Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 920: Tiểu Mỹ Nhân Nhi

Cập nhật lúc: 2025-09-04 09:36:24
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi Đế Tôn rời , Đế Niên theo Vân Tranh, dẫn nàng dạo một vòng quanh Phượng gia. Chuyến kéo dài suốt ba canh giờ vì Phượng gia thực sự quá lớn, quả nhiên hổ là một trong những thế gia hàng đầu ở Thủ Vân đại lục.

Ngoài dòng chính của ông cố ngoại, Phượng gia còn gần 50 nhánh phụ khác. Chỉ bốn, năm nhánh phụ phép ở gia tộc chính tại đế đô, còn thì phân bố rải rác ở các nơi khác Thủ Vân đại lục.

Trong lúc dạo Phượng gia, nàng cũng gặp vài thiên kiêu trẻ của các nhánh phụ. Những lớn tuổi hơn đột phá đến Thiên Tôn cảnh, còn những trẻ hơn cũng tu vi Nguyên Tôn cảnh.

thể sánh bằng con cháu dòng chính của Phượng gia, nhưng họ cũng kém quá xa. Tu vi là một chuyện, đồng thuật là chuyện khác. Người tu vi thấp nghĩa là đồng thuật yếu, ngược , tu vi cao cũng chắc đồng thuật mạnh hơn khác.

Đế Niên chỉ một tòa gác mái tao nhã cách đó xa, nhướn mày : "Gác mái của cháu ở bên , bên trong rộng, cháu cứ tự chọn một phòng mà ở. Nếu cháu đến Khung Thiên đại sứ quán cũng , tùy cháu chọn."

"Vâng, ," Vân Tranh đáp.

Đột nhiên, nàng nghĩ điều gì đó, ngẩng đầu Đế Niên: "Cậu ơi, cháu đến Tàng Thư Các để xem các công pháp chiến kỹ về đồng thuật."

Đế Niên ngây một chút, đó sảng khoái đồng ý: "Được, ngày mai sẽ dẫn cháu Tàng Thư Các."

Lúc , một đàn ông trong trang phục thị vệ vội vã tới. Có lẽ vì Vân Tranh vẫn còn ở đây, nên vẻ mặt chút do dự và lúng túng.

"Lại đây," Đế Niên bước vài bước sang một bên, vẫy tay gọi thị vệ.

Thị vệ lập tức theo vài bước, đó ghé sát bên cạnh Đế Niên, thì thầm vài câu.

Vân Tranh rõ một câu: "Thiếu gia, /cô đến tìm ."

Những câu tiếp theo kết giới che chắn.

Vân Tranh thấy sắc mặt ngày càng khó coi, dường như đang gặp chuyện phiền toái mà thể thoát khỏi. Chẳng lẽ là nợ đào hoa?

Rất nhanh đó, Đế Niên lấy vẻ mặt tươi , về phía Vân Tranh. Hắn thản nhiên một câu: "Cậu việc gấp cần xử lý, để Phượng Thạch đưa cháu đến Thiên Nguyệt Các."

Vân Tranh , liếc Phượng Thạch - thị vệ nãy, gật đầu.

"Vâng."

Đế Niên thấy nàng đồng ý dứt khoát như , liền dặn dò thêm vài câu, về một hướng khác.

Vân Tranh suy tư thu hồi tầm mắt, đó để Phượng Thạch dẫn đường, về phía Thiên Nguyệt Các nơi Đế Lam đang ở. Khi còn cách Thiên Nguyệt Các một con đường nhỏ, nàng gặp vài . Kẻ cầm đầu là một thanh niên mặt mũi trắng trẻo, chải chuốt, vẻ ngoài bình thường gì nổi bật. Hắn cầm một cây quạt giấy, và khi thấy Vân Tranh, mắt bỗng sáng rực lên.

Hắn "bốp" một tiếng mở quạt.

Sau đó bộ tịch phe phẩy quạt, chậm rãi tiến đến gần Vân Tranh, hỏi: "Tiểu mỹ nhân nhi, nàng là của nhánh phụ nào ? Bổn thiếu gia thấy nàng lạ mắt."

Nói đến câu cuối, kiêng nể gì mà đánh giá Vân Tranh từ xuống .

Đột nhiên, đáy mắt hiện lên một tia sáng. Hắn nhớ hôm nay một nhóm thiên kiêu trẻ của các nhánh phụ sẽ đến ở, vì họ cũng tham gia giao lưu hội của ba đại lục. Mà cô gái lạ mặt mắt , hẳn là một trong những thiên kiêu đến từ các nhánh phụ ở nơi khác.

Nhánh phụ và nhánh phụ cũng phân cấp. Những nhánh phụ thể ở gia tộc chính tại đế đô, tất nhiên tư chất đồng thuật mạnh hơn nhiều so với các nhánh phụ ở nơi khác. Hơn nữa, các nhánh phụ khác trong tộc phép kết hợp với .

