Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Đệ nhất mỹ nhân gả cho thế tử bệnh tật - Chương 101

Cập nhật lúc: 2024-10-21 09:56:00
Lượt xem: 106

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Cũng chắc, nếu là tử sĩ bao giờ lộ diện thì khó mà tra ."

Mặt Lâu Duẫn lộ vẻ khó xử, dậy chắp tay : "Hoàng thượng, vụ ám sát ở Tây Sơn là vụ việc lớn, giấu cũng , vi thần tới gặp Hoàng thượng chỉ là tìm kiếm chỗ che chở, còn rốt cuộc tìm và trừng trị hung thủ , đối với vi thần mà cũng quan trọng, chỉ cần Hoàng thượng che chở cho vi thần là đủ ạ."

"Ý của ngươi là, chuyện cứ bỏ qua như ?" Biểu tình của Hoàng thượng hỉ nộ.

Lâu Duẫn khổ: "Bỏ ạ, tiếp tục truy xét thì ai lợi, dù do Thành vương thì cũng đều liên lụy đến hoàng tử, truyền ngoài chính là mặt mũi hoàng thất, vi thần phạm nhiều sai lầm, chuyện thỉnh Hoàng thượng cho phép vi thần coi như đền bù ."

Lâu Duẫn biểu tình thành khẩn, qua nửa điểm cũng giống giả bộ, Hoàng thượng trong lúc nhất thời cũng thiệt tình giả ý.

"Ngươi với Lâu Tông thù oán, g.i.ế.c ngươi, ngươi nghĩ ?" Hoàng thượng .

Lâu Duẫn trầm tư một lát, dường như đang nghiêm túc cân nhắc vấn đề , : "Vi thần đương nhiên nghĩ nhưng thật sự là nghĩ nửa ngày cũng , nhưng lệnh bài thật sự là của Thành vương , việc do Thành vương thì lộ cũng sẽ ảnh hưởng đến , chuyện , vi thần cho rằng đừng truy xét là nhất."

Hoàng thượng lộ ý ôn hòa: "Ngươi nghĩ thật sâu xa."

Lâu Duẫn khổ: "Đều là trong nhà, thật sự cần thiết nháo đến mức khó coi."

"Trẫm hiểu ý ngươi , khối lệnh bài lưu đây, ngươi lui xuống ." Hoàng thượng phất tay .

Lâu Duẫn khom lui , Hoàng thượng cầm lệnh bài trong tay ném lên bàn, hỏi Cao công công bên cạnh: "Cao Kỳ, ngươi chuyện rốt cuộc do Lâu Tông ?"

Cao công công túa mồ hôi lạnh: "Hoàng thượng, chuyện chứng cứ, nô tài dám phỏng đoán lung tung."

"Vậy ngươi xem Lâu Duẫn rốt cuộc là bắt thủ phạm ?"

"Chuyện thì......" Cao công công sắc mặt khó xử, "Kỳ Vương tuy tuổi còn trẻ nhưng lòng sâu, tâm tư ngài nô tài thật sự đoán , lẽ Kỳ vương cũng đang lưỡng lự."

Hoàng thượng : "Hắn lưỡng lự chỗ nào, là đang trẫm chủ cho ."

Cao công công: "Nô tài rõ ạ."

"Ngươi cũng cần minh bạch, , truyền Thái tử." Hoàng thượng dựa long ỷ, cầm tấu chương xem một nữa.

Cao công công rõ, chuyện rõ ràng liên quan đến Thành vương, gọi Thái tử tới gì? Cao công công tới cửa bỗng nhiên nghĩ điều gì, kinh ngạc há hốc mồm vội vàng che miệng .

Hắn âm thầm "Ôi trời" một tiếng, nhanh chân chạy việc.

Liễu Ngân Tuyết trở Thanh Sơn Viện, ấm ghế, Phương Huệ Mẫn với Diệp Uyển Tích tới gặp nàng, thấy mặt Liễu Ngân Tuyết trắng bệch, Phương Huệ Mẫn quan tâm : "Đã tới Tây Sơn biệt viện giải sầu, ở lâu một chút, chỗ nào thoải mái ?"

Liễu Ngân Tuyết uống nóng, nhẹ nhàng lắc đầu: "Vốn ở mấy ngày mới về nhưng sáng nay núi gặp thích khách ám sát, vai Lâu Duẫn đâm, bọn sợ thích khách sẽ hành động nữa nên về luôn."

"Tứ thương?" Diệp Uyển Tích kinh ngạc.

"Dạ, để mau chóng xử lý chuyện nên Vương gia về cung , giờ hẳn là còn đang trong cung, những thích khách đó nhắm tới với Lâu Duẫn, bảo Tiêu Hạ chú ý phòng vệ, cũng bọn chúng thể nhân lúc đêm khuya tĩnh lặng xâm nhập vương phủ , tam tẩu với nhị tẩu cũng nên để ý chút." Liễu Ngân Tuyết nhắc nhở.

