Đệ nhất mỹ nhân gả cho thế tử bệnh tật - Chương 122
Cập nhật lúc: 2024-10-23 02:48:39
Lượt xem: 83
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tuyên Võ lắc đầu, trả lời: "Vương phi mang ngoài cung, thuộc hạ cũng Thái tử giam Vương phi ở , thuộc hạ tới tìm lâu chủ là để chuyện ."
Lâu Duẫn hốc mắt đỏ tươi, loại thị huyết tàn nhẫn.
Tìm trong cung như mò kim đáy biển, ngoài cung thì càng miễn bàn, cứ lang thang tìm mục tiêu thì chỉ phí thì giờ, mà thời gian hao phí càng nhiều thì Liễu Ngân Tuyết càng nguy hiểm.
Hắn hỏi: "Hiện tại Thái tử đang ở ?"
"Ở Trùng Hoa Điện, trừ bỏ Hoàng hậu và Tiêu quý phi, các cung phi khác của Hoàng thượng đều Thái tử g.i.ế.c , Hoàng hậu đang nhốt ở Khôn Ninh Cung, Thái hậu với Tiêu quý phi thì đều ở Trùng Hoa Điện nhưng thủ vệ nghiêm ngặt, căn bản xông ." Tuyên Võ .
Lâu Duẫn nặng nề nhắm mắt , thì chỉ thể chờ.
Lâu Dật thể tránh mãi ở Trùng Hoa Điện, muộn nhất là giờ lên triều ngày mai sẽ hiện , nhưng hiện tại với Lâu Duẫn mà , mỗi thời mỗi khắc đều là dày vò, Liễu Ngân Tuyết đang ở thì thể yên tâm.
Lòng dâng trào, nhấc chân bay ngoài cung.
Tuyên Võ bóng lưng Lâu Duẫn bay xa, bóng đêm tối tăm bao phủ , bên tai mơ hồ tiếng kêu khản giọng, qua bao lâu bỗng nhiên tiếng trẻ sơ sinh nỉ non truyền , trái tim Tuyên Võ hung hăng chấn động, đôi tay đang nắm chặt bỗng dưng buông .
Ngay đó bên tai liền truyền thanh âm phấn chấn của cô cô, nàng hô lớn: "Nương nương sinh , là một hoàng thái tôn, là hoàng thái tôn, chúc mừng nương nương, chúc mừng Thái tử điện hạ!"
Tin Lạc Âm Phàm sinh hoàng thái tôn truyền tới Trùng Hoa Điện nhưng trong điện cao hứng nổi, Lâu Dật mưu phản khiến cho Thái hậu mất niềm vui khi Lạc Âm Phàm sinh con.
Hoàng thượng vẫn còn hôn mê bất tỉnh, Tiêu quý phi càng thể vui mừng, tương lai như thế nào ai cũng thể đoán , hiện giờ bọn họ đều đang như dây, tiền đồ , ai mà cao hứng nổi.
tin truyền tới, Lâu Dật bỗng nhiên quỳ mặt Thái hậu, dập đầu : "Hoàng tổ mẫu, phụ hoàng bệnh tình nguy kịch, thể thống trị triều chính, Thành vương và Hoàng hậu mưu phản, một chết, một đang giam giữ, nước thể một ngày vua, đợi ngày mai lâm triều, tôn nhi sẽ bắt đầu chấp chính, mong Hoàng tổ mẫu phù trợ tôn nhi một tay."
Thái hậu lạnh lùng hừ một tiếng: "Không bằng ngươi một đao g.i.ế.c luôn ai gia ?"
"Tôn nhi dám, tôn nhi Hoàng tổ mẫu đại nghĩa, thèm để ý sinh tử, nhưng cũng vì phụ hoàng, vì Hoàng hậu, vì các vị công chúa cùng hoàng tử mà suy nghĩ, bọn họ còn đang chờ Hoàng tổ mẫu phù trợ đó," Lâu Dật dập đầu , "Thỉnh Hoàng tổ mẫu vất vả."
Thái hậu tức giận đến cả phát run: "Nghịch tử!"
