Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 876
Cập nhật lúc: 2025-09-02 05:00:23
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cửu Nương Tử trầm tư : “Có lẽ con và Viện trưởng duyên. Viện trưởng sống hơn một ngàn năm , thể nhận con tử, ngoài thiên phú của con , chắc chắn cũng là vì giữa con và duyên phận sâu đậm.”
Vân Tranh , đáy lòng mơ hồ cảm giác rằng cô từng gặp Viện trưởng trong lời đồn, nhưng tài nào nhớ . Có lẽ thật sự như lời Cửu trưởng lão , cô và Viện trưởng duyên phận nhất định.
Cửu Nương Tử : “Muốn gặp Viện trưởng cũng dễ thế , tính tình … cổ quái, chuyện đều theo giờ lành định sẵn, ngay cả việc nhận con tử cũng là chọn đúng thời điểm.”
“Con , Viện trưởng là Khung Thiên Thần Toán,” Vân Tranh gật đầu. Chờ đến khi gặp Viện trưởng, cô sẽ là một vị tiền bối như thế nào.
Cô chợt nhớ đến Khấu Đại Ngọc trưởng lão từng bói cho cô bảy viên đá, trong đó viên đá cuối cùng, cô mơ hồ cảm nhận sức mạnh của bói toán. Bói toán và Thần Toán, khớp với .
Ánh mắt cô đăm chiêu, thảo nào lúc cô chọn viên đá thứ bảy, Khấu trưởng lão phản ứng lớn đến . Hóa Viện trưởng chọn cô tử , mà là cô chọn Viện trưởng sư phụ .
Tư Khấu Viện thấy hai chuyện xong về việc Viện trưởng nhận tử, liền đúng lúc lấy một cái bao tải to màu sắc sặc sỡ khác từ gian trữ vật.
Tư Khấu Viện chớp chớp mắt : “Tiểu sư , đây là quà gặp mặt tặng cho .”
Nói xong, Tư Khấu Viện đặt bao tải to mặt Vân Tranh.
Ánh mắt Cửu Nương Tử dừng cái bao tải sặc sỡ đó một chốc, ngay đó trêu chọc : “Nha nha nha, ngươi nỡ lòng nào tặng nhiều ‘bánh bao’ như cho Tiểu Vân nhi ?”
“Đương nhiên nỡ chứ.”
Tư Khấu Viện chằm chằm gương mặt xinh xắn của Vân Tranh, nhéo vài cái, nhưng , mới gặp mặt thể quá suồng sã. Cô lặng lẽ giấu hai tay lưng, “Tiểu sư , chờ chúng rời khỏi đây, hãy mở bao tải xem.”
“Tiểu Vân nhi, là trưởng bối, đương nhiên cũng tặng cho con quà gặp mặt,” Cửu Nương Tử , lấy hai cái bao tải to màu sắc sặc sỡ từ gian trữ vật, bên trong phát tiếng “loảng xoảng” giòn tan.
Nghe giống bánh bao, mà giống đá hơn.
Vân Tranh che miệng ho khan một tiếng, “Cảm ơn Cửu trưởng lão, Tư sư tỷ.”
Để đáp , Vân Tranh lấy một ít bùa bán thần cấp mà cô cất giữ từ gian trữ vật, sức mạnh bùng nổ sánh ngang với bùa thần cấp. cô sợ họ sẽ nhận.
Vậy nên, cô đặt những tấm bùa đó hai cái hộp, đưa cho mỗi một cái, giả vờ ngại ngùng : “Đây là quà đáp lễ của con, nếu hai chê, xin hãy nhận cho.”
“Nhận, nhận, nhận! Tiểu sư cho cái gì, đều !”
Lời dứt, Cửu Nương Tử liền nhịn đá Tư Khấu Viện văng xuống sập.
“Cút!” Tiếng Cửu Nương Tử giận dữ vang lên, “ là nhục sư môn!”
“Sư phụ, con thật mà.”
Cửu Nương Tử trợn mắt trừng cô một cái, trong một giây đổi sắc mặt, đầu tủm tỉm về phía Vân Tranh, “Tiểu Vân nhi, cái Tư sư tỷ đầu óc chút vấn đề, ăn lộn xộn, con đừng để ý lời nó nhảm.”
Vân Tranh bật , “Sư tỷ tính tình sảng khoái, gì đó, vòng vo, con thích.”
Tư Khấu Viện , vui đến mức phía dường như một cái đuôi đang ngoe nguẩy.
Cửu Nương Tử chiếc hộp trong tay, một cách thâm tình: “Con tặng lễ vật gì cho chúng , chúng đều thích.”
Vân Tranh sững sờ một chút, ánh mắt dừng ba cái bao tải to sặc sỡ vài giây, chậm rãi : “Con cũng .”
