Đệ Nhất Kiếm Tu Nói Nhiều Nhất Tu Chân Giới - Chương 25 (2)
Cập nhật lúc: 2025-05-31 16:42:12
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vân Nhàn suy tư:
“Hơn nữa, vùng bình nguyên quanh đây chắc chắn ít yêu thú cao cấp. Hai mà gặp thì chắc chắn cầm cự nổi. Kéo nàng theo, thể tăng thêm chiến lực.”
Tiết Linh Tú vẫn nghi ngờ:
“Thêm nàng thì ? Nếu gặp yêu thú cấp Nguyên Anh thì cũng chỉ nước chạy.”
Vân Nhàn thản nhiên gật đầu:
“ mà. Lúc đó ngươi chỉ cần chạy nhanh hơn nàng là .”
Tiết Linh Tú: “…………”
Mỗi Vân Nhàn chuyện, cảm giác như bản đang tổn hao mấy phần công đức.
Thấy Tức Mặc Xu vẫn chằm chằm rời mắt, Vân Nhàn cũng phần nào đoán nàng đang nghĩ gì, liền thẳng thắn :
“Ta sẽ giúp ngươi trị thương , đừng mơ tưởng.”
Chưa trị khỏi mà nàng ngạo mạn như , nếu trị lành thì chẳng sẽ đánh bọn họ một trận ?
Nam Cung Tư Uyển
Tức Mặc Xu mím môi:
“Ta ngươi ba quả Anh Kỳ Quả.”
Vân Nhàn gật đầu:
“Có chứ. Một quả để luộc, một quả hấp, một quả kho với thịt. Ngươi thích vị nào?”
Tức Mặc Xu còn kịp mở miệng, nàng lạnh lùng tiếp:
“Chỉ hỏi thế thôi. Không cho ngươi .”
Tức Mặc Xu: “???”
Cái quái gì ? Có bệnh ? là phiền c.h.ế.t !
Lúc đường “nhặt” thêm một Tức Mặc Xu, trời trong bí cảnh dần tối sầm, cát vàng phía xa bắt đầu chớp động dấu hiệu của một cơn bão cát nữa đang đến gần. Ba chẳng còn cách nào khác, đành dậy tiếp tục lên đường.
Trước đây Tiết Linh Tú cứ nghĩ và Vân Nhàn là tổ hợp kỳ lạ nhất , nhưng giờ thì hiểu, chuyện còn thể “kỳ lạ” hơn nữa.
Một Đông Giới, một Tây Giới, giờ thêm cả Thánh nữ Ma giáo.
Vân Nhàn và hợp tác còn thể là hai giới bắt tay tạm thời, nhưng nếu thiết với Tức Mặc Xu quá mức… chẳng lẽ định tạo quan hệ hữu nghị với Ma giáo?
Dù ở Chúng Thành chẳng ai kiêng nể gì, nhưng một khi rời khỏi đó, bốn giới còn vẫn mang đầy mâu thuẫn với Ma giáo.
Huống hồ ánh mắt của Tức Mặc Xu… Tiết Linh Tú nghi ngờ gì: nếu cơ thể nàng thương nặng như , e rằng việc đầu tiên nàng chính là rút d.a.o ép đưa đan dược trị thương.
Trong khi Tiết Linh Tú còn căng thẳng cảnh giác, Vân Nhàn thì tỏ thư thái. Nàng quan sát dấu vết còn sót đường.
Cơn bão cát tuy tách , nhưng cách sẽ quá xa. Quả nhiên, chẳng bao lâu, nàng thấy mặt đất dấu chân trâu rõ ràng, một chân còn giày, chân thì trần trụi.
“Này,” Vân Nhàn sang với Tức Mặc Xu, “Ngươi quen con yêu trâu ?”
Tức Mặc Xu ánh mắt khẽ động, hình như thở phào nhẹ nhõm.
Đi thêm một đoạn nữa, Vân Nhàn phát hiện một cành cây khô khắc hình kiếm nhỏ đúng là huy hiệu của Kiếm Các.
Lúc nàng còn rõ, mới đoán lẽ chính là mô phỏng kiếm Thái Bình.
Vân Nhàn liếc cánh tay trái của , nơi thanh kiếm Thái Bình thường trú ngụ nhưng bây giờ, nó lặng thinh một tiếng động, biến mất tung tích.
Không thể : thanh kiếm quả là “phản nghịch”. Khi cần hỗ trợ thì mặc kệ chủ, ngay cả lúc nàng cùng yêu trâu đánh sống chết, nó cũng chẳng buồn động đậy. Không là do khinh thường chỉ đơn thuần… lười, nhưng đúng là kiên định hết mức.