Tiêu quý phi thở dài: "Thái hậu nương nương, Thái tử như cũng vì còn cách nào khác, Thái tử là trữ quân, Hoàng thượng nâng đỡ Thành vương thượng vị, là gây thù chuốc oán cho Thái tử ? Nếu tương lai Thành vương thượng vị thì chẳng Thái tử là chịu uy h.i.ế.p lớn nhất , các đều đang ép Thái tử, Thái tử cũng thể chờ chết."
Thái hậu lọt tai nửa chữ của Tiêu quý phi, nữ nhân thể trắng thành đen, trực tiếp đem râu ông nọ cắm cằm bà , chuyện nổi.
bà rõ Lâu Dật , nếu bà theo lời Lâu Dật thì chỉ sợ Hoàng hậu cùng các hoàng tử, công chúa khó bảo tính mạng.
điều Thái hậu lo nhất hiện tại chính là Hoàng thượng trúng độc.
Ánh mắt lão nhân gia ánh mắt gắt gao khuôn mặt tái nhợt của Hoàng thượng, Tiêu quý phi dường như bà đang lo lắng điều gì, : "Thái hậu đừng lo, Hoàng thượng trúng độc nặng, độc chỉ Hoàng thượng ngủ mấy ngày mấy đêm mà thôi, c.h.ế.t ."
Thái hậu tức giận đến cực điểm, đột nhiên trở tay tát thẳng lên mặt Tiêu quý phi một cái.
Tiêu quý phi đột nhiên ăn tát, dùng tay ôm mặt, hít mấy , Lâu Dật mà đau lòng nhưng vẫn lắc lắc đầu với Tiêu quý phi, Tiêu quý phi : "Dù bà cũng là Hoàng tổ mẫu của Thái tử, một cái tát , nhịn."
Thái hậu hừ lạnh một tiếng, gì.
Hôm khi lâm triều, gió nổi mây phun, Thái hậu triều tuyên bố Thành vương cùng Hoàng hậu mưu phản, độc sát Hoàng thượng, Thái tử và thống lĩnh Cấm quân liên thủ kháng địch, b.ắ.n c.h.ế.t Thành vương, giam cầm Hoàng hậu, hiện giờ Hoàng thượng còn hôn mê bất tỉnh nên từ hôm nay Thái tử sẽ tự chấp chính.
Có tán đồng và đương nhiên cũng phản đối, đối với những phản đối quá mạnh mẽ, Lâu Dật liền sai trực tiếp c.h.é.m đầu tại chỗ để răn đe cảnh cáo, tàn nhẫn xử lý vài xong triều đình rốt cuộc cũng an tĩnh .
Tả tướng Lạc Hồng dẫn đầu quỳ xuống hành lễ với Lâu Dật.
Lúc Hữu tướng Thẩm Tùng Lâm mới dẫn theo các quan hành lễ theo, triều đình miễn cưỡng định trở , nhưng định cũng chỉ là mặt ngoài và tạm thời, ngay khi Lâu Dật chuẩn tuyên bố bãi triều thì bên ngoài vội vàng xông .
Người tới mặc áo giáp, quỳ rạp xuống đất bẩm báo với Lâu Dật: "Quân Tư Châu đánh bại thành Thanh Sơn, hiện tại đang hướng hoàng thành."
Lâu Dật nhíu mày, thầm hận cắn chặt răng: "Lâu Duẫn!" "Ai lĩnh quân?" Lâu Dật hỏi.
"Là Thành vương."
Lời , cả điện ồ lên, một võ tướng ngay thẳng lên nghi ngờ: "Điện hạ, từ Biện Kinh đến Tư Châu roi thúc ngựa quất cũng mất hơn nửa ngày đường, Thành vương thể thống lĩnh quân Tư Châu tấn công hoàng thành nghĩa là chiều hôm qua khỏi thành, nếu Hoàng hậu cố ý độc sát Hoàng thượng, Thành vương chiều qua rời thành? Điều hợp với lẽ thường!"
Ai cũng là hợp lẽ thường nhưng trực tiếp thì ai dám, mấy câu tính toán sẽ bao giờ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-my-nhan-ga-cho-the-tu-benh-tat/chuong-122.html.]
Có xông kéo võ tướng xuống, võ tướng vẻ mặt còn ngu ngơ: "Sao , đúng ?"
Mọi : ". "
Lâu Dật giờ phút cũng chẳng còn tâm trí quan tâm võ tướng đang gì, phân phó: "Cường địch bên ngoài ý đồ vây cổng thành Biện Kinh, hạ mệnh phong tỏa hoàng cung, chuẩn cho bất luận kẻ nào ."
