Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1318
Cập nhật lúc: 2025-12-03 17:05:18
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Yến Trầm chậm rãi mỉm : "Không , chút vết thương cỏn con , vẫn chịu đựng . Huống hồ mới dùng một viên đan dược, bây giờ đỡ hơn nhiều ."
Nguyệt Châu , hàng mi khẽ run, chậm rãi cất giọng bộc bạch: "Tất cả chuyện đều do mà , thường nghĩ, nếu như tồn tại cõi đời , liệu bớt cho các ngươi vô phiền phức ."
Yến Trầm thấy thế, thoáng chốc sững sờ.
Hắn mặc kệ, vẫn tiếp tục thì thầm: "Tu vi của yếu ớt vô cùng, ngay cả cảnh giới Bán Thần Cảnh cũng thể đột phá. Đôi mắt của từ lúc chào đời thấy gì, chẳng thể nào thấy dung mạo của chính , cũng chẳng trông nữa. Ta cũng từng thử tự hủy dung nhan, nhưng Viện trưởng phát giác. Hắn chỉ chữa lành khuôn mặt cho , mà còn răn dạy rằng, tất cả đều là của kẻ khác, liên quan gì đến ."
"Viện trưởng khuyên đừng mang cái suy nghĩ rằng hại là kẻ tội, thế nhưng… thể nghĩ đến cơ chứ?"
Nói đến đây, gương mặt tuấn mỹ vô ngần của Nguyệt Châu bỗng nhuốm màu ảm đạm và cô liêu, đôi môi trắng bệch khẽ nhếch lên, vẽ nên một nụ cay đắng.
Yến Trầm nhất thời gì, khi trấn tĩnh tâm trạng, bèn : "Viện trưởng đúng, tất cả những chuyện đều của ngươi, ngươi đừng tự đổ hết tội lên đầu . Kẻ đáng trách chính là những tên đầu sỏ gây tội ."
Nguyệt Châu cúi đầu, sinh là một điềm gở.
Hắn thường xuyên mang đến tai họa cho những xung quanh, thảo nào chính cha ruột của vứt bỏ trong núi sâu.
"Ừm." Nguyệt Châu khẽ đáp một tiếng.
Yến Trầm cũng chẳng an ủi thế nào, bởi lẽ, từng trải qua những nỗi thống khổ mà Nguyệt Châu gánh chịu, nên khó lòng đồng cảm sâu sắc .
Yến Trầm suy nghĩ một lát lựa lời khuyên giải: "Đừng lo lắng, Vân Đội của chúng sẽ thua , nàng nhất định thể ngươi trút sạch cơn giận , cuộc sống của ngươi cũng sẽ ngày một hơn."
Vân Đội?
"Nàng tên là gì?"
"Vân Tranh, Vân trong phong vân, Tranh trong phong tranh."
Nguyệt Châu , trong đầu chợt lóe lên một ý nghĩ: Tên thật, thôi thấy thật tự do.
Nguyệt Châu hỏi Yến Trầm: "Còn ngươi?"
Yến Trầm đáp lời ngắn gọn: "Yến Trầm."
lúc –
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, đập mắt là ánh nắng chói chang rọi xuống, căn nhà sức mạnh của mấy bọn họ đ.á.n.h cho tan tành nát vụn, mảnh vỡ bay tứ tung, cả ngôi nhà sụp đổ thành một đống hoang tàn.
Nơi an duy nhất, chính là vị trí của Yến Trầm và Nguyệt Châu.
Bởi vì bọn họ một tầng kết giới cấm chế bảo vệ.
"Nàng thương ?" Giọng điệu của Nguyệt Châu chút sốt sắng, ánh mắt cố gắng dõi theo bóng hình màu đỏ , nhưng tốc độ quá nhanh, tầm mắt của căn bản tài nào theo kịp.
"Không ." Yến Trầm mỉm trả lời.
"Vậy thì ."
Yến Trầm câu , trong lòng thầm cảm khái Nguyệt Châu quả thực là một chỉ nghĩ cho khác, bao giờ tính đến bản .
…
Phía bên .
Vân Tranh một đối đầu với ba Cừu Mạn Lan, những rơi thế hạ phong, mà ngược còn phần lấn lướt cả ba bọn họ.
Sắc mặt Ông Toàn cực kỳ khó coi: "Nếu chúng trúng độc, thì con tiện tỳ nhà ngươi còn thể sống đến bây giờ ?"
Vân Tranh chẳng thèm để tâm đến lời của nàng , giơ cao cây Phủ lớn chĩa về phía Ông Toàn, đột ngột bổ xuống.
"Toàn Tố Phủ Nhận!"
Ầm –
Ông Toàn giơ tay lên đỡ, nhưng khổ nỗi tu vi của nàng chỉ mới ở Thần Nhân Cảnh tứ trọng, kém xa Vân Tranh, thế nên nàng còn chống đỡ vài giây bổ bay một cách thương tiếc, thể nặng nề rơi xuống mặt đất.
Một tiếng 'bịch' vang lên, hòa cùng tiếng hét t.h.ả.m thiết của Ông Toàn.
"A!"
Ông Toàn nôn mấy ngụm m.á.u tươi, thở rõ ràng trở nên hỗn loạn và yếu nhiều.
Phong Ngọc Nhi và Cừu Mạn Lan thấy cảnh , ánh mắt liền trầm xuống, một nữa vây công về phía Vân Tranh.
Phong Ngọc Nhi giơ kiếm lên, trường kiếm 'soạt' một tiếng, bao phủ bởi một lớp ánh trăng nhàn nhạt, cùng lúc đó, một pháp ấn đồ đằng mang tính hộ vệ cũng xuất hiện, sức mạnh ẩn chứa thần thánh lực vô cùng. Thân hình nàng lộn một vòng điệu nghệ giữa trung, trường kiếm phóng , đ.â.m thẳng về phía Vân Tranh.