Diệp Uyển Tích nhát gan, Liễu Ngân Tuyết xong mặt tái mét.

Phương Huệ Mẫn : "Vô luận thế nào, với tứ thể bình an trở về là , thành Biện Kinh thiên tử, bảo vệ nghiêm ngặt, ai dám động thủ? Tứ yên tâm , Tiêu Hạ thể bảo hộ vương phủ hảo."

" mà tứ thương, vẫn là nên để ý." Diệp Uyển Tích .

" , dù cũng là chuyện liên quan đến tính mạng, đúng , nhị tẩu với tam tẩu tới tìm chuyện gì ?"

"Ta với nhị tẩu xem ngày, ngày tám tháng mười một là ngày lành, chúng định chuyển nhà hôm đó, chúng rời vương phủ, gánh nặng vai tứ cũng nhẹ một chút."

"Nhị tẩu với tam tẩu quyết như thì cũng giữ nữa, chúng đều là trong nhà, còn thường xuyên lui tới, đến lúc đó nếu cần gì thì nhị tẩu với tam tẩu cứ với ." Liễu Ngân Tuyết bưng chén lên, nhấp một miếng.

Phương Huệ Mẫn : "Hảo, về kinh hách, mau nghỉ một lát , chúng quấy rầy nữa, nếu việc thì thì cứ gọi chúng ."

Phương Huệ Mẫn với Diệp Uyển Tích lượt lên.

" chút thoải mái, tiễn nhị tẩu với tam tẩu , Dung mama, tiễn hai vị tẩu tẩu về."

"Muội nghỉ ngơi ." Phương Huệ Mẫn .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-my-nhan-ga-cho-the-tu-benh-tat/chuong-101.html.]

Phương Huệ Mẫn với Diệp Uyển Tích chân thì chân Lý Mạn tới, thấy Liễu Ngân Tuyết bình an vô sự mới thể thở phào, bà : "Biết chuyện con ám sát ở Tây Sơn biệt viện, thật sự là hù c.h.ế.t mẫu , cũng may con việc thì, bằng thịt Kỳ vương."

Liễu Ngân Tuyết rót cho Lý Mạn: "Lâu Duẫn võ công cao cường, thích khách tầm thường thể thương tổn đến con ?"

Lý Mạn thấy thái độ của nàng với Lâu Duẫn chuyển biến, hỏi: "Kỳ vương thương ?"

"Vai trái đ.â.m một nhát, nhưng nguy hiểm đến tính mạng, chỉ là miệng vết thương cũng thực sự đáng sợ." Liễu Ngân Tuyết .

"Vì cứu con mà thương?" Tuy là câu hỏi nhưng Lý Mạn cơ hồ khẳng định, nếu vì Liễu Ngân Tuyết thương thì nữ nhi của bà sẽ chuyển biến thái độ nhanh như .

Liễu Ngân Tuyết thở ngắn than dài: " ."

Lý Mạn điểm hận sắt thành thép: "Con là thê tử của , bảo hộ con chính là trách nhiệm của ? Hắn vì con thì thương là con quên luôn chuyện ? Con đừng quên hai mươi đại bản đau đớn thế nào."

Lý Mạn nghĩ đến cảnh Liễu Ngân Tuyết lúc đánh đến mức m.á.u thịt tan nát, nhịn đỏ hốc mắt.

Bà thương tâm cũng khiến Liễu Ngân Tuyết tâm trạng sa sút, nàng cầm c.h.ặ.t t.a.y Lý Mạn, giải thích: "Nữ nhi thể tiền đồ như , chỉ là vết thương của rốt cuộc là do con nên con khó tránh khỏi chút áy náy, chỉ thế thôi."

Lý Mạn vỗ vỗ mu bàn tay Liễu Ngân Tuyết: "Mẫu cũng con với Kỳ vương thù ghét , chỉ là tên Kỳ vương , đối với con nhưng trong lòng khác, thể vì nữ nhân khác tổn thương con một thì cũng thể hai, như thật sự đáng để con phó thác đời , con là thê tử của , con đối với , mẫu ý kiến, nhưng mà nhớ giữ tâm cho cẩn thận."

"Con ." Liễu Ngân Tuyết cúi đầu, giọng nhẹ như muỗi kêu.

Nữ nhi của tính tình thế nào Lý Mạn rõ nhất, bà cũng ép nàng nữa, sang chuyện khác: "Là ai g.i.ế.c các con, điều tra ?"

"Lâu Duẫn lục thích khách lệnh bài của Thành vương."