Lúc , Cửu Nương Tử dậy. “Thôi, phiền con nữa, nhớ đến các trò ảo thuật của chúng chơi thường xuyên. Có chuyện gì giải quyết , cũng thể đến tìm .”
Tư Khấu Viện đột nhiên dậy, vẻ mặt nghiêm túc : “Sư phụ, nhanh , con và tiểu sư cần chuyện riêng.”
Ngay đó, Tư Khấu Viện kêu lên một tiếng thảm thiết.
“Sư phụ…”
Vân Vũ
Chỉ thấy Cửu Nương Tử giơ tay vặn tai Tư Khấu Viện, nháy mắt với Vân Tranh kéo Tư Khấu Viện rời .
“Tiểu Vân nhi, hẹn gặp hôm khác.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-876.html.]
Căn phòng ngay lập tức trở nên yên tĩnh.
Cứ như thể chuyện xảy chỉ là ảo ảnh.
đây ảo ảnh cũng giấc mơ, bởi vì bên cạnh giường cô, vẫn còn ba cái bao tải to vô cùng bắt mắt.
Bên trong là bánh bao ?
Vân Tranh dậy tới mép giường, thong thả mở dây thừng , khoảnh khắc kéo miệng bao tải, một luồng kim quang chói lòa chiếu mắt, chờ mắt thích nghi với ánh sáng, tập trung kỹ.
Vân Tranh im lặng.
Đây là bánh bao, nhưng bánh bao để ăn, mà là bánh bao vàng. Hơn nữa đây vàng thông thường, là vàng Thái Cực ngàn năm.
Loại vàng Thái Cực ngàn năm thể dùng để luyện khí. Nếu đem đấu giá, chắc chắn sẽ thu hút phần lớn các luyện khí sư tranh đoạt lấy.
Vậy nên…
Cửu Nương Tử và Tư sư tỷ, tặng cô ba bao tải “tiền”.
Vân Tranh thở dài: “… Thật sự là quá hiểu con.”
Cô đang thiếu tiền.
…
Bên _
Cửu Nương Tử và Tư Khấu Viện trở về các ảo thuật.
“Tiểu Viện Nhi,” Cửu Nương Tử Tư Khấu Viện, ngữ khí nghiêm túc : “Bất kể Tiểu Vân nhi tặng con cái gì, con cũng giữ gìn cẩn thận, đừng tổn thương lòng Tiểu Vân nhi.”
Tư Khấu Viện trịnh trọng : “Con , quà gặp mặt tiểu sư tặng, con nhất định sẽ trân trọng.”
Nói xong, Tư Khấu Viện cẩn thận mở chiếc hộp.
Ngay đó, cô kinh ngạc kêu lên: “Hỏng , hỏng , sư phụ a a a!”
Cửu Nương Tử lập tức tới bên cạnh, ngữ khí nôn nóng hỏi: “Sao ?!”
“Sư phụ xem!” Tư Khấu Viện chỉ tấm bùa màu vàng tươi trong hộp.
Ánh mắt Cửu Nương Tử dừng trong hộp, con ngươi chợt co rụt , ánh mắt thâm sâu, “Đây là bùa bán thần cấp! Cực phẩm bùa!”
Tư Khấu Viện nước mắt hỏi: “Sư phụ, đây là một chồng bùa bán thần cấp đấy, hỏng hỏng , con chỉ tặng tiểu sư một bao tải ‘bánh bao’, quá keo kiệt ?!”
Trong chiếc hộp , ít nhất hai mươi tấm bùa bán thần cấp. Nếu là hai mươi tấm bùa bán thần cấp bình thường, đem đấu giá, ít nhất cũng một trăm triệu hồng ngọc!
Huống hồ, đây là cực phẩm bùa, giá trị thể sánh ngang với bùa thần cấp bình thường, giá cả ít nhất tăng gấp đôi!
Cửu Nương Tử chậm rãi : “Tiểu Vân nhi, đúng là thiên tài.”
Ngay cả một vị Phù Văn Sư thần cấp như Tả Bất Phàm cũng thể giúp đỡ Tiểu Vân nhi nhiều, vì Tiểu Vân nhi gần với cảnh giới Phù Văn Sư thần cấp .
Quả nhiên chỉ Viện trưởng mới thể dạy dỗ một thiên tài như !
Cửu Nương Tử trong lòng cảm khái, đang lúc định chuyện với Tư Khấu Viện, phát hiện cô lén lút về phía ngoài các.
“Ngươi chạy ?”
Thân hình Tư Khấu Viện cứng đờ, “Sư phụ, con tặng tiểu sư thêm mấy bao tải ‘bánh bao’ nữa.”
Cửu Nương Tử: “……”
Cửu Nương Tử bất đắc dĩ xoa xoa thái dương, “Quay đây, đừng phiền tiểu sư của con nghỉ ngơi!”