Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Đệ nhất mỹ nhân gả cho thế tử bệnh tật - Chương 102

Cập nhật lúc: 2024-10-21 09:56:19
Lượt xem: 113

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Mạn lo lắng Liễu Ngân Tuyết, : "Còn một chuyện nữa mẫu với con, hôm qua triệu tiến cung gặp Thái hậu, Thái hậu với các con đến nay vẫn phân phòng ngủ, một ở ngoại viện, một ở nội viện, bảo khuyên nhủ các con, là các con dù cũng là phu thê, cứ nháo như khác nào trò cho khác. Thái hậu con còn giận Lâu Duẫn nhưng lâu như , cũng nên tha thứ, bảo khuyên con đừng phân phòng ngủ với Lâu Duẫn nữa."

Liễu Ngân Tuyết nhếch khóe miệng, châm chọc : "Lão nhân gia đúng là chuyện gì cũng nghĩ cho tôn tử của ."

"Người trong nhà đương nhiên là che chở cho , Thái hậu lên tiếng như , con cũng chỉ thể theo," Lý Mạn đau lòng nữ nhi, "Con nhịn tạm một thời gian, đến khi kết thúc chuyện, con rời khỏi đây thì con sẽ tự do."

"Tra tin về dược giả c.h.ế.t ạ?" Liễu Ngân Tuyết trong mắt tràn vài phần vui sướng.

"Tra , nhưng là thể thực hiện , dược giả c.h.ế.t chính là do sư phụ của Độc Lang Trung nghiên cứu , Độc Lang Trung là của Trích Tinh Lâu? Sao thể gạt Lâu Duẫn đưa dược cho con, đúng ?" Lý Mạn .

Liễu Ngân Tuyết chút thất vọng: "Tất nhiên là khả năng, chỉ thể nghĩ cách khác ."

Nàng Lý Mạn : "Mẫu về , tính thời gian thì Lâu Duẫn cũng sắp về ."

"Vậy mẫu đây, cũng gặp , sợ nhịn cho một kiếm."

Liễu Ngân Tuyết: ".  "

Tiễn Lý Mạn về, nàng nghĩ đến tình huống của Lâu Duẫn, đang thương mà giờ còn bôn ba bên ngoài, cung chuyến chắc hẳn vết thương cũng nứt , Liễu Ngân Tuyết nghĩ đến vết d.a.o đ.â.m mà lạnh run , nhắc nha chuẩn nước ấm và xiêm y mới sai đến ngoại viện chờ Lâu Duẫn về.

Lâu Duẫn xuống xe ngựa ở cổng lớn, nha của Liễu Ngân Tuyết tiến lên bẩm báo: "Vương gia, Vương phi thỉnh trở về thì lập tức đến Thanh Sơn Viện ạ, Vương phi chuẩn sẵn nước ấm và quần áo để ạ."

Đáy lòng Lâu Duẫn mừng như điên, mặt mảy may biểu hiện gì, để Lai Phúc đỡ đến Thanh Sơn Viện.

Lai Bảo nhỏ giọng : "Vương gia, vết thương Vương gia nứt , là để nô tài thỉnh Độc Lang Trung tới xử lý miệng vết thương nữa hãy hồi Thanh Sơn Viện?"

Lai Phúc đầu , lườm Lai Bảo : "Ngươi ngốc ?" Lai Bảo: ".  "

"A, đúng đúng đúng, để nô tài thỉnh Độc Lang Trung tới Thanh Sơn Viện dược cho Vương gia, thương thế Vương gia nghiêm trọng, nên chạy qua chạy , mau về Thanh Sơn Viện nghỉ ngơi ." Lai Bảo lấy tinh thần .

Lâu Duẫn che vết thương bên vai trái , thấp giọng phân phó: "Đi thôi."

Liễu Ngân Tuyết Lâu Duẫn trở , liền ngoài cửa Thanh Sơn Viện chờ , Lâu Duẫn đến gần, sắc mặt còn huyết sắc nhưng ánh mắt Liễu Ngân Tuyết vẫn ôn nhu, hỏi: "Nàng đây chờ ?"

Liễu Ngân Tuyết giơ tay đỡ , Lai Phúc thức thời thối lui sang bên cạnh, Liễu Ngân Tuyết đỡ Lâu Duẫn bên trong, thoáng thấy phần vai trái chảy máu, nhiễm đỏ cả quần áo, nàng hỏi Lai Phúc: "Đã gọi Độc Lang Trung ?"

