Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1345

Cập nhật lúc: 2025-12-04 17:46:50
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nguyệt Châu ngước mắt .

 

Vân Vũ

Tôn T.ử chợt nheo mắt , để lộ hàm răng trắng bóng, nụ rạng rỡ và ấm áp tựa ánh ban mai. "Bởi vì dốc lòng bảo vệ từng t.ử của Thiên Xu Tiên Viện, cho dù thực lực còn non kém, nhưng vẫn cố gắng hết sức ."

 

Nguyệt Châu trong lòng cảm khái khôn nguôi, khẽ khàng gật đầu.

 

"A Tử, ngươi sẽ trở nên mạnh mẽ hơn."

 

Tôn T.ử trang trọng gật đầu.

 

 

Chẳng mấy chốc, đến lúc nhóm của Vân Tranh lên đường tới Thần Hội Chi Sâm.

 

Chín tụ họp đông đủ cổng Thiên Xu Tiên Viện. Trong khoảnh khắc, sự hiện diện của họ dường như khiến cánh cổng trông phần xiêu vẹo và chật chội hơn hẳn. Chuyến rèn luyện của cả nhóm giữ kín, hề báo cho bất kỳ t.ử nào khác trong Tiên viện.

 

Ấy là bởi Vân Tranh nghiêm ngặt yêu cầu, tuyệt đối để lộ hành tung.

 

Suy cho cùng, Vân Tranh chân ướt chân ráo đến Thiên Xu Tiên Viện gây thù chuốc oán với mấy thế lực lớn, nếu để lộ dấu vết, e rằng sẽ chiêu mời sự truy sát ngấm ngầm từ bọn chúng.

 

Nếu chỉ một nàng lên đường rèn luyện, dẫu hành tung bại lộ cũng chẳng hề gì.

 

chỉ một nàng, mà còn tám đồng hành, nên sự đều đặt cẩn trọng lên hàng đầu.

 

Bấy giờ, Vân Tranh ngước mắt về phía nam t.ử trẻ tuổi tuấn tú khôi ngô đang vận chiếc cẩm bào màu xanh biếc, nét mặt bình thản cất lời: "Đái sư , ngươi từng đến Thần Hội Chi Sâm, phiền ngươi dẫn đường ."

 

Đái Tu Trúc sững trong giây lát, ngờ rằng nàng chịu gọi một tiếng sư , dù cho thái độ vẫn cứ lạnh nhạt xa cách.

 

"Được."

 

Đái Tu Trúc gật đầu nhận lời, đoạn đảo mắt một vòng khắp lượt, cất tiếng hỏi: "Các ngươi chuẩn xong cả ? Không còn bỏ sót thứ gì đấy chứ?"

 

"Không ." Nguyệt Châu đáp lời.

 

Nguyệt Châu hôm nay vận một bộ y phục màu sắc trang nhã, chất vải tuy chẳng hàng thượng hạng, nhưng khoác lên toát một khí chất thanh tao thoát tục tựa trăng thanh gió mát, quả thực đạt đến cảnh giới ' vì lụa' nay thành 'lụa '.

 

cạnh chính là hai Tôn T.ử và Tôn Đông Linh.

 

Hai họ dường như chỉ nền cho vẻ tuyệt mỹ của Nguyệt Châu, khiến khỏi một nữa thầm thán phục, rằng Nguyệt Châu quả hổ danh là Lang Châu nhất mỹ nam.

 

Nhìn sang phía còn , nhan sắc của nhóm Vân Tranh cũng hề kém cạnh, ngược còn tạo cảm giác một chín một mười, kẻ tám lạng nửa cân. Nói cho gọn, mỗi một vẻ, mười phân vẹn mười, chỉ riêng Tề Phách là phần kém sắc hơn một chút.

 

Mộ Dận đột nhiên lên tiếng, "Không , còn thì trời sập tối mất."

