Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1346

Cập nhật lúc: 2025-12-04 17:46:51
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đấu Linh?

 

ý gì?

 

Vân Tranh phóng tầm mắt sang, chỉ lờ mờ thấy lôi đài dường như đang giao chiến. Ngay khoảnh khắc , đôi mày thanh tú của nàng chợt cau , , chẳng , mà là Khí Linh đang kịch chiến.

 

Ở hai đầu đối diện của lôi đài, mỗi bên đều một , dường như đang điều khiển hai Khí Linh giao đấu, trận chiến diễn vô cùng dữ dội.

 

Tám Phong Hành Lan thấy Vân Tranh cứ chằm chằm về phía bên trái, lòng dấy lên hiếu kỳ, bèn thuận theo ánh mắt của nàng mà sang.

 

“Đấu Linh là gì ?” Mộ Dận kinh ngạc hỏi.

 

Đái Tu Trúc , bèn lên tiếng giải thích: “Đấu Linh chính là việc các Tu Thần Giả điều khiển Khí Linh mà họ khế ước để chúng chiến đấu, so tài, và tàn sát lẫn . Trước khi Đấu Linh, hai bên thể thỏa thuận về vật đặt cược. Nếu một bên thắng, vật cược sẽ thuộc về đó.”

 

“Thông thường, vật cược là Tinh Ngọc, nhưng cũng một Tu Thần Giả chiếm đoạt Khí Linh của đối phương nên cũng lấy Khí Linh để đặt cược.”

 

Đái Tu Trúc ngừng một lát tiếp: “Hiện tượng Đấu Linh ở Lang Châu phổ biến.”

 

Tề Phách kìm thắc mắc: “Khí Linh? Các Tu Thần Giả ở Lang Châu của các ngươi khế ước nhiều Thần Khí lắm ? Mỗi Thần Khí đều sẽ Khí Linh ?”

 

Đái Tu Trúc đáp: “Cũng hẳn là , nhưng ở Lang Châu một công hội, tên là ‘Khí Linh Công Hội’, chuyên bồi dưỡng Khí Linh của Thần Khí, chính vì mới khiến Khí Linh trở nên phổ biến như thế. Tuy nhiên, Khí Linh tạo bằng phương pháp nhân tạo khó bì với loại do tự nhiên t.h.a.i nghén sinh .”

 

Vân Tranh xong những lời , đôi mày khẽ nhíu .

 

Lang Châu thế mà cả Khí Linh Công Hội?

 

Khí Linh còn thể nuôi dưỡng bằng phương pháp nhân tạo, chuyện thật chút tà môn.

 

Vân Tranh ngước mắt Đái Tu Trúc, “Đái sư , từng mua loại Khí Linh bao giờ ?”

 

Đái Tu Trúc sững , nàng đột ngột hỏi chuyện, đôi chút mừng rỡ mà dám tin.

 

Hắn vội vàng lắc đầu.

 

“Chưa từng.”

 

Tôn Đông Linh bỗng cất lời, “Vân sư tỷ, .”

 

Vân Tranh thấy, liền dời ánh mắt lên Tôn Đông Linh, giọng điệu bất giác dịu vài phần, “Có thể cho xem qua một chút ?”

 

Tôn T.ử kinh ngạc hỏi: “Đông Linh, thứ ?”

 

“Là Thiên Việt sư tặng quà sinh thần.” Tôn Đông Linh giải thích, ngước mắt về phía Vân Tranh, đáp một tiếng ‘Được ạ’, đó liền từ trong gian trữ vật lấy một sợi dây chuyền, đưa tới mặt Vân Tranh.

 

“Đây ạ, Vân sư tỷ.”

 

Vân Tranh nhẹ nhàng gật đầu, đưa tay nhận lấy, đưa thần thức trong đó. Quá trình gặp chút trở ngại nào, nàng cũng ‘thấy’ một Khí Linh đang co ro bên trong.

 

Chỉ thấy Khí Linh hình dạng tựa như một con thỏ trắng, đôi mắt đờ đẫn, dường như linh hồn, trông vô cùng trống rỗng.

 

Vân Tranh vẻ mặt đầy suy tư thu thần thức , trả sợi dây chuyền bạc cho Tôn Đông Linh.

 

“Cảm ơn Tôn sư .”

 

“Vân sư tỷ cần khách sáo ạ.” Tôn Đông Linh cất giọng rụt rè.

 

Vân Tranh khẽ đáp , “Ừm.”

 

Đái Tu Trúc chậm rãi hỏi, “Vân sư , bây giờ chúng nên ?”

 

Vân Tranh đưa tay chỉ về một hướng.

 

“Trước tiên cứ đến đó xem , ?”

 

Đái Tu Trúc thôi, cảm thấy đến nơi đó an cho lắm, bởi vì những Tu Thần Giả tham gia Đấu Linh đều dạng dễ chọc.

 

“Được thôi!” Mộ Dận vui vẻ tán thành.

 

Yến Trầm và Phong Hành Lan cũng gật đầu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1346.html.]

Tề Phách vỗ vỗ ngực, “Lão Đại bảo , tiểu theo đó. Lão Đại cứ hiên ngang tiến bước, tiểu nguyện đời đời theo!”

 

Vân Tranh: “Cút.”

 

Tề Phách , vẻ mặt đầy phân vân, đúng lúc đang suy nghĩ xem nên cút về hướng nào thì mấy Đái Tu Trúc cũng đồng ý về phía lôi đài Đấu Linh, cả đoàn cứ thế cất bước.