Lai Phúc cung kính trả lời: "Lai Bảo ạ, giờ chắc Độc Lang Trung đang đến ."

Liễu Ngân Tuyết gật gật đầu, đỡ Lâu Duẫn ghế thái sư trong tây gian, bảo nha mang nước ấm, khăn và hòm thuốc lên, đợi đến khi Độc Lang Trung tới, nàng liền cho nha hầu hạ trong phòng lui xuống hết.

Lâu Duẫn thấy Liễu Ngân Tuyết vì mà bận bận , trong lòng quả thực như nở hoa, ý mặt cũng giấu , Độc Lang Trung đắp dược cho , trong lòng âm thầm khinh bỉ.

"Không để nước dính miệng vết thương, mấy ngày Vương gia cũng nên ăn uống thanh đạm chút, nhiều, hầu hạ ở ngoại viện đều thô tay thô chân, thêm hai tên nô tài bên cạnh Vương gia thì việc cẩn thận ? Thuộc hạ kiến nghị Vương gia vẫn nên dưỡng thương ở Thanh Sơn Viện , Vương phi tâm tư tỉ mỉ, Vương phi ở đây thì vết thương của Vương gia cũng mau khỏi hơn." Độc Lang Trung .

Hắn băng kỹ càng vết thương cho Lâu Duẫn: "Sau chuyện hôm nay sẽ còn phát sinh nhiều chuyện cần xử lý, Vương gia mau khỏi thì thể xử lý thỏa ?"

Ý mặt Lâu Duẫn thu , nghiêm túc : "Ta ."

Độc Lang Trung dặn dò xong, xoay lui xuống, Liễu Ngân Tuyết rót cho Lâu Duẫn, thấy sắc mặt vẫn trắng bệch như quỷ, liền sai phòng bếp mang cháo tổ yến chuẩn sẵn lên.

"Ăn một chút cho ấm ." Liễu Ngân Tuyết nhẹ giọng .

Lâu Duẫn tươi ôn nhu, múc cháo tổ yến nhanh chậm ăn từng muỗng, thuận tiện với Liễu Ngân Tuyết chuyện tiến cung hôm nay, "Ý Hoàng thượng thế nào cũng rõ lắm, nhưng chuyện xảy thì Thái tử cũng khó yên."

"Vậy rốt cuộc Thái tử phái tới ?"

"Trừ bỏ , còn thể là ai, Tây Sơn biệt viện cách hoàng thành bao xa, thể lập kế hoạch ám sát lớn như nhất định là quyền cao chức trọng, tuy là sát thủ Trích Tinh Lâu nhưng còn bao giờ ám sát mệnh quan triều đình. Trong triều cũng chỉ thù oán với Lâu Dật, còn môn phái giang hồ thì chắc kẻ nào đủ thực lực và lá gan động thủ với đương triều Vương gia."

Lâu Duẫn lạnh: "Lâu Dật đem nước bẩn hắt lên Thành vương, sẽ thành cho ."

"Khi thấy lệnh bài Thành vương, Hoàng thượng phản ứng thế nào?"

"Hoàng thượng của chúng lòng sâu như đáy vực, ông lệnh bài phản ứng gì cả, lông mày cũng chẳng thèm nhúc nhích, nhưng nàng yên tâm, trong lòng Hoàng thượng hiểu rõ." Lâu Duẫn lười nhác tựa lưng ghế.

Ăn xong chén cháo tổ yến, khôi phục chút tinh thần nhưng thần sắc vẫn mỏi mệt.

Hắn gọi Lai Phúc: "Ta mệt , đỡ về ngoại viện nghỉ ngơi." Lai Phúc: ".  "

Lai Phúc sốt ruột, vất vả lắm mới cớ tới đây, bỗng nhiên về , Vương phi còn mở miệng đuổi mà, chẳng lẽ nếu Vương phi giữ thì Vương gia ở ngoại viện tiếp ?

Lai Phúc trong lòng âm thầm kêu khổ giùm Lâu Duẫn, nhưng cũng dám nhiều lời, ngoan ngoãn tiến lên đỡ .

"Ngân Tuyết, hôm nay nàng kinh hách , cũng đừng vội xử lý chuyện trong phủ, cứ nghỉ ngơi , chuyện gì thì mai cũng muộn." Lâu Duẫn sắc mặt Liễu Ngân Tuyết, thở dài một tiếng hiệu cho Lai Phúc đỡ ngoài.