Thanh kiếm nhỏ khắc cây chắc là do Kiều Linh San để . Không rõ Phong Diệp đang cùng nàng .
Đi thêm một đoạn nữa, Vân Nhàn phát hiện một dấu bánh xe cực kỳ mờ nền đất như là đội cuối cùng chắc cũng ở gần đây. Tuy nhiên, cảm giác kỳ lạ trong lòng nàng ngày càng rõ rệt như gì đó đúng.
Nếu cả ba nhóm đều đang ở vùng bình nguyên , cộng thêm ba bọn họ nữa là đại diện cho cả bốn giới, thì theo lý mà , lẽ sớm chạm mặt mới đúng.
đến giờ, vẫn thấy bóng dáng bất kỳ ai khác. Đây thực sự bất thường.
Quả nhiên, ba thêm một đoạn, thấy dấu chân trâu lúc y hệt, sai một li nào. Rõ ràng là dấu vết cũ, chứng tỏ bọn họ đang vòng tròn.
Hơn nữa, đoán chừng cũng thể nào … con yêu trâu thứ hai một chân mang giày.
Vân Nhàn: “……”
Tiết Linh Tú nhíu mày:
“Trong bí cảnh cũng loại tình huống như ma dẫn đường ?”
Vân Nhàn lấy Khi Sương vẽ một dấu ấn cầm m.á.u thảo ngay cạnh dấu chân trâu, đánh dấu gãi đầu, hiếm hoi trông vẻ nghiêm túc:
“Nếu cứ tiếp tục thế , trời tối cũng chẳng tìm .
Hơn nữa, chúng lâu như , gặp một con yêu thú nào ba khả năng:
Một là, vận khí chúng quá … nhưng khả năng đó gần như tồn tại, nên loại.
Hai là, chúng vô tình lạc lĩnh vực của một yêu thú cao giai, nếu tìm mắt trận thì thể khỏi .
Ba là, khu vực xung quanh … bộ yêu thú g.i.ế.c sạch.”
Còn ai giết? Ai mà , yêu thú cấp càng cao thì càng bảo vệ lãnh địa của , cho phép sinh vật khác xâm phạm, gặp là giết.
Lời nàng dứt, hai còn chấn động.
Tức Mặc Xu chậm rãi :
“Nơi ảo cảnh. Ta cảm nhận khí tức của ảo cảnh.”
Vân Nhàn phản xạ nghề nghiệp, cãi ngay:
“Nếu là ảo cảnh ngay cả ngươi cũng cảm nhận , thì còn gọi gì là ảo cảnh?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-kiem-tu-noi-nhieu-nhat-tu-chan-gioi/chuong-25-2.html.]
Tức Mặc Xu nổi giận:
“Ngươi tưởng ai cũng vô dụng như đám kiếm tu các ngươi chắc?! Ảo cảnh là trò chơi lâu đời của Ma giáo, nhận ?”
Nàng trọng thương như vẫn chịu chữa, m.á.u chảy đầy , mà kinh hồn. Tiết Linh Tú bao định mở miệng nhắc nàng xử lý vết thương, nhưng Thánh nữ cứ trơ , rên tiếng nào, cứ thế để mặc m.á.u chảy như thể cảm thấy đau đớn.
Tiết Linh Tú vì thế liếc sang Vân Nhàn phát hiện nàng cũng thương mà chẳng thèm chữa. Hai một một , giữ cách xa, giữa họ là một “con suối” m.á.u đang lặng lẽ trôi, cảnh tượng quái dị vô cùng.
Không trách mùi m.á.u nồng đến , mãi tan.
Vân Nhàn khịt mũi, nhíu mày:
“Không đúng. Mùi m.á.u tươi… từ ?”
Tức Mặc Xu phản ứng còn nhạy bén hơn, sắc mặt lập tức trở nên ngưng trọng.
Bầu trời dần tối sầm, tiếng gió bắt đầu rít lên như vượn hú. Một mùi hương tanh nồng chậm rãi trôi tới theo gió thứ mùi như rỉ sắt, âm ẩm, dính dớp bám chặt lấy giác quan, cứ như đang trát mủ xương lên từng lớp da thịt.
Ba thêm một đoạn, cuối cùng cũng trông thấy ranh giới giữa bình nguyên và sa mạc và ngay tại đó, là một bãi chiến trường khổng lồ chất đầy xác yêu thú, cao như núi, lớp chồng lên lớp khác, mùi m.á.u xộc thẳng lên trời.
Huyền Điểu Nhện loài chuyên hút tuỷ não tu hành, ký sinh cơ thể để điều khiển g.i.ế.c chóc.