 

Tề Phách tụt phía , vội vàng chạy lon ton đuổi theo.

 

Trong lúc họ tiến về phía lôi đài Đấu Linh, Vân Tranh nhạy bén nhận ít Tu Thần Giả ghim chặt ánh mắt họ.

 

Thật , nàng cũng hề ngạc nhiên.

 

Suy cho cùng, trong đội của họ, khí thế và khí chất đều khá non nớt, tuy đeo mặt nạ nhưng vẫn thể cả chín họ đều là những trẻ tuổi.

 

Hơn nữa, tu vi của họ dù khí vật che giấu, nhưng vẫn những cường giả thể thấu tu vi thật sự.

 

Chín , tu vi trung bình vô cùng thấp.

 

Đặc biệt là Tề Phách, chỉ với sức của một , thừa sức kéo tu vi trung bình của cả đội tụt xuống một cách thê thảm.

Vân Vũ

 

Còn Nguyệt Châu thứ hai từ lên, bây giờ chỉ Ngụy Thần Cảnh Lục Trọng…

 

Hai , khác đến đây để nộp mạng.

 

Vân Tranh cứ ngỡ các tu thần giả trong Thần Hội Chi Sâm sẽ táo tợn đến mức tay trực tiếp như , cho đến khi một cái xác đẫm m.á.u ‘rầm’ một tiếng, rơi ngay mặt bọn họ!

 

Tôn T.ử và Tôn Đông Linh sợ đến mức mặt trắng bệch, Nguyệt Châu cũng nhịn mà nhíu mày.

 

Tề Phách vẫn giữ bình tĩnh, cho cùng, ngày cũng gần như bê bết m.á.u me thế , hơn nữa, lúc theo Lão Đại, cũng từng chứng kiến cảnh Lão Đại tay đ.á.n.h tàn bạo, tố chất tâm lý của bây giờ hơn nhiều .

 

Ngay đó, bên cạnh cái xác đẫm m.á.u bỗng xuất hiện một tu thần giả phận, gã tu thần giả đó thẳng tay lột nhẫn trữ vật và những vật phẩm quý giá khác cái xác.

 

Gã tu thần giả dường như phát hiện sự tồn tại của bọn họ.

 

Ánh mắt chợt trở nên sắc lạnh, quét một vòng về phía .

 

Khí thế và uy áp bung bộ, khiến mấy Đái Tu Trúc lập tức cảm thấy lồng n.g.ự.c bức bối, thở dồn dập, sợ đến mức lùi mấy bước.

 

Chỉ Vân Tranh và nhóm bạn của nàng là vẫn giữ vẻ thản nhiên, bọn họ cũng xem là những từng trải qua sóng to gió lớn, nên thấy cảnh cũng chẳng lấy gì lạ, hề gã tu thần giả dọa sợ.

 

Gã tu thần giả chậm rãi dậy, buông một nụ khẩy đầy khinh miệt: “Một lũ nhóc ranh vắt mũi sạch, cũng dám xông Thần Hội Chi Sâm ?”

 

Vân Tranh thuận miệng bịa chuyện: “Bọn đương nhiên là chống lưng .”

 

Sắc mặt của gã tu thần giả lớp mặt nạ khẽ biến đổi.

 

chống lưng ư?

 

Vân Tranh hừ lạnh một tiếng, ánh mắt lạnh lùng , tỏ vẻ chẳng hề coi gì, ngạo mạn : “Bọn dám đây, tất nhiên là vì âm thầm bảo vệ. Bản tiểu thư cảnh cáo ngươi, đừng mà vênh váo quá, nếu , cái mạng nhỏ của ngươi mất lúc nào cũng !”

 

“Tiểu thư lắm.” Mộ Dận nhanh chóng hùa theo một cách cung kính, giọng điệu còn mang theo vài phần nịnh nọt chân thành.

 

Yến Trầm hạ thấp giọng, ôn tồn : “Tiểu thư, Thái Thượng Trưởng Lão dặn dò, đến Thần Hội Chi Sâm để rèn luyện, tuyệt đối để lộ hành tung của ngài , nếu hiệu quả rèn luyện sẽ đạt như mong đợi.”

 

Vân Tranh lườm một cái: “Ở đây đến lượt ngươi lên tiếng ?”

 

Yến Trầm cúi đầu, khóe môi ẩn lớp mặt nạ đen nén mà nhếch lên.

 

Mấy Đái Tu Trúc ngơ ngác cả lũ: “???”

 

Tiểu thư nào? Thái Thượng Trưởng Lão nào? Đây là đang lừa đúng ?

 

Lẽ nào Vân sư /sư tỷ thật sự là con cháu của một gia tộc lớn nào đó?

 

Tôn T.ử lập tức ngẩng đầu ngang ngó dọc, dường như tìm vị Thái Thượng Trưởng Lão mà Yến Trầm , thế mà mặc cho thế nào, cũng mơ hồ cảm thấy trong đám quả thật đang ẩn giấu một vị lão giả thực lực sâu lường .

 

Tôn T.ử trong lòng chấn động, khỏi thầm nghĩ, Vân sư tỷ quả nhiên là thâm tàng bất lộ!

 

Thảo nào ngay từ đầu gặp mặt, cảm thấy Vân sư tỷ tầm thường!

 

Hơn nữa, với độ tuổi chỉ mới ngoài hai mươi của Vân sư tỷ mà đột phá đến Chân Thần Cảnh Nhất Trọng! Tất cả những dấu hiệu đều cho thấy, Vân sư tỷ chính là con cháu xuất từ đại gia tộc.

Loading...