Đây là nhốt bộ văn võ bá quan trong cung, nhiều đại thần lộ vẻ hoảng sợ, Lâu Dật cũng chẳng để ý, xoay rời khỏi đại điện, đến Ngự Thư Phòng thương nghị với thống lĩnh Cấm quân về cách đối phó với quân Tư Châu.
Quân Tư Châu là quân kỵ binh mạnh nhất do một tay lão Vương gia rèn giũa , đối địch cần trọng chỉnh quân đội, nếu năm vạn Cấm quân hoàng thành căn bản thể đánh với quân Tư Châu một trận. Lâu Dật đau đầu, chỉ cảm thấy loạn trong giặc ngoài.
Mà lúc tại hẻm Minh Nguyệt.
Hẻm Minh Nguyệt một ám lao lớn, dùng là nơi giam giữ phản đồ của Trích Tinh Lâu, khi Trích Tinh Lâu đốt, nhóm sát thủ liền dần dần tụ ở hẻm Minh Nguyệt, hiện tại trong ám lao tụ tập 138 của Trích Tinh Lâu, ba mươi khác đó Mạnh Vọng Ngôn cử bảo hộ Thành vương. Hoàng thành thế cục hỗn loạn nhưng ai ý Lâu Duẫn thế nào, Mạnh Vọng Ngôn nhất thời cũng dám vọng động, đợi chỉ thị của Lâu Duẫn, Tô Lưu Vận dựa tường, hỏi Mạnh Vọng Ngôn: "Không ngươi vẫn luôn lưu ý động tĩnh của hoàng cung ? Sao phát hiện dị thường?"
"Không ngươi , từ khi lâu chủ bắt đầu nhúng tay việc triều đình, Hoàng thượng liền cảnh giác Trích Tinh Lâu chúng , những Trích Tinh Lâu sắp xếp trong hoàng cung đều Hoàng thượng đuổi hết, tai mắt thì lưu ý động tĩnh hoàng cung cũng lưu mấy phần?" Mạnh Vọng Ngôn lạnh giọng.
"Thành vương phản , nhưng lâu chủ tuyệt đối sẽ phản, chức trách của chúng vốn cũng chỉ là bảo hộ an nguy cho hoàng thất, nhưng từ khi lâu chủ theo Thành vương, Hoàng thượng sợ chúng gây bất lợi cho hoàng thất nên đá chúng ngoài, kết quả thế nào? Thành vương với lâu chủ còn động tĩnh gì thì Thái tử phản , Hoàng thượng khác gì tự mang đá đập chân ?"
Triều đình phân tranh, xưa nay Tô Lưu Vận lười quản, nàng cũng chẳng hiểu, nàng chỉ bảo hộ khác và g.i.ế.c .
Liễu Ngân Tuyết cung, theo đúng quy củ nàng theo nên ngoài cung chờ, nhưng tới giờ ước định cũng thấy Liễu Ngân Tuyết , Tô Lưu Vận liền xảy chuyện.
Lâu Dật tạo phản, đương nhiên sẽ bắt Liễu Ngân Tuyết, nếu Liễu Ngân Tuyết c.h.ế.t ......
Trong lòng Tô Lưu Vận nhanh chóng tính toán, nếu Liễu Ngân Tuyết c.h.ế.t thì Kỳ vương phủ sẽ Kỳ vương phi nữa, Lâu Duẫn cũng sẽ thê tử nữa, bên sẽ nữ nhân khác nữa, ý nghĩ khiến tâm Tô Lưu Vận nhảy lên.
Toàn bộ lưng Tô Lưu Vận đều dán bức tường phía , cảm giác lạnh lẽo từ lưng truyền bộ cơ thể khiến nàng bình tĩnh hơn, nhưng ý nghĩ trong lòng hề tiêu tán, ngược càng thêm cường thịnh và kiên định.
Phía gió mạnh xẹt qua, Tô Lưu Vận ngẩng đầu, mặt xuất hiện một đạo hắc ảnh.
Hắn khoác áo choàng mũ trùm kín đầu, đeo mặt nạ chỉ hở đôi mắt, Tô Lưu Vận thấy vẻ mặt của nhưng thể cảm nhận kệ khí mãnh liệt phát từ .