 

Đái Tu Trúc thì nghẹn họng, khỏi thầm nghĩ trong bụng, trời mới tờ mờ sáng, mà tối nhanh đến thế ? Tên Mộ Dận rõ ràng là vẫn còn ghim trong lòng, cố tình châm chọc việc lề mề đây mà.

 

Đến bây giờ mới nhận , những chuyện cứ lời xin là xong. Nếu như nhóm Mộ Dận so đo tính toán chuyện , lẽ khi xin xong sẽ quên bẵng , thể ngựa quen đường cũ. chính vì họ tha thứ, nên mới hết đến khác nhắc nhở nhớ đây từng kiêu ngạo và vô lễ đến nhường nào.

 

Trong lòng dâng lên một cảm giác thất bại, nhưng nhiều hơn cả là sự tự vấn.

 

Đái Tu Trúc khẽ buông một tiếng thở dài, "Vậy chúng lên đường thôi."

 

Cả nhóm nhân lúc trời còn sớm tinh mơ, cùng thẳng tiến về phía Thần Hội Chi Sâm. Kỳ thực, Thần Hội Chi Sâm cách Thiên Xu Tiên Viện cũng xa, bộ chỉ mất chừng hai khắc.

 

Hai khắc , họ đến bìa rừng Thần Hội Chi Sâm.

 

Vân Tranh ngẩng đầu sang, cổng Thần Hội Chi Sâm là một tòa thạch môn màu đen, trông vô cùng hùng vĩ đồ sộ, khí thế ngút trời. Trên tấm biển treo phía khắc một đồ đằng trang nghiêm thần thánh, mà đồ đằng giống đến tám phần so với đồ đằng của Lang Châu Thần Miếu.

 

Lẽ nào Thần Hội Chi Sâm mối liên hệ gì đó với Lang Châu Thần Miếu?

 

Xung quanh tòa thạch môn đen kịt là một vùng kết giới hỗn loạn, cảnh vật nhòe trong một màn sương mờ ảo, chỉ thấy một màu xám đục m.ô.n.g lung, thể thấu cảnh tượng bên trong.

 

Toát một luồng thở bí ẩn hiểm nguy.

 

Rốt cuộc, cảnh tượng bên trong Thần Hội Chi Sâm là như thế nào?

 

Đái Tu Trúc giơ tay lên, cất giọng giới thiệu: "Bên ngoài Thần Hội Chi Sâm canh gác, trong đó, chỉ cần bỏ một ngàn vạn Tinh Ngọc chiếc hộp đá màu đen ."

 

Men theo hướng tay chỉ của Đái Tu Trúc, chỉ thấy bên đại môn một cái hộp đá đen lõm trong tường, và lúc , chiếc hộp đang mở toang.

 

Đái Tu Trúc thấy họ tỏ tường, bèn kìm mà cất tiếng hỏi một câu: "Các ngươi mặt nạ ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1345.html.]

"Có."

 

Bốn Vân Tranh, Phong Hành Lan, Yến Trầm và Mộ Dận cực kỳ ăn ý, mỗi đều lấy một chiếc mặt nạ đen tuyền, khoan t.h.a.i đeo lên.

 

Trong nháy mắt, gương mặt của cả bốn gần như che kín , tạo cảm giác phần u tối quá mức! Đã thế, chiếc mặt nạ còn là một màu đen bóng loáng.

 

Mấy Đái Tu Trúc nhất thời lặng thinh.

 

Chiếc mặt nạ đen cũng quá…

 

Đặc biệt .

 

Bọn họ hiếm khi thấy ai đeo mặt nạ một màu đen tuyền như . Thường thì, chuộng những chiếc mặt nạ màu vàng kim, màu bạc, hoặc hoa văn sặc sỡ, là dạng mặt nạ che nửa mặt, mặt nạ đầu lâu, mặt nạ quỷ…

 

Tề Phách thấy thế, mắt liền sáng rỡ, phấn khích Vân Tranh, "Lão Đại, còn chiếc mặt nạ đen nào như nữa ?"