Nghĩ đến đây, nheo mắt . Thiếu nữ mắt còn xinh hơn cả mấy cô tiểu thư dòng chính, miễn cưỡng thể cho nàng một danh phận trắc thất.

Mấy con cháu nhánh phụ phía nhận Phượng Thạch, sắc mặt đổi. Đây là thị vệ của Đế Niên thiếu gia!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-920-tieu-my-nhan-nhi.html.]

lúc họ định nhắc nhở Phượng Ô Khiêm thì thấy vội vàng đưa tay nắm lấy tay áo của thiếu nữ áo đỏ. Vẻ mặt bỉ ổi và sốt sắng: "Tiểu mỹ nhân nhi, để ca ca dẫn nàng tham quan Phượng gia nhé."

Phượng Thạch giật , lập tức định vung chưởng đánh Phượng Ô Khiêm thì đột nhiên một tiếng "bành" lớn vang lên, đồng tử đột nhiên co rút .

"A a a..."

Thiếu nữ lấy thế sét đánh kịp bưng tai mà đá một cước n.g.ự.c Phượng Ô Khiêm. Trong khoảnh khắc, cơ thể Phượng Ô Khiêm đột ngột bay xa, kéo theo cả mấy con cháu nhánh phụ cùng văng .

Nàng nhanh chậm bước về phía nơi Phượng Ô Khiêm ngã xuống.

Vân Vũ

Phượng Thạch nuốt nước bọt, vội vàng đuổi theo. Tiếng động ở đây thu hút sự chú ý của những xung quanh trong Phượng gia, họ đều kinh ngạc về phía .

Phượng Ô Khiêm đá gãy mấy cái xương sườn, đau đớn ho máu.

Lúc , Vân Tranh bên cạnh .

Phượng Ô Khiêm mắt long sòng sọc chằm chằm nàng. Hắn nhổ một búng máu, chịu đựng đau đớn khó khăn nửa bò dậy, lớn tiếng mắng: "Tiện nhân, mày dám đá tao?! Mày tin , tao sẽ khiến mày thể sống nổi ở Phượng gia! Đồ con đĩ thối, quyến rũ tao! Tao sẽ bán mày Phùng Hồng Lâu đĩ, ai cũng thể chồng! Đồ con đĩ thối... A a a ---"

Thiếu nữ báo nhấc chân đột ngột đá miệng Phượng Ô Khiêm, khiến một nữa bay .

Bành!

Trên mặt đất vương vãi mấy cái răng cùng với m.á.u tươi.

Phượng Thạch và mấy con cháu nhánh phụ thấy bộ dạng của Phượng Ô Khiêm lúc , trong lòng đột nhiên chấn động. Chỉ thấy miệng Phượng Ô Khiêm đầy máu, răng cửa gì đó đều văng khắp đất, mũi cũng chảy máu, trông thấy mà ghê .

Phượng Thạch bên cạnh thiếu nữ, khỏi rùng một cái.

Mấy con cháu nhánh phụ lùi mười mấy bước.

Những Phượng gia xung quanh kinh hãi, vài thị vệ, nha vội vã bẩm báo chủ tử của họ.

"Tiểu tiểu thư, cái ..." Phượng Thạch ấp úng .

Vân Tranh ngữ khí nhàn nhạt: "Đợi một chút."

Nàng tiếp tục bước về phía , hướng về Phượng Ô Khiêm đang trọng thương hai . Lúc , miệng Phượng Ô Khiêm đầy máu, căn bản một câu nào. Hắn thấy tiếng bước chân đang đến gần, đáy lòng dâng lên cảm giác sợ hãi.

Phượng Ô Khiêm vội vàng bò dậy, ánh mắt phẫn hận chằm chằm đang tới. Đồng tử trong khoảnh khắc biến thành màu hồng nhạt, nhanh chóng dùng hai tay kết một đồng thuật triệu hoán thuật, bao trùm lên hai mắt.

"Linh đồng, lồng giam tử vong!"

Trong khoảnh khắc, vô hình trung, sát khí mang tính ăn mòn nhanh chóng ngưng kết thành bức tường, lấy Vân Tranh trung tâm, đột nhiên bao vây , hướng về phía nàng trói .

Trùng hợp lúc , Phượng Nguyên Kiều và một thiếu niên mặc áo trắng chạy tới.

Phượng Nguyên Kiều thấy Vân Tranh gặp nguy hiểm, kinh ngạc trong chốc lát, nhưng tay giúp Vân Tranh. Bởi vì thực lực của Phượng Ô Khiêm trong các nhánh phụ coi là mạnh, huống hồ phận hiện tại của Vân Tranh là dòng chính!

Nếu ngay cả một dòng chính mà đối phó một nhánh phụ, nàng xứng dòng chính!

Phượng Nguyên Kiều bĩu môi, "Bị một chi thứ bắt nạt, cũng là đồ phế vật."

Loading...