Ám Ngưng Lang loài săn mồi theo bầy, chuyên đánh lén ban đêm, trong hang của chúng nhan nhản tàn tích cơ thể phân xác.
Huyết La Ưng ăn xác thối, chuyên theo các yêu thú hung tàn khác mật thám, cực kỳ mẫn cảm với linh khí tu sĩ.
giờ đây, tất cả những yêu thú khát m.á.u đều im lìm tại chỗ, động đậy.
Vân Nhàn nín thở tiến gần, cảm nhận ánh sáng vàng của công đức Phật hương còn sót , và dấu tích trận pháp tan. Xung quanh vẫn còn dấu vết đánh mới mẻ.
Rõ ràng, mới rời khỏi đây lâu. Có lẽ chuyện cả nhóm lạc vòng cũng là do ảnh hưởng từ trận pháp .
Nàng xem xét kỹ hơn, phát hiện bên cạnh trận pháp còn dấu khắc của một nghi lễ siêu độ, tro hương bay lượn, mùi còn phảng phất đây.
Vân Nhàn: “……………”
Giết xong siêu độ? Phục vụ trọn gói như luôn ?
Chẳng lẽ…đội ngũ “A di đà Phật”?
Tiết Linh Tú ở bên phát hiện điều gì đó, gọi nàng :
“Bên dấu vết c.h.é.m g.i.ế.c bằng đao. Đao Tông mới ở đây.”
Vân Nhàn khựng , lấy viên hình chiếu thạch từ trong ngực, xem xét tình hình.
Quả nhiên chỉ Tây Giới vốn luôn định bắt đầu d.a.o động nhẹ, trong khi Bắc Giới thì tăng vọt.
Có vẻ, thấy Tây Giới xuất hiện dị động, Đao Tông thể yên, đuổi theo điều tra.
chuyện mắt vượt khỏi tầm nàng thể can thiệp.
Nàng chỉ thể suy tính: với tình hình hiện tại, nếu ba bọn họ bất cẩn gặp một trong các phe còn , thì e là chiếm lợi gì.
Huống hồ, khả năng Tức Mặc Xu phản bội vẫn cao.
Tu vi Kim Đan tầng 6 vẫn là quá thấp, lúc cần thì chẳng đủ dùng, mà dùng kiếm Thái Bình thì sợ sơ hở.
Tức Mặc Xu đột nhiên xuất hiện lưng nàng, mở miệng:
“Vân Nhàn.”
Không thể , lúc cáu gắt, giọng nàng thật êm tai, nhẹ nhàng nhưng sức nặng, như mang theo một loại mê lực.
Vân Nhàn đầu, hiệu nàng tiếp.
Tức Mặc Xu bình tĩnh nàng, mở lời:
“Ta tới để các ngươi chữa thương cho . Thứ là Anh Kỳ Quả.
Các ngươi gì , gì các ngươi cũng rõ. Với tình hình hiện tại, dù lấy quả , các ngươi cũng thể hấp thu .
Muốn đột phá lên Nguyên Anh kỳ, độ lôi kiếp. Mà ở nơi , các ngươi dám ?”
Không vượt nổi thì coi như công cốc. Nếu khác phá ngang, còn thể thương đến tận căn cơ.
Ở đây, ai sẽ hộ pháp cho họ?
Tiết Linh Tú là y tu,
Vân Nhàn tu vi yếu,
Tức Mặc Xu cũng cần dùng quả đó để chuẩn bước hỗn chiến.
Nếu đột phá kịp, dù thông minh đến mấy cũng vô ích.
Vân Nhàn sờ cằm:
“Vốn một quả định để cho Trọng Trường Nghiêu, nhưng ngươi định lấy gì đổi?”
Tức Mặc Xu lạnh:
“Đưa cho gì? Dù sớm muộn gì cũng chết.”
Rồi chằm chằm Vân Nhàn, giọng mạnh mẽ, như thể chắc chắn nàng sẽ đồng ý:
“Ta vị trí khu vực an tự do.”
Vân Nhàn thoáng khựng .
Tức Mặc Xu nở nụ , dù đầy m.á.u nhưng vẫn đến kinh tâm động phách:
“Sao hả? Nghe vẻ… thú vị đúng ?”
“ .” Vân Nhàn cũng khách sáo, hiệu suất là hết.
Nàng vỗ vai Tức Mặc Xu, móng vuốt đặt lên như sờ thú cưng:
“Đi thôi, thành giao.”
Tiết Linh Tú: “……”
“Vân cô nương, nghĩ… sở hữu Anh Kỳ Quả vốn là thì ?”
“Ai da~ Mấy chuyện nhỏ như , đừng để tâm nha~”