"Thành vương g.i.ế.c các con? Vì ? Thành vương với các con thù oán! Huồng hồ, Thành vương cũng của Thái tử."

"Không Thành vương, mẫu đừng kích động, con với Lâu Duẫn suy đoán là Thái tử giá họa cho Thành vương, Lâu Duẫn mang lệnh bài dâng lên Hoàng thượng , chuyện rốt cuộc xử lý thế nào thì còn xem ý Hoàng thượng."

"Thành vương là địch thủ của Thái tử, nếu Thành vương sụp đổ thì vị trí của Thái tử ở Đông Cung sẽ càng thêm vững chắc, đây là nhất tiễn song điêu, g.i.ế.c Kỳ vương vặn ngã Thành vương, xem mấy tên tử sĩ đó sẽ tra phận." Lý Mạn .

"Cũng đến mức đó, sống đời thể để dấu vết gì, c.h.ế.t là thể tẩy sạch sẽ, chỉ là xử lý thế nào thì còn xem ý Hoàng thượng." Liễu Ngân Tuyết .

"Nếu Hoàng thượng kiên quyết bảo hộ Thái tử thì ?" Lý Mạn nhíu mày .

"Nếu đó là ý của Hoàng thượng thì chúng đương nhiên theo, nếu sẽ thành địch nhân của Hoàng thượng, Lâu Dật là nhi tử của Hoàng thượng, phái ám sát đương triều vương là tội lớn, một khi tố giác thì vị trí Thái tử liền khó mà giữ . nếu Hoàng thượng bắt giao vị trí Thái tử, chúng bức Lâu Dật đường cùng thì sẽ chọc giận thánh tâm, đây là Hoàng thành, Hoàng thượng che chở thì Lâu Duẫn thể lâu dài , rốt cuộc vẫn là lâu chủ của Trích Tinh Lâu."

"Hả? Lâu Duẫn là lâu chủ Trích Tinh Lâu?" Chuyện Lý Mạn còn . " , con cũng mới ."

Lý Mạn: "Quả nhiên là đại ma đầu, g.i.ế.c sạch sẽ bộ đám thích khách đến ám sát?"

"Ách...... Không sai, nhưng mà mẫu , trong tình huống đó, nếu Lâu Duẫn g.i.ế.c thì tính mạng nữ nhi giữ , chẳng lẽ mẫu còn bất bình cho mấy tên thích khách đó?" Liễu Ngân Tuyết cảm thấy đau đầu.

"Nào , chỉ là thích khách tổng cộng tới ba mươi tư tên?" "Sao ?"

"Ta đường tới đây, một thể chống đỡ nhiều sát thủ như ? Hắn ?" Lý Mạn Liễu Ngân Tuyết chứng thực.

Liễu Ngân Tuyết đỡ bà xuống: "Vị trí lâu chủ Trích Tinh Lâu dễ , nhưng mà con cũng cảm thấy lợi hại, nay con từng thấy cao thủ nào như , vẫn võ công cực cao, lời thể tin."

"Vậy giờ con tính thế nào?" Lý Mạn trầm mi hỏi.

"Đi một bước tính một bước ." Hiện tại mục tiêu của nàng là vặn ngã từng kẻ từng khinh nhục nàng, chuyện nhi nữ tình trường, với nàng mà , báo thù mới là chuyện quan trọng nhất.

Liễu Ngân Tuyết lấy trong ngăn kéo án thư một phong thư, đưa cho Lý Mạn: "Mẫu mang về đưa cho tổ phụ với tổ phụ là đừng để khác chủ ý là con."

"Trong ?"

Liễu Ngân Tuyết nhếch khóe miệng: "Tổ phụ thương con ai cũng , con ám sát ở Tây Sơn biệt viện, suýt mất mạng, tổ phụ đương nhiên là nên bất bình chút chuyện, mặc kệ hung thủ lưng Thái tử , con cũng nhất định bắt lộ mặt."

"Không con là xem ý Hoàng thượng thế nào ?"

"Là Lâu Duẫn xem ý Hoàng thượng, chuyện liên quan đến hoàng tử, Lâu Duẫn hoàng thất, Hoàng thượng sủng tín nên vì mặt mũi Hoàng thượng chỉ thể mắt nhắm mắt mở. Nếu Hoàng thượng Lâu Duẫn nhất định buông tha cho nhi tử của thì Hoàng thượng sẽ thất vọng buồn lòng. tổ phụ khác, tổ phụ tuổi lớn, vì nghĩ cho con cháu mà một lòng tìm thủ phạm ám sát con, xét về mặt tình cảm thể tha thứ."

Lý Mạn gật đầu: "Ta hiểu ý con ."

Liễu Ngân Tuyết nhẹ, Thái tử dám phái ám sát nàng thì nàng cũng bắt tróc một lớp da.

Loading...