Liễu Ngân Tuyết hình bóng rời , bỗng nhiên cảm thấy hình như gần đây Lâu Duẫn gầy nhiều.

Độc Lang Trung sai, hầu kẻ hạ ở ngoại viện đều là thô nhân, thể chăm sóc cẩn thận, tới đây còn nhiều chuyện xử lý, vết thương nên sớm khỏi mới .

Huống hồ bên cũng tạo áp lực, nàng dù cũng chấp nhận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-my-nhan-ga-cho-the-tu-benh-tat/chuong-102.html.]

Lâu Duẫn bước một chân cửa, vẫn thấy Liễu Ngân Tuyết lên tiếng giữ , khổ sở trong lòng từ năm phần vọt lên thập phần, lắc đầu , nhấc nốt chân còn ngoài.

"Lâu Duẫn."

Tiếng Liễu Ngân Tuyết gọi lọt tai, Lâu Duẫn lập tức dừng , đầu nàng với ánh mắt mong chờ.

Liễu Ngân Tuyết bỗng nhiên cảm thấy ánh mắt mong chờ của Lâu Duẫn khiến nàng phá lệ chua xót.

Nàng nhẹ giọng : "Tây gian sắp xếp xong, nghỉ ở đây , còn đang thương, ở đây cho tiện chiếu cố."

Mắt Lâu Duẫn sáng ngời, như đang giữa đêm đen bỗng nhiên thấy ánh sáng, tia vui mừng từ trong mắt tràn ngoài, che miệng ho nhẹ, sợ Liễu Ngân Tuyết đổi ý nên dám lời khách khí.

Hắn : "Vậy vất vả phu nhân."

Lai Phúc với Lai Bảo bên cạnh, cuối cùng cũng thể thở phào nhẹ nhõm.

Hai tên nô tài cũng sợ Liễu Ngân Tuyết đổi ý, vội vàng đỡ Lâu Duẫn đến Tây gian để lên giường, Lai Phúc cùng Lai Bảo , Lai Bảo cảm thán : "Cuối cùng cũng trở đây , thật dễ dàng gì."

Lâu Duẫn liếc Lai Bảo một cái: "Lời nên đừng , chuyện nên khơi đừng khơi, nếu các ngươi hỏng chuyện của bổn vương, bổn vương sẽ bán các ngươi tới Câu Lan Viện."

Lai Phúc với Lai Bảo đồng thời động tác che miệng, kêu lên: "Vương gia yên tâm, bọn nô tài tuyệt bậy."

Lâu Duẫn ngáp một cái: "Ra ngoài , nghỉ ngơi."

Khi Lâu Duẫn tỉnh trời tối, phòng bếp cũng chuẩn xong bữa tối, khi bọn họ dùng bữa, Lạc Nhạn sai mang trường kỷ đến tây gian, Lâu Duẫn hỏi Liễu Ngân Tuyết: "Từ lúc về nàng ngủ ?"

"Mẫu tới thăm , với mẫu chuyện một lát nên ngủ, ăn tối xong nghỉ ngơi cũng ."

Nàng dứt lời thì thấy Bạch tổng quản vội vàng tiến bẩm: "Vương gia, Vương phi, Thái tử điện hạ mang theo cấm vệ quân bao vây Thành vương phủ, Thành vương bắt ạ."

"Hả? Thành vương cấm vệ quân bắt ? Là Hoàng thượng hạ lệnh?" Liễu Ngân Tuyết khó hiểu.

"Thái tử điện hạ phụng theo khẩu dụ Hoàng thượng thực thi, là Thành vương âm thầm phái sát thủ ám sát Vương gia với Vương phi, phạm trọng tội, mệnh Thái tử điện hạ lập tức đem Thành vương giam đại lao, chờ xử lý." Bạch tổng quản nôn nóng .

Ông cảm thấy lo cho Kỳ vương phủ , Lâu Duẫn mới kế thừa tước vị Kỳ vương bao lâu, đầu tiên là Vương phi hại Thái tử phi đẻ non, đắc tội với Thái tử điện hạ, giờ thêm chuyện Thành vương âm thầm phái ám sát bọn họ, chuyện nối chuyện đều bất lợi cho Kỳ vương phủ.

Thái tử là trữ quân, cần , nhưng nếu Thái tử rời vị trí trữ quân thì khả năng cao nhất lên đó chính là Thành vương, nhưng giờ Thành vương phái ám sát Lâu Duẫn, thể thấy căm thù Lâu Duẫn đến tận xương tủy.

