nhiều, con yên tâm, sẽ sống , thẩm thẩm của con tuyệt đối sẽ để mấy kẻ bụng khó lường dễ dàng thực hiện âm mưu."
Đuôi lông mày Liễu Ngân Tuyết khẽ nhúc nhích, phảng phất giống như thấy gì.
Bên cạnh cung nữ nhắc nhở Lạc Âm Phàm: "Thái tử phi nương nương, nên khởi hành hồi cung."
Lạc Âm Phàm dậy cáo từ, Tần Hội Nguyên tiễn nàng, hai phận đều cao hơn Liễu Ngân Tuyết, Liễu Ngân Tuyết liền phía , khi đến cửa chính Chung Thúy Viện, Tần Hội Nguyên nắm tay Lạc Âm Phàm hỏi: "Con còn gặp Lâu Duẫn ?"
Lạc Âm Phàm lắc đầu.
"Lâu Duẫn mấy ngày nay vội vàng xử lý sự tình ngoại viện, chỉ sợ là còn con đến thăm, con đợi nó một chút, lão Vương gia , tâm tình nó vẫn luôn , con gặp nó, với nó mấy câu giúp nó cao hứng hơn."
Liễu Ngân Tuyết trầm mặt.
Tần Hội Nguyên đang chuyện quỷ quái gì ?
Lạc Âm Phàm chính là Thái tử phi, là chính thê của Lâu Dật, nàng với Lâu Duẫn nửa điểm huyết thống, ngay cả với mối quan hệ hiện tại, Lâu Duẫn cũng tới phiên nàng an ủi, nếu truyền ngoài, khác sẽ nghĩ thế nào?
Sẽ bao nhiêu tin đồn nhảm nhí truyền ?
Liễu Ngân Tuyết sợ chỉ sợ thiên hạ loạn Tần Hội Nguyên chuẩn mấy câu lung tung rối loạn, vội vàng cắt lời: "Hôm nay Vương gia ở trong phủ, tâm ý của Thái tử phi thần nhất định sẽ chuyển tới Vương gia."
Cung nữ bên cạnh thầm tức giận trừng mắt Tần Hội Nguyên một cái, : "Nương nương, thời gian còn sớm."
Lạc Âm Phàm xoắn hai tay , hôm nay nàng tới Kỳ vương phủ, một là để lấy tiếng thơm cho Thái tử và bản , hai là tự xem khi lão Vương gia chết, Kỳ vương phủ loạn đến độ nào.
Điều khiến nàng thất vọng chính là trong Kỳ vương phủ cũng hề loạn thành một đoàn, hết thảy đều Liễu Ngân Tuyết xử lý gọn gàng ngăn nắp, càng nàng tiếc nuối hơn nữa là khó khăn lắm mới tìm cơ hội tới Kỳ vương phủ mà gặp Lâu Duẫn.
Lạc Âm Phàm tiếc nuối : "Vương gia sự vụ quấn , bên hảo thê tử như Ngân Tuyết giúp đỡ, sự sẽ từ từ lên thôi, thời gian còn sớm, bổn cung nên hồi cung , thể thẩm thẩm còn khang phục, cần tiễn thêm nữa về ."
Lạc Âm Phàm khó lắm mới tới một chuyến, nháo sự tình gì, Tần Hội Nguyên thực thất vọng.
Bà : "Thái tử phi thong thả, thứ cho tiễn xa ."
Liễu Ngân Tuyết tiếp tục tiễn Lạc Âm Phàm, khi đoàn sắp đến cửa chính nội viện, ở chỗ ngoặt kịp phòng đụng Lâu Duẫn từ ngoài trở về.
Liễu Ngân Tuyết với Lạc Âm Phàm hẹn mà cùng dừng bước chân.
Không vì , Liễu Ngân Tuyết loại cảm giác , trong lòng theo bản năng cho rằng Lâu Duẫn với Lạc Âm Phàm chạm mặt là một sự việc cực kỳ , loại cảm xúc ngày càng gắt gao.
Lạc Âm Phàm đột nhiên thấy Lâu Duẫn, tựa hồ cũng cực kỳ ngoài ý , hơn nửa ngày phản ứng gì, chỉ một đôi mắt khóa khuôn mặt tinh xảo của Lâu Duẫn, một lúc lâu cũng hé răng.
Ánh mắt khiến Liễu Ngân Tuyết cảm thấy cực kỳ thoải mái.