Mọi đồng loạt quỳ xuống, cúi đầu với mới tới: "Lâu chủ."
Lâu Duẫn tháo mặt nạ, kéo mũ áo xuống, ánh mắt lạnh băng chút cảm tình, : "Mạnh Vọng Ngôn, đợi Thành vương dẫn quân Tư Châu công thành thì ngươi mang theo một trăm Trích Tinh Lâu tới cửa thành yểm trợ Thành vương phá cửa thành."
Mạnh Vọng Ngôn cúi đầu đáp: "Thuộc hạ lĩnh mệnh."
"Độc Lang Trung, ngươi cùng Mạnh Vọng Ngôn, Hoàng thượng trúng độc, khi Thành vương đánh hoàng cung, ngươi nhanh chóng nhập cung giải độc cho Hoàng thượng."
Độc Lang Trung chắp tay : "Thuộc hạ lĩnh mệnh."
"Tô Lưu Vận, ngươi lĩnh nhân thủ còn , chia ẩn núp ở hoàng cung và các cửa thành, giám sát chặt chẽ hướng của Lâu Dật và Tiêu quý phi, nếu bọn chúng chạy khỏi cung, cần ngăn trở, theo dõi đường của chúng báo ngay cho ." Lâu Duẫn .
Tô Lưu Vận hiểu dụng ý của Lâu Duẫn, khi chạy trốn Lâu Dật chắc chắn sẽ mang theo Liễu Ngân Tuyết, lấy nàng bùa hộ mệnh, Lâu Duẫn mượn kế để tìm Liễu Ngân Tuyết, cứu nàng .
Đây vốn là chuyện Lâu Duẫn nên nhưng Tô Lưu Vận hy vọng Lâu Duẫn sẽ cứu nàng .
Nếu còn Liễu Ngân Tuyết, nữ tử bên cạnh Lâu Duẫn sẽ chỉ còn Tô Lưu Vận nàng, nàng tri kỉ bên cạnh , giúp đời kiếp cô độc, ý nghĩ trái tim Tô Lưu Vận run lên, nàng gắt gao đè nặng, trầm giọng đáp: "Thuộc hạ tuân mệnh."
Bách tính thành Biện Kinh hỗn loạn, Cấm quân tận diệt Thành vương phủ, vây hãm Kỳ vương phủ, phủ của những đại qua với Thành vương đều gặp họa, Thành vương phi mang theo hài tử chạy trốn, Thành vương thì chẳng .
Lâu Dật truyền tin Thành vương mưu sát Hoàng thượng, hiện giờ Hoàng thượng còn đang hôn mê bất tỉnh, bên ngoài quân Tư Châu đột kích, thành Biện Kinh nguy , năm vạn Cấm quân trong thành thề sống c.h.ế.t ngăn cản quân tạo phản, bảo an nguy cho hoàng thành.
Nhà nào cũng đóng chặt cửa, tối ngày hôm đó, Thành vương suất lĩnh quân Tư Châu bắt đầu công thành, tiếng đao kiếm chát chúa vang lên tứ phía, trong hoàng cung, Lâu Dật đang sứt đầu mẻ trán tới lui.
Hắn tính sai một nước cờ, chỉ đúng một nước cờ.
Đương nhiên Kỳ vương lệnh tác dụng hiệu triệu tam quân, nhưng đó là Kỳ vương lệnh trong tay lão Vương gia, đều cho rằng từ khi Lâu Duẫn kế thừa Kỳ vương lệnh thì tấm lệnh bài giảm phân nửa tác dụng, căn bản đủ để hiệu triệu tam quân.
Cuối cùng nước cờ bắt Liễu Ngân Tuyết chẳng tác dụng.
Hắn tính toán , bắt Liễu Ngân Tuyết, Lâu Duẫn ắt hẳn sẽ dám rời thành Biện kinh cầu viện, nhưng ngờ Lâu Duẫn mang Kỳ vương lệnh giao cho Lâu Tông, càng ngờ rằng Lâu Tông thế mà thật sự thể điều động quân Tư Châu.
Quả thực đáng giận.
Tiêu quý phi sắc mặt trắng bệch, sợ hãi đến run bần bật, hỏi Lâu Dật: "Cấm quân thể địch quân Tư Châu ?"