Hai hoàng tử khả năng bước lên ngôi vị Hoàng đế đều coi Lâu Duẫn là địch nhân, Kỳ vương phủ kết cục .

Lâu Duẫn chút hoang mang hỏi: "Thành vương gì?"

"Thành vương gì cả, Thành vương phi ngất cổng, trong phủ đưa trong," Bạch tổng quản cung kính , "Thành vương giam đại lao Tông Nhân Phủ ạ."

Bạch tổng quản thấy Lâu Duẫn phân phó gì khác liền khom lui xuống.

Lâu Duẫn gõ gõ mặt bàn, Liễu Ngân Tuyết lo lắng hỏi: "Sao Hoàng thượng thật sự bắt Thành vương ? Thành vương cũng là hoàng tử, chẳng lẽ Hoàng thượng định ấn cho Thành vương tội mưu sát vương thật ?"

Lão Vương gia ở trong quân uy vọng cao, Lâu Duẫn thừa kế của lão Vương gia, chuyện ám sát đương nhiên gây ảnh hưởng nhỏ, nếu Hoàng thượng nghiêm trị chủ mưu thì sẽ khiến các tướng sĩ trong quân bất bình thất vọng.

"Hoàng thượng lòng thâm sâu, hẳn là chuyện khả năng do Thành vương , Hoàng thượng mà còn phái Thái tử bắt Thành vương, thể thấy ông còn tính toán khác." Lâu Duẫn .

"Tính toán gì?" Liễu Ngân Tuyết bỗng nhiên phản ứng , " , thì cũng xem nhẹ, Lâu Dật với Thành vương là , Hoàng thượng phái Lâu Dật bắt Thành vương, chẳng sẽ gia tăng mâu thuẫn giữa bọn họ , kỳ thật chuyện cũng nhất thiết phái Lâu Dật , Hoàng thượng ?"

"Tâm tư Hoàng thượng ai đoán trúng ?" Lâu Duẫn lộ nụ cao thâm khó đoán, với Liễu Ngân Tuyết: "Lát nữa nàng với Bạch tổng quản, mang bộ t.h.i t.h.ể thích khách đến phủ nha Kinh Triệu Doãn, nếu Hoàng thượng tra xét chuyện thì sẽ thuận ý."

Ánh mắt Liễu Ngân Tuyết Lâu Duẫn khỏi sâu thêm vài phần.

Ăn tối xong, ngoại viện truyền tin, Tiêu quý phi thỉnh Liễu Ngân Tuyết ngày mai tiến cung dùng bữa trưa, Liễu Ngân Tuyết đỡ Lâu Duẫn xuống ghế trong tây gian, : "Chàng cho rằng Tiêu quý phi gặp ?"

"Còn nữa, đương nhiên là để thăm dò." Lâu Duẫn thuận tay kéo nàng xuống bên cạnh.

"Định dò la tin tức từ chỗ , nghĩ là đồ đầu đất ?" Liễu Ngân Tuyết lạnh, "Được , ngày mai sẽ gặp bà ."

"Vạn sự để ý."

"Yên tâm , ở trong cung bà , nếu xảy chuyện gì bà cũng tránh liên quan."

Lâu Duẫn lâu, miệng vết thương đau, Liễu Ngân Tuyết hỏi: "Ta một lát, đêm nay ngủ ở ?"

Liễu Ngân Tuyết chỉ: "Chàng ngủ giường, ngủ trường kỷ."

Nàng duỗi tay đỡ Lâu Duẫn dạy, hai cùng phòng ngủ, Lâu Duẫn : "Thôi để ngủ trường kỷ , nàng là nữ nhân, là nam nhân, nào đạo lý để nữ nhân ngủ trường kỷ?"

"Chàng đang thương mà." Liễu Ngân Tuyết .

"Vết thương đáng ngại, ngủ trường kỷ cũng , nàng ngủ ở đây sẽ thoải mái, mai còn dậy sớm tiến cung,nếu ngủ ngon tinh thần ứng phó Tiêu quý phi và Lạc Âm Phàm." Lâu Duẫn xuống trường kỷ, thuận thế xuống, cao chân dài, cuộn mới trường kỷ, tất nhiên cho vết thương.

"Chàng lên giường , trường kỷ ." Liễu Ngân Tuyết .

Loading...