"Thần Nguyệt Quang Huy!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1318.html.]
Cừu Mạn Lan cũng vung kiếm ngay lúc đó, chỉ điều đồ đằng pháp ấn thanh kiếm của nàng thuộc về gia tộc Chiến Thần, ngập tràn một luồng khí tức hung tàn bạo ngược cùng chiến ý sục sôi hừng hực. Mũi kiếm khẽ nhướng lên, cả kiếm nhanh chóng đồ đằng pháp ấn nhuộm thành một màu đỏ rực.
「Thiên Cương Thần Kiếm!」
Một đạo là kiếm của Thủ Hộ, một đạo là kiếm của Chiến Thần!
Lưỡng kiếm Tề xuất!
Hai luồng sức mạnh hòa quyện một cách hài hòa đến lạ kỳ, bùng phát một luồng kiếm ý cường hãn dị thường!
Một luồng uy áp kinh hoàng mạnh mẽ bỗng ập xuống, khiến cho bộ t.ử của cả hai Tiên viện mặt tại đây đều sững sờ kinh hãi, thu hút hết thảy ánh .
Ánh mắt của Phong Hành Lan và Mộ Dận gắt gao khóa chặt bóng hình của Vân Tranh.
Đồng t.ử của Đái Tu Trúc đột ngột co rút , đây chính là chiêu thức ăn ý nhất của hai Yêu Nữ , một chiêu , gần như một ai thể giành phần thắng.
Vân Vũ
Ánh của dời sang phía Vân Tranh.
Hắn bất giác buột miệng hét lớn một tiếng.
「Cẩn thận!」
Các t.ử của Thiên Xu Tiên viện gương mặt lộ rõ vẻ kinh ngạc xen lẫn lo âu, 「Tiên nữ tỷ tỷ, mau chạy !」
Trái , các t.ử của Xung Hư Tiên viện mang vẻ mặt đầy kiêu ngạo, sư tỷ của bọn họ chính là bậc thiên kiêu cường giả trong mười hạng đầu của Tiên viện, lẽ nào một nữ t.ử rõ lai lịch của Thiên Xu Tiên viện đ.á.n.h bại ?
「Cừu sư tỷ, đ.á.n.h bại nàng !」
「Phong sư tỷ, cố lên!」
「G.i.ế.c c.h.ế.t nàng !」
Đám t.ử của Xung Hư Tiên viện cất giọng gào thét đầy kích động.
Mà ngay lúc đây——
Vân Tranh đang giữa tâm điểm của cơn sóng gió, sức mạnh của hai bung lực, dùng cả uy áp lẫn kiếm ý ngừng nghiền ép nàng.
Sắc mặt nàng thoáng chút tái nhợt.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của tất cả , nàng mà thu hồi thanh kim sắc cự phủ trông vẻ vô cùng lợi hại .
Có một t.ử kinh hãi thốt lên, 「Tại nàng cất vũ khí ?!」
「Chắc là vốn địch nổi, nên đầu hàng sớm để mong các sư tỷ tha thứ chăng!」
「Hừ, nàng đả thương Ông sư tỷ, Cừu sư tỷ và Phong sư tỷ tuyệt đối sẽ tha thứ cho nàng , g.i.ế.c c.h.ế.t nàng là quá hời cho nàng !」
Chúng nhân bàn tán xôn xao.
Thế nhưng Cừu Mạn Lan và Phong Ngọc Nhi vì hiện tượng kỳ quái mà trong lòng dấy lên một tia cảnh giác, bởi vì trực giác mách bảo các nàng rằng Vân Tranh tuyệt đối là sẽ dễ dàng nhận thua.
Hai nàng liếc một cái, sức mạnh trong cơ thể bỗng chốc bùng nổ dữ dội, tức thì gia tăng uy lực cho thanh trường kiếm trong tay.
Trường kiếm của hai nàng giao giữa trung, bất ngờ huyễn hóa một thanh kiếm thứ ba nửa trong suốt, mà thanh kiếm thứ ba mang trong khí tức của cả Thủ Hộ Thần lẫn Chiến Thần.
Song Thần hợp lực, thế thể cản!
「Đi!」
Cừu Mạn Lan quát khẽ một tiếng.
Keng——
Thanh trường kiếm thứ ba nửa trong suốt hóa thành mũi nhọn tiên phong, đ.â.m thẳng đến giữa mặt Vân Tranh.
Ngay khoảnh khắc trường kiếm lao tới, khí xung quanh dường như đều Ngưng đọng . Toàn bộ uy áp và kiếm lực đều đổ dồn thẳng về phía Vân Tranh, ép cho sắc mặt nàng trắng bệch.
Vân Tranh giơ chưởng lên chống đỡ thanh trường kiếm nửa trong suốt !
Cừu Mạn Lan thấy thanh trường kiếm ghìm chân Vân Tranh, nàng liền vung kiếm lên, cùng lúc với Phong Ngọc Nhi lách lao tới, đ.â.m thẳng lồng n.g.ự.c của Vân Tranh!
Trường kiếm của hai nàng áp sát ngay mắt!
Vân Tranh cảm nhận một luồng áp lực vô hình đang đè nén, trói buộc lấy nàng. Xương cốt và kinh mạch của nàng vang lên những tiếng ‘rắc rắc’ giòn tan, ngừng quanh quẩn bên tai, khiến cho thính giác của nàng lúc trở nên rõ ràng đến lạ thường.
Không thể động đậy.
--------------------