 

Vân Tranh liếc mắt một cái, "Đưa tiền đây, bán cho ngươi."

 

Tề Phách: "…"

 

Hắn bỗng dưng cụt cả hứng.

 

Tề Phách lẳng lặng lấy một chiếc mặt nạ quỷ nhe nanh đeo lên, điều chiếc mặt nạ nhỏ, đến nỗi để lộ cả đường viền cằm của ngoài.

 

Vân Tranh thấy cảnh , cũng đành cạn lời.

 

Trong khi đó, Mộ Dận lặng lẽ dùng khuỷu tay huých nhẹ cánh tay Phong Hành Lan, ghé tai thì thầm: "Tên Tề Phách cũng keo kiệt y như Thu Ca ?"

 

Phong Hành Lan: "Không, Úc Thu là bủn xỉn, còn là tiết kiệm."

 

"Thế còn ngươi?"

 

"Nghèo."

 

Mộ Dận gật gù tán thành, "Nói chí ."

 

Yến Trầm cuộc trò chuyện của họ, trong lòng khỏi dở dở . Ngay đó, ánh mắt dừng Tề Phách trong giây lát, đáy lòng dâng lên vài phần cảnh giác, luôn cảm thấy khí tức của gì đó kỳ quái.

 

Đợi ngày khác rảnh rỗi, sẽ bàn bạc kỹ lưỡng với Tranh Tranh về chuyện của tên Tề Phách mới .

 

Mấy Đái Tu Trúc cũng lượt lấy mặt nạ .

 

Của Đái Tu Trúc là một chiếc mặt nạ bằng vàng, chính là loại vàng ròng nguyên chất.

 

Ánh mắt Vân Tranh khẽ ngưng , tên Đái Tu Trúc ngốc ? Đem vàng ròng đeo hết cả ngoài, chẳng là đang chiêu cáo thiên hạ rằng tiền của như nước, mời gọi mau tới cướp bóc .

 

Mặt nạ của Nguyệt Châu thì xám xịt một màu, chẳng gì đặc sắc. Của Tôn T.ử là một chiếc mặt nạ đầu lâu. Còn mặt nạ của Tôn Đông Linh là một chiếc mặt nạ bằng bạc điêu khắc hoa văn, trông vô cùng tinh xảo.

 

Vân Tranh bước lên phía vài bước, ánh mắt lướt qua cả tám , giọng điệu trở nên nghiêm nghị: "Ta tuyên bố , tất cả các ngươi đều theo sự sắp đặt của , tuyệt đối tự ý hành động."

 

"Vâng!"

 

Cả tám đều bất kỳ dị nghị nào, thế là liền bắt đầu thả Tinh Ngọc trong hộp đá đen để đổi lấy cơ hội .

 

Vân Tranh để họ thả Tinh Ngọc , còn thì cùng.

 

Chẳng mấy chốc, khi tất cả bọn họ đều bước Thần Hội Chi Sâm, nàng mới nhấc chân .

 

Ngay khoảnh khắc bước qua ngưỡng cửa, cảnh vật xung quanh biến đổi trong chớp mắt.

 

Đập mắt nàng là một nơi trông tựa như một khu chợ phiên, vô sạp hàng bày la liệt đủ loại vật phẩm, thậm chí trong những món hàng rao bán còn cả , thú, linh, ma, yêu!

 

Bầu khí phồn hoa náo nhiệt phảng phất vài phần nguy hiểm đến kỳ dị. Người qua kẻ tấp nập, nhưng khó thể bóng dáng di chuyển của một .

 

Tốc độ quá nhanh, ánh mắt gần như tài nào bắt kịp .

 

ngay khoảnh khắc , sự chú ý của nàng một tiếng động khác thu hút. Nàng nghiêng đầu về phía bên trái, chỉ thấy ở phía xa xa bên đó sừng sững một lôi đài vô cùng rộng lớn.

 

Trên tấm bia đá dựng cạnh lôi đài, khắc một chữ: Đấu.

 

--------------------

 

 

Loading...